Affichage des articles dont le libellé est Việt Nam. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Việt Nam. Afficher tous les articles

lundi 15 décembre 2025

Hoàng Nguyên Vũ - Hoàng Hoa Trung dùng con nhỏ để tiếp tục thách thức?


Không biết ai xui ai khiến, để Hoàng Hoa Trung có thể lên một dòng trạng thái như thế này, giữa cái thời điểm này:

“Gửi Pony yêu quý của bố, mặc dù con mới 5,6 tháng trong bụng mẹ, bố muốn gửi gắm rằng ngoài này sẽ có hàng nghìn cô chú yêu thương con vô bờ, con và mẹ hãy thật kiên cường và khỏe mạnh. Bố sẽ là bờ vai vững chãi của gia đình ta”.

Nhiều người cho rằng anh ta đang đưa con nhỏ ra để mong cầu tình thương hại. Người thì nghĩ anh ta đang muốn lái cảm xúc đám đông theo một hướng khác. Cũng không ít người cho rằng anh ta đang thách thức để chứng tỏ mình trong sạch…

Dương Quốc Chính - Cần chứng minh


Mình đọc đơn của ông Phan Trung Can này mà buồn cười mãi. Nó thể hiện não trạng ngây ngô, khi bắt ông nhà văn đi chứng minh sự kiện trong tiểu thuyết là có thật! Mình rất mong Bộ Quốc phòng vào cuộc, rồi từ đó mở rộng điều tra các vấn đề khác trong lịch sử chứ không chỉ trong tiểu thuyết.

Ví dụ như truy tìm thân nhân của anh Lê Văn Tám. Phải chăng anh này không cha không mẹ, anh em, bạn bè đồng chí? Lê Văn Tám là ai? Rồi phải có thực nghiệm hay chứng minh khoa học về hành vi tự thiêu mà chạy được đi đốt kho xăng...

Ngoài ra cũng cần xác minh khoa học, có thể bằng thực nghiệm, việc ôm hòn gạch nung để ngủ thì mỗi đêm tỉnh dậy mấy lần để nung lại?

Nguyễn Thị Bích Hậu - Ta về một bóng trên đường lớn


"Ta về" là bài thơ mình thích nhất của Tô Thùy Yên. Và có lẽ, theo cá nhân mình đây là bài thơ hay nhất, giàu chất nhân bản nhất viết về thân phận một con người thời hậu chiến.

Tô Thùy Yên viết bài thơ này vào tháng 7/1985, sau nhiều năm cay đắng và khổ ải.

Mấy năm trước, có một lần mình trích vài câu thơ của Tô Thùy Yên, một người bạn của mình ở ngoài Bắc nói thơ của ai mà hay quá. Bạn mình chưa từng được đọc thơ Tô Thùy Yên.

Nguyễn Đình Bổn - Phê bình văn học Việt: Gần như là số không

 

Cái gọi là "phê bình văn học" Việt Nam hiện nay theo tôi có những điểm chính sau:

1. Các nhà "phê bình hiện thực xã hội chủ nghĩa": Đây là những nhà phê bình ăn lương nhà nước. Có cả một Hội đồng phê bình lý luận cấp trung ương nhưng cái tổ chức này già nua và giáo điều.

Họ vẫn viết một cách công thức, gò bó, xa sự thật. Họ nhìn xã hội bằng con mắt giả trá, vẫn cứ đòi hỏi phải theo cái khuôn khổ cũ, vẫn mong mỏi tác giả tìm ra một “con người mới xã hội chủ nghĩa”, dù chính họ biết tỏng chẳng hề có thứ con người kỳ quái đó!

Hà Phan - Những thân phận bi đát vì "việc nhẹ, lương cao"


Trong ảnh dưới là vết sẹo chưa mờ của T.M.L ở Lâm Đồng sau khi rơi vào ổ lừa đảo bên Cam và bị chúng cưỡng ép cắt mất một quả thận!

Trong số 65 người trốn chạy khỏi các "địa ngục trần gian" họ sa vào vì "việc nhẹ lương cao", mới được Campuchia cùng lực lượng chức năng Việt Nam hỗ trợ trở về đợt vừa rồi qua cửa khẩu Hoa Lư, thì T.M.L ở Lâm Đồng là người có số phận bi đát nhất.

