mardi 28 mai 2024

Nguyễn Tấn Cứ - Kính tiễn anh, nhà văn Trần Hoài Thư


Năm 1972 tôi có đọc đâu đó một truyện ngắn của Trần Hoài Thư với một cái tựa cực kỳ mơ mộng “Bay theo mùa chim đổi xứ“.

Truyện viết về một người lính đang trên đường về thăm người yêu, trên một đoạn đèo hoàng hôn hoang vắng. Bỗng nhiên anh cảm thấy dưới kia là vực sâu sương mù nắng vàng quá đẹp, đẹp đến nỗi anh nhấn ga và chiếc jeep lao đi mất hút .

Chắc là anh đã tới thiên đường để quên đi cuộc chiến tranh điên loạn. Một cuộc chiến mà chỉ một tay “thám kích“ như anh mới cảm nhận được. Một cuộc chiến nồi da xáo thịt chỉ có người trong cuộc mới cảm thấy đau thương, muốn chạy trốn muốn rời đi để đến một nơi nào đó hoang vu không có dấu chân người, không còn đạn bom vung vãi thịt da buồn.

Tôi mê văn anh từ đó và bất cứ truyện ngắn nào có tên Trần Hoài Thư tôi đều đọc một cách chân thành.

Cách đây vài năm, các bạn ở bên Mỹ quốc có gởi cho tôi một vài tập “Thư Quán Bản Thảo“ được đóng gáy một cách công phu, do anh Trần Hoài Thư thực hiện, được chính anh làm thủ công làm bằng tay. Tôi càng kính trọng anh hơn.

Kính trọng một văn tài của nền văn học Việt Nam Cộng Hòa và anh đã không làm cho văn chương Việt Nam Cộng Hòa không bị mai một. Càng làm cho tôi kính trọng hơn khi anh đã một mình cô đơn dưới ‘’căn hầm thời đại“ mày mò từng trang một để lưu lại cho sau nầy …

Việc anh làm thế giới sẽ không bao giờ quên, và sự ra đi cũng là niềm tiếc thương không bao giờ phai nhạt vì “Thư Quán Bản Thảo“ vẫn lưu truyền. Anh ra đi an bình nha anh Trần Hoài Thư.

NGUYỄN TẤN CỨ 28.05.2024

(Tranh chân dung Trần Hoài Thư của họa sĩ Trương Đình Uyên và một tập Thư Quán Bản Thảo)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.