Affichage des articles dont le libellé est Tôn Nữ Thu Dung. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Tôn Nữ Thu Dung. Afficher tous les articles

mardi 2 avril 2024

Tôn Nữ Thu Dung - Những Ngày Của Tháng Tư

 

(Tặng Ba, người đã dạy con chữ nhân và Mẹ, người đã tập con chữ nhẫn.)

Ngày 2 tháng Tư, tôi mất Nha Trang.

Đêm trước, ba tôi không về nhà, ông ở lại nhiệm sở để đốt hồ sơ nhân viên. Mẹ bảo tôi mang Coramine và các loại thuốc Tension lên cho ông. Tôi với chiếc Cady nhỏ xíu đi trong một thành phố hoảng loạn…

Trước đó anh rể tôi đã giữ chỗ cho cả nhà trên một chiếc tàu hải quân neo ở Cảng Cầu Đá trước mặt Đội phòng thủ hải cảng. Nhưng ba tôi nói : Ba chưa đi được đâu. Ba còn nhiều việc. Con cứ lo cho gia đình con, ba sẽ đi sau… Sau đó nhiều năm anh kể: anh đã khóc như con nít, uất ức như năm 74 khi tàu anh ra gần tới Hoàng Sa thì nhận lệnh quay về. Nếu gia đình mình cùng đi thì ba đâu có chết.

mercredi 15 novembre 2023

Tôn Nữ Thu Dung - Người bạn lớn

 

Lần chia tay nào David cũng nói:

- Có thể đây là lần cuối cùng chúng ta ngồi bên nhau... Cheers up!

Ông làm một động tác cụng ly dù trên tay ông chẳng có cái ly nào!

Mỗi năm David một yếu đi, Ông gầy gò với râu tóc bạc phơ như ông già Noel hiền lành, đôn hậu. Tôi nói:

- Không đâu David, khi ông không thể đến cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ đến với ông. Chúng ta là chiến hữu mà! Tôi hứa.

dimanche 22 octobre 2023

Tôn Nữ Thu Dung - Những con ma dễ thương

 

Tôi có duyên nợ với những con ma.

Năm 20 tuổi, tôi về dạy học ở một thị trấn ven đường, hoang sơ, vắng lặng. Trường nằm bên Quốc lộ 1, thời chiến tranh, nơi này đã hứng chịu những tàn phá khốc liệt của đạn bom, là nơi mà ban ngày Cộng Hòa, ban đêm Cộng Sản.

Phụ huynh thấy cô giáo nhỏ xíu, ốm yếu thì thương, nói: ”Cô về nhà tôi ở, cái bàn viết mà trường phân cho cô ngồi soạn bài, chấm bài là chỗ mấy ổng đâm nhau bằng lưỡi lê chết gục ở trển, máu me tùm lum mà cô không để ý!” Quả thật, những vết máu khô nâu nhòe nhoẹt được học trò cạo tới cạo lui bằng mảnh chai vẫn còn nhòa nhòa trên mặt. Mỗi lần ngồi làm việc ở đó, tôi trải lên một tờ giấy báo để che đi .

mardi 27 décembre 2022

Tôn Nữ Thu Dung - Thật tình...

 

- Thật tình, mình không hề biết gì về nhà thơ thế giới. Mình dù mang tiếng sống trong môi trường… văng nghệ văng gừng văng tứ tung này kia… nhưng mình luôn là người cuối cùng biết mọi sự việc!

- Thật sự, làm thơ dở đâu phải là tội lỗi gì ghê gớm. Tội là do mấy người đã đăng bài, đã viết bài xưng tụng để bệnh nhơn, nói lộn, thi nhơn thêm nặng phần hoang tưởng.

Mình tởm bọn này chứ không tởm những bài thơ bốc mùi mắm nêm mắm ruốc! Mấy bài thơ này quăng vô thùng rác là xong, còn bọn người kia cứ sống hèn mọn dai dẳng như ký sinh trùng ăn bám bọn háo danh bệnh hoạn.

mardi 1 février 2022

Tôn Nữ Thu Dung - Những bài nguyên đán

ĐÊM LƯU XỨ

Đêm khói ta đêm trm hương mê hoc

Đêm tàn canh qua vi rt vô tình

Con dế nh gi hoài âm thưa, nht

Cũng như Người thao thc vi đêm thanh.

B huyn ngn còn vang li hư o

Đưa tôi v nng m nhng khuya mưa

Và hoài nim vn xanh màu phương tho

Màu chiêm bao ln khut bi xa m.

dimanche 31 octobre 2021

Tôn Nữ Thu Dung - Trong mịt mù ký ức

 

Ký ức sâu đậm nhất còn lại sau rất nhiều năm là hình ảnh con bé áo nỉ đỏ chạy ào tới, ôm choàng sau lưng một người đàn ông mặc quốc phục, reo mừng( trước bao nhiêu đôi mắt ngạc nhiên của nhiều người lớn chung quanh): Ba về, Ba về … để rồi bàng hoàng khi không đánh hơi được cái mùi quen thuộc.

Con bé sững sờ buông tay ra, ngỡ ngàng kinh ngạc òa lên khóc khi người đàn ông quay lại hoàn toàn xa lạ: TỔNG THỐNG.

Tổng Thống đặt tay lên đầu con bé, nhẹ nhàng lay lay cái đuôi tóc bím ngắn ngủn:

mardi 12 octobre 2021

Tôn Nữ Thu Dung - Người homeless và con chó nhỏ

 

Người homeless ngồi dưới gầm cầu Golden West

Cười với mây và thả ngụm khói bay

Giấc mơ trưa nay?

Tôi hỏi- gã cau mày:

vendredi 3 mai 2019

Tôn Nữ Thu Dung - Gió tháng Ba, bão tháng Tư



Tôi viết câu chuyện này (không phải truyện ngắn) để tặng Phạm Thị Thìn (đã mất tích), Lý Bá Hoài Khanh(Lyon) và Đặng Anh Tuấn (California).

Như tiếng roi quất vào đêm hun hút.
Như tiếng vó ngựa phi qua thảo nguyên mênh mông.
Như tiếng chó sói tru dưới trăng man dại.
Như tiếng vượn hú giữa rừng thẳm hoang vu.
Như tiếng hồn tử sĩ oán than bên trời huyền hoặc…
Gió…
Tôi ôm trái tim mình đau buốt.
Ai đang gọi tôi trở về trong mịt mù ký ức ?
Ký ức từ một ngày thơ dại xa xăm

Một ngày của tháng Ba

Khanh là người đầu tiên chia tay với thành phố biển. Khanh nói :