Chậm rãi vén tà áo lên để lộ vết sẹo dài gần một gang tay bên mạng sườn phải, với nét mặt đượm buồn T.M.L kể về biến cố của cuộc đời mình trong hành trình đi tìm “Việc nhẹ lương cao”. Trong thời gian em sang bên đó làm việc đã bị các đối tượng cưỡng ép cắt đi một quả thận. Vết sẹo này là dấu tích sau ca phẫu thuật cắt nội tạng ở địa ngục ấy!

Trần Quốc Quân - Chuyện bộ đội cụ Duẩn


Gia đình tôi có 6 đàn ông thì 5 người từng tham gia Quân đội Nhân dân Việt Nam. Trong đó có ba tôi cùng 3 anh trai là sĩ quan cả đời binh nghiệp, chỉ mỗi tôi làm lính nghĩa vụ ba năm.

Cuối năm 1980, sau khi tốt nghiệp đại học Kinh tế quốc dân, Hà Nội chưa đầy năm, tôi bị tổng động viên đánh Tàu. Tôi nhập ngũ từ cơ quan Tổng cục Thống kê ở 6 B Hoàng Diệu, Hà Nội cùng với bọn lính trẻ thực hiện nghĩa vụ quân sự từ các phường Phúc Xá, Nghĩa Dũng, An Dương... ngoài bãi đê Sông Hồng.

Tiểu đoàn 1, trung Đoàn 786, sư đoàn 321, Quân khu Thủ đô của tôi có hai thái cực đối lập giữa lính cơ quan trung ương có trụ sở tại quận Ba Đình với bọn lính du thủ du thực, cầu bơ cầu bất bán nước, móc túi ở bến Nứa ngay đầu cầu Long Biên cũng thuộc quận Ba Đình.

dimanche 14 décembre 2025

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 14.12.2025

 

Tin sáng

1. Xung đột Cam Thái dâng cao, Mã yêu cầu ngừng bắn từ nửa đêm qua và triệu tập cuộc họp đặc biệt. Hì, có vẻ như chỉ hai nước tự quyết được thôi, ông Trump còn thua thì Mã tuổi gì ?

Trong khi đó, vắng Cam nên nhiều môn vận động viên không thi đấu vẫn có huy chương. Thì bèn.

2. "Cán bộ yêu cầu người dân nộp thêm giấy tờ đã có dữ liệu sẽ bị xử lý"- Nhẽ nói rõ thêm xử như nào, phạt tiền, phạt... quỳ, sa thải ?...

3. Hôm qua SEAGame có nhiều khoảnh khắc xúc động, nhưng đoàn Việt Nam vẫn bị Indonesia vượt mặt về huy chương. Là đẻ ra thì tính thế thôi chứ huy chương chả quan trọng gì, vì SEAGame chỉ mấy môn đáng xem, tức nó tiệm cận Olympic, còn lại thì... ao làng hihi. Kiểu như có người đề xuất đưa cả môn qua cầu rút ván, ngậm máu phun người, ném đá giấu tay... vào thi đấu...

Thì nó ao làng đến như này là cùng chứ gì : "Chủ nhà dùng đèn ô tô chiếu sáng khi trao HCV cho VĐV Việt Nam".

Nguyễn Viện – Đừng đùn đẩy trách nhiệm

 

Trở lại vụ lũ lụt miền Trung và đèn trang trí Noel.

Trước hết, không ai có thể phủ nhận lũ lụt miền Trung vừa qua là thiên tai. Nhưng để lại hậu quả bi thảm như hiện nay, cũng không thể phủ nhận sự góp phần của các đập thủy điện, vốn có vai trò điều tiết lũ.

Ngoài trách nhiệm của các nhà đầu tư, những người điều hành nhà máy thủy điện, thì trách nhiệm đầu tiên và cuối cùng trong việc giám sát và giải quyết hậu quả vẫn thuộc về Nhà nước.

Nguyễn Thông - Ối giời, phim quốc doanh


Trước hết, bỉ nhân nhận "tội", những hôm rồi do ban ngày bận bịu bấn bíu việc nhà, mệt, nên tối mở tivi coi thư giãn chút, chứ không phải nghiện tivi như có bác nào đó luận tội, kết án.

