Affichage des articles dont le libellé est Việt Nam Cộng Hòa. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Việt Nam Cộng Hòa. Afficher tous les articles

mardi 9 décembre 2025

Nguyễn Thông - Đời không đẹp như mơ

 

- Dân xứ này rất quan tâm đến chính trị, nhưng họ không hiểu rằng chính trị chỉ dành cho một nhóm rất ít người nắm quyền cai trị (được gọi là lãnh đạo) họ.

- Dân ta thích làm công tác tổ chức cán bộ ; họ tiên đoán, sắp xếp ông nọ bà kia vào ghế này ghế khác. Nhưng không hiểu rằng họ không có cái quyền ấy, có bàn cũng chỉ bàn tào lao cho vui thôi.

Nhiều người tặc lưỡi, thôi thì “so bó đũa chọn cột cờ,” mà chẳng chịu nghĩ nếu chọn được cột cờ thì cột ấy cũng vẫn chỉ là đũa, thậm chí đũa dùng một lần rồi vứt.

vendredi 5 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "Nỗi Buồn Chiến Tranh" và "Dấu Binh Lửa"

Đó là hai tác phẩm của hai nhà văn thuộc hai bên chiến tuyến. Cùng viết về xác người giữa chiến trường, một bên ném cái xác như ném bao tải, một bên khóc thầm trước chiếc áo tím còn bay trong gió.

Tác phẩm "Nỗi Buồn Chiến Tranh" (NBCT) của Nhà văn Bảo Ninh được vinh danh, và vậy là có lời ra tiếng vào. Tôi nghĩ vinh danh ok mà.

Ở đây, tôi liên tưởng tới một nhà văn quân đội khác, thuộc bên kia chiến tuyến: Phan Nhật Nam. So sánh cách họ viết cũng ngộ ra vài điều.

jeudi 4 décembre 2025

Trần Trung Đạo – Kính tiễn nhà thơ và nhạc sĩ Đynh Trầm Ca

 

Nhận tin anh qua đời khi đang trong chùa lo Phật sự ở California, buồn quá nhưng không biết làm gì hay viết gì ngay lúc đó. Gia đình và thân hữu đều biết anh sẽ ra đi trong một hai hôm, nhưng khi anh thật sự ra đi mọi người vẫn buồn như chưa biết trước.

Hôm 13 tháng 11 anh còn ở bệnh viện. Thịnh, con trai anh, nhắn tin cho biết sức khỏe của anh đang suy sụp rất nhanh và ngày mai sẽ xuất viện về nhà chờ ngày đi. Cháu đưa phone để hai anh em chia tay nhau. Anh không nói được chỉ còn nhìn nhau.

Thật ngạc nhiên và hiếm hoi khi thấy anh mỉm cười. Dường như trong tầng đáy của tâm hồn anh vừa có một tiếng chuông báo thức vọng về từ thăm thẳm. Anh nhận ra tôi không, không quan trọng. Trong quan hệ con người có một sợi tơ vô hình thiêng liêng nối kết nhau dù trong nghìn trùng xa cách.

mardi 2 décembre 2025

Trương Nhân Tuấn - Làm gì có "giải phóng" mà nói tới chuyện "chiến sĩ giải phóng" ?

 

Giải phóng có nghĩa là "làm cho được tự do, cho thoát khỏi tình trạng bị nô dịch, chiếm đóng".

Chiến sĩ giải phóng là người chiến binh tham gia vào một cuộc tranh đấu vũ trang, nhằm giải thoát đất nước và dân tộc ra khỏi ách nô lệ và sự kềm kẹp của các thế lực thực dân, ngoại bang... để giành lại độc lập cho đất nước và dân tộc.

Có nhiều cái nhìn về chiến tranh Việt Nam 54-75. Người Mỹ, một bên tham gia vào cuộc chiến, gọi đó là "Chiến tranh Việt nam". Hai bên "trong cuộc", miền Bắc gọi đó chiến tranh giải phóng chống xâm lược. Miền Nam gọi đó chiến tranh tự vệ chống cộng sản xâm lược.

lundi 1 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "Kỷ niệm nào ghi dấu trên tay" : Tiễn biệt một lãng tử âm nhạc

 

Hơn nửa thế kỷ trước, trong những ngày tháng sinh viên đầy mộng mơ, tôi đã say đắm với giai điệu da diết của Ru Con Tình Cũ. Ca khúc mở đầu bằng hai câu thơ nhạc bất hủ : "Ba năm qua em trở thành thiếu phụ / Ngồi ru con như ru tình buồn..."

