Năm 1933, chính quyền Đức Quốc xã triển khai chính sách ưu sinh dựa trên niềm tin rằng con người cần được chọn lọc sinh học để tạo ra một “giống nòi ưu việt”.
Dưới danh nghĩa khoa học và tiến bộ, họ ban hành Luật ngăn ngừa sinh sản của người mang bệnh di truyền, cho phép cưỡng bức triệt sản những người bị coi là khiếm khuyết về trí tuệ, tâm thần hoặc thể chất. Hàng trăm nghìn người đã bị tước quyền sinh sản mà không có quyền lựa chọn.
Tư duy ấy nhanh chóng bị đẩy đi xa hơn với chương trình Aktion T4, nơi những người khuyết tật và những ai bị coi là “không có giá trị sinh học” bị giết hại một cách có hệ thống. Tất cả bắt nguồn từ một niềm tin sai lầm nhưng chết người: Yếu tố di truyền quyết định giá trị con người.



