Trúng ngay kênh đầu tiên, trúng luôn cái phim quốc doanh "Lằn ranh", mấy lần vậy.

Suốt mấy tập, túm lại là thế này:

samedi 13 décembre 2025

Linh Lê – Cuồng Pu tưởng bở!

 

Từ sáng đến giờ bọn cuồng Pudog cứ gửi bức ảnh này miết, với chú thích tỏ vẻ rất phấn khởi : "Sự đầu hàng ồ ạt của lính Ukraine ở Mirnograd. Họ đã đưa ra lựa chọn đúng đắn là sống sót thay vì tiếp tục hy sinh vì Zelensky".

Giờ rảnh mới ngồi soi lại xem sự thể ra sao, các bạn có thấy biểu tượng chữ "Z" đằng xa kia không ? Rất tuyệt vời đúng không ? Vầng, từ giữa năm 2022, việc sử dụng chữ "Z" trên phương tiện quân sự Nga bắt đầu được đồng chí Pudog loại dần, và đến nay (năm 2025), nó gần như đã tuyệt chủng trên chiến trường Ukraine, các bạn có biết vì sao không ?

Thứ nhất : Nó đã mất tác dụng nhận dạng và rủi ro an ninh rất cao.

Kiều Thị An Giang - Nói về mình chỉ để che giấu chính mình

 

“Tương tác giữa người với người, phần lớn chỉ là cuộc gặp gỡ giữa hai chiếc mặt nạ.” -Friedrich Nietzsche

Bạn hẳn đã từng gặp không ít người, vừa thấy mặt là cuộc trò chuyện đã khép lại rồi. Không phải vì họ không biết nói, mà vì họ chỉ biết nói một thứ : Chính họ.

Hôm đó, một người quen ghé qua chơi. Chưa kịp ấm lưng ghế, anh ta đã khởi động bản độc thoại quen thuộc : Con anh tài, vợ anh đẹp, kinh doanh ồn ã. Cái xe anh lái đến, thú thật, dù chẳng rành xe cộ, thấy nó oách như phim, sau mới biết là xe mượn. Anh phải tranh thủ mang nó ra ngoài đời một ngày, chường cho người quen thấy, trước khi trả lại.

Nguyễn Hồng Lam – Để làm gì ?

 

Nếu đã viện luật thì xin thưa, Việt Nam không có luật hồi tố. Nếu vẫn muốn dụng luật, xin thưa, từ khi tác phẩm ra đời đến nay đã 35 năm, thời hiệu truy cứu đã không còn, không xem xét hình sự được.

Vậy thì kiện dân sự ? Được, nhưng sản phẩm sáng tạo không thể chứng minh được bị hại là ai cả, không thể xét xử hay mời hòa giải. Người viết đơn không có tư cách liên quan, không thể tham gia để tiến đến hòa giải thành. Nếu cương quyết đòi xử, nguyên đơn không thể chứng minh được thiệt hại vật chất của một đối tượng tưởng tượng. Phần đền bù thiệt hại vật chất không có hóa đơn chứng từ chứng minh thiệt hại cụ thể thì không có cơ sở để thực hiện đền bù.

Và do đó, đã không có đối tượng bị thiệt hại cũng không đòi được tối đa 11 tháng mức lương tối thiểu để đền bù thiệt hại tinh thần, vì có ai bị thiệt hại đâu ?  Tóm lại, không có người bị tổn hại, không xử được. Tranh chấp dân sự, thời hiệu tối đa chỉ 24 tháng, không thể xử sau 35 năm.

Tiểu Vũ – Về một lá đơn

 

Tôi tình cờ thấy lá đơn này được chia sẻ trên mạng xã hội, không biết thật giả thế nào. Nhưng nếu đúng đây là một lá đơn tồn tại ngoài đời thực thì thật là hài hước...

Lá đơn kiến nghị đòi xem xét trách nhiệm pháp lý đối với nhà văn Bảo Ninh và tác phẩm Nỗi buồn chiến tranh đặt ra một loạt vấn đề nghiêm trọng về nhận thức pháp luật.