Và hôm nay, ngày 01/12/2025, tại Điện Nam (Quảng Nam), người viết những dòng chảy bất tử đó, nhạc sĩ Đynh Trầm Ca, đã nhẹ nhàng ra đi, về với cõi vĩnh hằng, để lại trong lòng người mộ điệu nhiều tiếc nuối. Ông thọ 85 tuổi.

Ông tên thật là Mạc Phụ, chào đời năm 1941 tại thị trấn Vĩnh Điện, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Bút danh Đynh Trầm Ca, theo lời kể từ những người thân cận, được ông chọn lọc tinh tế : "Đynh" lấy từ họ thân mẫu, nhưng với nét chữ "y" dài đầy cá tính, thay vì "i" ngắn gọn thông thường. Đó là cách ông khéo léo khẳng định sự khác biệt, như một dấu ấn riêng giữa dòng chảy âm nhạc miền Nam.

Tuấn Khanh – Giã biệt nhạc sĩ Đynh Trầm Ca (1941-2025)

 

Nhạc sĩ Đynh Trầm Ca, tác giả nhiều ca khúc quen thuộc như Ru Con Tình Cũ, Sông Quê, Về Lại Đồi Sim... vừa qua đời tại Quảng Nam, vào sáng ngày 1 tháng 12, 2025, hưởng thọ 83 tuổi.

Với số tác phẩm trên dưới 100 ca khúc, cùng nhiều bài hát chưa được đưa ra rộng rãi với công chúng, một phần do tính cách rất "Quảng" của ông, một phần do cuộc đời của nhạc sĩ Đynh Trầm Ca phải gác lại mọi thứ, nhọc nhằn mưu sinh và ẩn dật sau 1975.

Cuộc đời ông nhiều năm lưu lạc từ Đông sang Tây ở miền Nam, với công việc tay chân để nuôi mình, lo cho gia đình không khác gì một nông dân hay người kiếm sống theo công nhật.

samedi 29 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Di sản của một thế hệ vàng


Hôm nọ, tôi dự buổi tiệc kỷ niệm 30 năm ngày thành lập nhóm từ thiện Vietnam Foundation (VNF) [1], một cột mốc đầy ý nghĩa. Trên đường về, câu nói của một người bạn cứ làm tôi suy tư: "Thế hệ VNF là thế hệ vàng son của sinh viên Việt Nam."

Nghe nhận xét đó, tôi nhận ra một niềm cảm mến sâu sắc. Họ là những học sinh miền Nam, đã từng bước lên chuyến bay du học Úc nhờ chương trình Colombo Plan hào phóng, bắt đầu từ những năm 1950. Phải là những người trẻ ưu tú, tài hoa mới có được vinh dự đó.

Colombo Plan, tên gọi của một chương trình tài trợ tuyệt vời, được khởi xướng bởi tấm lòng nhân ái của Bộ trưởng Ngoại giao Tích Lan và Úc. Mục tiêu là tài trợ kinh tế, xã hội cho khu vực Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam Cộng Hòa. Giáo dục là một lãnh vực quan trọng trong Colombo Plan.

Thái Vũ - Người miền Nam thất học ?


Tôi đã kiểm chế hết sức có thể để viết bài này, tránh những sự xúc phạm không cần thiết hoặc vô tình.

Có người gửi cho tôi cái link thằng oắt con mắt trằng TLTV chửi người miền Nam thất học, chửi dân Hố Nai, Bắc kỳ di cư vô học, ngu dốt từ thời "thằng Diệm", "thằng Thiệu"... mà tôi thấy thương hại.

Không phải thương hại thằng mắt trắng, anh ta chỉ là một vết bẩn mất dạy, một dư luận viên hạng giòi bọ trên mạng xã hội, không đáng để tôi bận tâm. Mà tôi thương hại những người là fan, là follower của anh ta.

samedi 22 novembre 2025

Bông Lau – Tình người thời chiến

 

Theo dõi trận lụt ở Việt Nam có nhiều người chết và các Phi đoàn trực thăng đã không thể cất cánh bay đi cứu trợ. Có thể lý do thời tiết chăng ? Mưa to gió lớn có nhiều mây mù thì phi công trực thăng thiếu kinh nghiệm không thể bay vì có thể bị tai nạn rớt.

