Kính gửi Ban Tuyên giáo Trung ương,
Kính gửi Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch,
và Đài Truyền hình Việt Nam.
Tôi nên xưng danh, nhưng tôi tin rằng chỉ cần xưng “Người Việt Nam” là đủ.
Tôi viết những dòng này không với tư cách một chuyên gia điện ảnh hay sử học, mà đơn thuần là một công dân Việt Nam – người đã được học lịch sử nước mình, đã từng xúc động trước hình ảnh vị vua dời đô để mở ra kỷ nguyên Đại Việt. Và cũng là người tin rằng lịch sử dân tộc là điều tối thiêng, không thể bị biến thành sân khấu của sự cẩu thả và giả mạo.



