Điểm dễ thấy nhất là người viết đơn yêu cầu truy cứu trách nhiệm nhưng không viện dẫn bất kỳ điều luật nào mà tác giả hoặc tác phẩm bị cáo buộc vi phạm. Trong hệ thống pháp luật, không có khái niệm xử lý một cá nhân chỉ vì “gây bức xúc”. Mọi yêu cầu truy cứu đều phải xác định rõ hành vi, chỉ ra điều luật bị vi phạm và chứng minh hậu quả pháp lý cụ thể. Lá đơn không đáp ứng được bất kỳ điều kiện tối thiểu nào.

Phạm Thành Nhân - Mẹo sinh tồn trên mạng

 

(Học lỏm được từ bạn cảnh sát điều tra)

Tui có ông bạn, chơi với nhau từ thời cởi truồng tắm mưa. Suốt từ tiểu học lên cấp III, tụi tui đi học chung, tập võ chung, đi... đánh lộn cũng chung, thậm chí đi ghẹo gái cũng chung luôn.

Rồi vô đại học, tui theo chuyên ngành ngôn ngữ, bạn vô trường công an, rồi ra làm cảnh sát điều tra. Nhớ hồi đó, qua nhà bạn chơi, hay lôi giáo trình của bạn ra học - nào là người tự tử trông ra sao, chết đuối thì có hiện tượng gì, sự khác nhau giữa vết bị đập bằng cây với đập bằng gạch...

Nhưng mà cái chính của tút này là một câu hỏi cốt tử trong ngành điều tra : Ai được lợi ?

Bùi Chí Vinh – Đẹp trai như Đức giáo hoàng

 

Như mt nhân vt trong phim The Blues Brothers

Chàng trai đi chiếc mũ pht và kính râm đi qua hành lang chng vin

Chàng là mt tu sĩ dòng Augustino thánh thin

Thích hóa trang thành đip viên sau nhng gi hc điên đu

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 13.12.2025

 

Tin sáng

1. "Trấn Thành bật khóc khi nghe quá khứ bi thương của 'song trùng' trong A.I là ai ?"- Lại khóc hihi. Thực ra thì nhà cháu thi thoảng cũng... khóc, nhưng cố giấu, đa phần là lúc ngồi một mình, đọc hoặc xem cái gì đấy mà xúc động, và quan trọng là, báo chí không đăng hihi.

2. "Đẩy đại úy cảnh sát vào đầu xe tải : Khởi tố tài xế về tội giết người"- Thằng này hôm qua cũng... khóc trong clip, thấy tội lắm, bảo em sai rồi em cũng chả hiểu sao lúc ấy lại như thế. Thì cụ Nguyễn Du nói rồi : Ma đưa lối quỷ đưa đường. À nguy rồi, hôm qua cũng đã có người kiện... Nguyễn Du, những là :"Nước vỏ lựu máu mào gà/ mượn màu chiêu tập lại là còn nguyên", những là "Thanh y hai lượt thanh lâu hai lần" những là vân vân...

3. "Giá ớt lập kỷ lục, nông dân Thanh Hóa… mất ngủ"- Hì, sướng cũng khổ mà khổ cũng khổ, đều... mất ngủ. Thanh Hóa nổi tiếng với... rau má, giờ lấn sang ớt. Quảng Trị, Huế, Quảng Nam... bèn nhé. Nhưng muốn phát triển ớt, người xứ Thanh cần học... ăn ớt nữa ạ.

Nguyễn Văn Tuấn - Chúng ta đi mang theo … lịch sử

 

Lái xe trên những con đường rộng lớn ở Little Saigon (thủ đô người Việt ở Mỹ), bỗng nhiên thấy tấm biển xanh hiện ra trước mắt : “Đại lộ Trần Hưng Đạo”. Dấu bằng trắc tiếng Việt đầy đủ, rõ ràng, không hề bị lược bỏ hay phiên âm sai lệch.

Tim tôi như khựng lại một nhịp lâu. Ngạc nhiên xen lẫn một cảm giác ấm áp lạ lùng lan tỏa trong lòng. Giữa vô vàn những Brookhurst, Magnolia, Hazard quen quen mà xa xôi. Tên của vị anh hùng dân tộc đã từng ba lần đánh tan quân Nguyên lại hiện lên một cách bình dị đến nao lòng.