Trong cuốn hồi ký “Trên Vòm Trời Lửa Đạn” của Phi công Vĩnh Hiếu lái trực thăng võ trang UH1 kể lại, khi Quân đoàn 2 rút quân khỏi Tây Nguyên vào tháng 3 năm 1975 để về Tuy Hòa bằng tỉnh lộ 7 đã bỏ hoang từ lâu. Lúc ấy Không quân Việt Nam Cộng Hòa cũng bắt đầu tan tác, mạnh ai nấy bay. Trực thăng võ trang không còn bay một cặp để bảo vệ nhau nữa, mà bay solo đơn độc một mình để oanh kích những mục tiêu bất chợt tìm thấy.

Các phi công trực thăng còn được lịnh bay đi tìm kiếm những người tị nạn bị bỏ rơi đói khát ở con đường máu số 7 để bốc về phi trường Đồng Tác Tuy Hòa. Người tị nạn thì đông và máy bay thì giới hạn. Có chiếc đáp dân chúng ùa nhau leo lên làm máy bay rớt luôn.

mardi 18 novembre 2025

Đặng Chương Ngạn – Ai được miễn thuế ?

 

Theo chính sách thuế mới dành cho hộ kinh doanh tại Việt Nam sẽ có hiệu lực từ ngày 01/01/2026, hộ kinh doanh có doanh số dưới 200 triệu/năm sẽ không bị tính thuế thu nhập, thuế VAT.

Tính ra thì 200 triệu/365 ngày = 547.945 đồng/ngày. Tính tròn, doanh số 600 ngàn/ngày không bị tính thuế !

*** Ăn sáng hôm qua.

Mua bánh mì xíu mại từ xe bánh mì vỉa hè. Cái xe sáng kéo ra, bán hết bánh kéo về. Có 4 cái ghế nhỏ cho khách ngồi lại. Chủ yếu khách mua mang đi. Hỏi chị chủ :

dimanche 16 novembre 2025

Hoàng Bùi - Đêm Ngủ Không Cần Đóng Cửa

 

Hồi nhỏ đọc sách Tàu, mình nhớ có cái mô tả về thời thái bình thịnh trị: "Đêm ngủ không cần đóng cửa, của rơi ngoài đường không ai nhặt."

Với một thằng nhóc lớn lên ở Hà Nội thời bao cấp, nơi trộm cắp nhiều như rươi, quần áo phơi trong nhà còn bị người ta dùng sào câu mất thì câu chuyện đó nghe như một truyền thuyết xa vời. Thời đó nhà nào nhà nấy phải rào song sắt, quây "chuồng cọp", tự biến mình thành tù nhân trong chính ngôi nhà của mình.

Sau này lớn lên đi học ở Thành Phố, mình có ông bạn chỉ vừa quay lưng bước vào nhà là chiếc xe máy dựng trước cửa đã biến mất, tới sau này điện thoại cầm trên tay đi trên lề cũng bị giựt. Cái cảm giác bất an, phải luôn đề phòng chính đồng bào của mình ăn sâu vào tiềm thức của thế hệ. Mình chưa bao giờ được thấy cái cảnh "đêm ngủ không đóng cửa" trên chính quê hương mình.

Trương Nhân Tuấn - Có hai nền văn hóa khác biệt ở Việt Nam

 

Thấy người đang đuối nước, cả trăm con mắt Hồ Gươm dửng dưng, người chết không ai cứu. Khách lạ không biết đường hỏi thăm. Phải trả 10 ngàn để được chỉ đường. Du khách đi dạo Hồ Tây mỏi chân, phải trả 20 ngàn để được ngồi một cái ghế đá. Cũng như chuyện hotel đuổi khách lỡ đường lúc 2 giờ sáng. 

Những chuyện chỉ có ở ngoài Hà Nội, thủ đô ngàn năm văn vật vừa giàu sang, vừa thanh lịch.

Sài Gòn, Huế, Cần Thơ... quê em nghèo chỉ có trà đá miễn phí mỗi khi trời nóng. Chỉ có "bánh mì yêu thương" phát cho người nghèo. Chỉ có những "đòn bánh tét nghĩa tình" cho đồng bào miền lũ... 

dimanche 9 novembre 2025

Nguyễn Thông - Phần khuất chưa được rờ đến (2)

 

Lại nhắc về khu đất kim cương tại địa chỉ số 1 Lý Thái Tổ (đồng thời cũng là số 2 Hùng Vương) quận 10, TPHCM. Tôi biên theo địa chỉ cũ cho bà con dễ hình dung.

