Tôi có việc một tuần cho gia tộc. Im lặng lo chuyện trọng đại của nhà chồng, có thể đã chịu mang tiếng là Hèn trên cõi phây. Không sao cả. Điều tiếng (hoặc hiểu lầm) là chuyện thường ngày của thời nay.
Vừa về đến Sài Gòn, tôi quyết định viết một chút gì, như cái tính thẳng thớm cởi mở mà vẫn hồn hậu vốn dĩ của mình.
+ Học xong Viết văn Nguyễn Du khóa 5, tháng 3/1998, tôi được tổng thư ký Hội Nhà văn Việt Nam Nguyễn Khoa Điềm ký quyết định nhận về Hội, và cũng chính nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm chỉ định cho tổng biên tập Hữu Thỉnh nhận tôi về báo Văn Nghệ, (khi ấy nhà văn Nguyên Ngọc đã bị mất chức và rời đi, người thay thế chính là nhà thơ Hữu Thỉnh).