Chỉ cách đó không xa tôi lại bắt gặp “Hai Bà Trưng Way”. Vẫn đúng chính tả, vẫn có dấu đàng hoàng, vẫn giữ nguyên vẻ trang nghiêm của hai nữ tướng đầu tiên trong lịch sử Việt Nam. Giống như những hạt giống lịch sử được gieo trồng trên đất khách, âm thầm nảy mầm qua bao năm tháng. Tự hào đột nhiên dâng trào trong lòng.

Nguyễn Hồng Lam - Một nan đề thực tiễn


Một lần vào khoảng năm 1998 -1999 gì đó, trên đường viết báo, tôi và một anh bạn ở báo Pháp Luật TP Hồ Chí Minh có ghé vào UBND xã Suối Tre, huyện Long Khánh, Đồng Nai ngồi chơi. Anh Chủ tịch xã có tướng một dân nhậu nông thôn đang pha trà mời khách thì có hai anh chị chở nhau đến kiếm "ông Chủ tịch".

Cả hai chỉ khoảng trên dưới 30, nhưng nom vất vả, khắc khổ, da đen đúa, mặt đầy lo âu. Xe đạp họ đi không chuông, không phanh, không chắn bùn, cũng đen thui thủi. UBND xã không có tường rào, xe quẹo vô sân, chị vợ vội tót xuống, còn anh chồng thì cố thò chân ra bánh trước đạp chân dép đứt vào lốp để phanh xe, nhưng không kịp. Húc rầm một một phát vào bậc tam cấp, xe mới đổ nghiêng và dừng lại được.

Không đợi anh chồng dừng xe, chị vợ đã bỏ dép nhảy ngay vô phòng. "Chú, chú giải quyêt liền vụ này cho con đi. Chú ký cho con ly dị ổng. Thứ gì mà cứ làm về là đòi uống. Con nói hết tiền rồi là uýnh con. Con không ưng cái đồ...gian ác này nữa. Chú đuổi ổng giùm con cho ổng tởn đi chú".

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 12.12.2025

 

1. "Sốc vì 'bằng đại học nước ngoài' không được công nhận"- Vụ này là do trường liên kết chui he he.

Theo Luật Giáo dục nghề nghiệp năm 2014 và quy định liên quan, các cơ sở giáo dục nghề nghiệp phải xin cấp giấy chứng nhận đăng ký hoạt động. Bộ cho biết từ năm 2015 đến nay, Tổng cục Giáo dục nghề nghiệp (nay là Cục Giáo dục nghề nghiệp và Giáo dục thường xuyên, Bộ Giáo dục và Đào tạo) chưa nhận được hồ sơ đề nghị của LCDF - Hà Nội.

Liên quan : "Hệ thống nha khoa 'chui', bác sĩ dỏm lừa dối 1.000 người cao tuổi"- Hì, cứ cao tuổi là dễ lừa, kể cả... nhà cháu.

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 11.12.2025

 

Tin sáng

1. "Bộ Công an chỉ đạo điều tra mở rộng vụ giết người với tính chất man rợ ở Lạng Sơn"- Theo nhà cháu, bên công an cũng có động thái tuyên dương nhóm thám tử online nữa ạ. Hình như chính họ khơi mào cho cuộc điều tra tới giờ. Tài, tài thật ông giáo ạ.

Liên quan : "Xử phạt 2 người đưa tin sai sự thật về vụ án giết người tại Lạng Sơn". Thì bèn thôi, có chơi có chịu hihi.

2. Lúc 12 giờ trưa nay bóng chuyền nữ Việt Nam gặp Mã Lai, 16 giờ, bóng đá nam Việt Nam gặp cũng Mã Lai. Xem xong hai trận này rồi sẽ quyết định có xem tiếp các ngày sau không.

3. Lại một ông giọng Nghệ đặc tấn công tài xế xe bus cũng của Nghệ An đang chạy trên đường. Hôm nay chắc sẽ... được chụp ảnh. Nhà cháu rất ghét các cuộc đánh đấm nên hay điểm, mong bà con cũng ghét như nhà cháu cho xã hội nó trong. Nó nguy hiểm hơn oánh người trên đường vì trên xe đang có hành khách. Chưa cần tài xế đỡ, né chệch tay lái, chỉ cần nó cũng nóng lên, lao cmn xe vào đâu đấy là nguy rồi, nên phải xử tương đương tội giết người.