Chứ cứ như mấy hôm bão số 13 vào hoành hành những tỉnh ven biển Trung Bộ (Quảng Ngãi, Phú Yên, Bình Định, Bình Thuận) nhưng nhà nước và báo chí lại đưa tin nó diễn ra ở Đắk Lắk, Gia Lai, Lâm Đồng khiến nhiều người ngớ ra. Chẳng hạn báo Vietnamnet có bài “Làng chài ở Gia Lai tan hoang sau bão số 13”.

Vẫn biết cái gì cũng có thể quen, nhưng nhẽ ra buổi giao thời phải ghi rõ theo địa chỉ cũ để người ở nơi xa dễ theo dõi tình hình quê mình, các nhóm từ thiện cũng dễ xác định mà tới giúp đỡ.

vendredi 7 novembre 2025

Nguyên Tống - Mong một liều thuốc diệt đám mối Hán gian, Hán nô

 

Mình không biết trong chuyến công du cùng Bộ Trưởng Chiến Tranh Hoa Kỳ này, thì ông Cao Hùng-Thứ trưởng Bộ Hải Quân trao đổi gì với Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phan Văn Giang.

Mình chỉ thấy sự hiện diện của ông, đối mặt với ông Giang là một sự khẳng định rằng tất cả những kẻ đang ngày đêm chửi ba que, đu càng… thì chúng đích thị là Hán gian và Hán nô. Chúng đang đi ngược lại lợi ích đất nước, phá hoại nỗ lực hòa giải dân tộc của Việt Nam. Đặc biệt là khi rất nhiều kẻ trong số chúng lại mặc bộ quân phục giống ông Giang.

Mình đồng ý rằng có thể chúng yêu nước cuồng tín và chửi tất cả những ai nêu lên những mặt trái của xã hội là không yêu nước, là chống phá chế độ, chống phá đất nước. Nhưng việc chúng đồng loạt gán cho tất cả những người ấy một cái danh là Ba que, Đu càng, Cali… thì là có chủ đích và có sự thao túng của thế lực ngoại bang, dựng lên một hình tượng "Ba que".

Đoàn Ứng Viên - Loại bò nào xúc phạm ông thứ trưởng gốc Việt?

 

Mấy hôm nay lên mạng xã hội, thấy bầy đàn bò đỏ chửi bới, xúc phạm thậm tệ ông thứ trưởng bộ Hải quân Mỹ tháp tùng trong chuyến viếng thăm thiện chí của ông bộ trưởng Chiến tranh Mỹ mà Việt Nam mong muốn.

Sao vậy?

Phải chăng chỉ vì ông ấy có nguồn gốc Việt Nam, lại làm quan to cho siêu cường quốc Mỹ? Lẽ ra người Việt phải hãnh diện chứ! (tôi không muốn dùng từ “tự hào”).

Lê Nguyễn - Tuổi già và niềm tin mong manh

 

Với những người đang ở chặng cuối con đường đời, thời gian như con ngựa bất kham, bốn vó tung trời bất phân mưa nắng.

Mới ngày nào đến thăm Nguyễn Thái Sơn mà gần hai năm đã lừng lững trôi đi. Hôm qua, giật mình được tin anh đang sống tại một viện dưỡng lão ở Gò Vấp. Nhờ có duyên hò hẹn cùng anh chị Trần Bắc Hải từ Úc mới về, cùng kéo nhau đến viện dưỡng lão để thăm người bạn thân thiết cũ.

Chân cẳng Sơn giờ không còn giúp anh tự mình đi đứng được, chiếc xe lăn trở thành người bạn chí cốt ở bên anh như hình với bóng. Nhưng chúng tôi vui mừng khi nhìn thấy thần sắc của bạn còn tươi tỉnh hơn xưa, và thật cảm động khi anh còn nhớ rõ bức ảnh hai mẹ con tôi ngồi cạnh nhau trong một bài thơ ngày nào.

mardi 4 novembre 2025

Lê Hải – Ai có lợi nhất trong việc thóa mạ một yếu nhân trong phái đoàn quốc phòng Mỹ ?

Đợt này thứ trưởng Hùng Cao thay mặt Bộ Hải Quân Hoa Kỳ, đi cùng tổng trưởng Bộ Chiến Tranh Pete Hegseth về Hà Nội họp, trong chương trình hội nghị quốc phòng giữa Hoa Kỳ và các nước Mã Lai, Nhật Bản, Nam Hàn, Việt Nam.

Như nhiều bài trước tôi đã viết về cấu trúc của quân lực Hoa Kỳ, các bộ trưởng và thứ trưởng dân sự sẽ lãnh đạo quân đội, các sĩ quan chuyên nghiệp báo cáo cho các tướng lãnh tổng tham mưu, các tổng tham mưu sẽ phải báo cáo cho bộ trưởng của mình và nhận chỉ thị.

Sở dĩ nói “các bộ trưởng và thứ trưởng” vì liên quan tới quân đội Hoa Kỳ thì có ít nhất bốn Bộ/Department là thuần túy quân đội, trong đó Bộ Chiến Tranh và tổng trưởng Hegseth đứng đầu, các Bộ Hải Quân, Bộ Lục Quân, Bộ Không Quân quản lý công việc tương ứng.

Nguyễn Đình Bổn - Báo Văn Nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam tệ quá, tệ quá !

 

Tui tình cờ đọc trên trang anh Hoàng Dũng chê báo Văn Nghệ của Hội Nhà văn không có tinh thần hòa giải dân tộc, khi in bài thơ "Với Khánh Ly" của ông Phạm Tiến Duật.

Tôi thì thấy báo này tệ, rất tệ khi in bài thơ này. Bởi đó là bài thơ tệ, dưới trung bình, theo trường phái mà bây giờ ta gọi là... bò đỏ, Phạm Tiến Duật (khi đó) đã bịa đặt nhiều chi tiết đáng cười. Vì ông đã chết chớ ông còn sống vào lúc này thì tui nghĩ chắc ông không đồng ý in, ông tự thấy xấu hổ vì đã làm bài thơ như vậy.

Nhưng cần lưu ý một điều, Phạm Tiến Duật không công bố bài thơ này, người công bố là tôi. Trong tủ sách của mình, tôi có tập ca khúc Tự Tình Khúc của Trịnh Công Sơn, có thủ bút của ông Sơn tặng Phạm Tiến Duật vào ngày 23.05.1975. 

Hoàng Dũng – Hòa hợp với lại hòa giải

 

Hôm qua, báo Văn Nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam đăng bài dưới đây của nhà thơ Phạm Tiến Duật.

Đã 18 năm nhà thơ Phạm Tiến Duật qua đời và bây giờ nếu còn sống, chắc gì ông đã chịu đăng bài thơ này. Nhưng không, người ta vẫn khai quật và công bố lại. Việc hòa giải hòa hợp dân tộc đã xa vời nay càng xa vời hơn.

VỚI KHÁNH LY

Thơ Phạm Tiến Duật

lundi 3 novembre 2025

Lê Thọ Bình – Thứ trưởng Bộ Hải quân Hoa Kỳ đến Việt Nam là ai ?

 

Hùng Cao sinh ngày 3 tháng 8 năm 1971 tại Sài Gòn. Cha anh là ông Cao Văn Quân, người làng Hạnh Hoa, cổ thành Quảng Trị làm việc cho Bộ Canh Nông Việt Nam Cộng Hòa, mẹ anh là người Huế.

Biến cố 30 tháng 4 năm 1975, gia đình di tản đến Hoa Kỳ. Nhưng chỉ một thời gian ngắn khi đặt chân đến Mỹ, cha anh được việc làm ở Nigeria với vai trò chuyên gia nông nghiệp cho USAID. Anh cùng mẹ và các chị gái đi theo cha, cho đến năm 1983 thì cả nhà trở về Annandale, tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ.

Thời đi học, anh là học sinh ở trường trung học kỹ thuật (Khoa Học và Công Nghệ) Thomas Jefferson. Cảm kích trước công lao to lớn của nước Mỹ đã cưu mang và cho gia đình mình cơ hội để phát triển, Hùng Cao xin gia nhập quân ngũ để phục vụ đất nước Hoa Kỳ như một lời biết ơn, và được đào tạo tại Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ ở Annapolis, Maryland vào năm 1989.