Affichage des articles dont le libellé est Miền Bắc. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Miền Bắc. Afficher tous les articles

samedi 29 novembre 2025

Thái Vũ - Người miền Nam thất học ?


Tôi đã kiểm chế hết sức có thể để viết bài này, tránh những sự xúc phạm không cần thiết hoặc vô tình.

Có người gửi cho tôi cái link thằng oắt con mắt trằng TLTV chửi người miền Nam thất học, chửi dân Hố Nai, Bắc kỳ di cư vô học, ngu dốt từ thời "thằng Diệm", "thằng Thiệu"... mà tôi thấy thương hại.

Không phải thương hại thằng mắt trắng, anh ta chỉ là một vết bẩn mất dạy, một dư luận viên hạng giòi bọ trên mạng xã hội, không đáng để tôi bận tâm. Mà tôi thương hại những người là fan, là follower của anh ta.

dimanche 16 novembre 2025

Vũ Thế Thành - Ngõ – Hẻm – Kiệt

 

Năm 1981 tôi ra Hà Nội. Đi dạo loanh quanh khu phố cổ, Nhìn tên đường thấy ghi, phố Hàng Bạc, Hàng Ngang, Hàng Đào,…Tên những con phố này không lạ với tôi, vì hồi nhỏ tôi đã học “Hà Nội 36 phố phường” của Thạch Lam.

Những con phố hẹp, và ngắn nữa. Một con đường dài, có khi có tới vài ba tên, mỗi đoạn ngắn chừng 200 mét lại có một tên phố. Đôi khi đi đã đúng đường rồi, chỉ cần đi thêm một hai trăm mét nữa là tới, mà lại tưởng mình đi sai.

Khu phổ cổ ở Hà Nội còn có những con ngõ nữa. Ngõ là hẻm nhỏ ở phố, cũng có tên, gắn bảng như Ngõ Huyện, ngõ Phất Lộc… Rất thú vị vì biết thêm nhiều điều mới. Nhiều lần ra Hà Nội, thấy vẫn tên phố tên ngõ như thế.

Trương Nhân Tuấn - Có hai nền văn hóa khác biệt ở Việt Nam

 

Thấy người đang đuối nước, cả trăm con mắt Hồ Gươm dửng dưng, người chết không ai cứu. Khách lạ không biết đường hỏi thăm. Phải trả 10 ngàn để được chỉ đường. Du khách đi dạo Hồ Tây mỏi chân, phải trả 20 ngàn để được ngồi một cái ghế đá. Cũng như chuyện hotel đuổi khách lỡ đường lúc 2 giờ sáng. 

Những chuyện chỉ có ở ngoài Hà Nội, thủ đô ngàn năm văn vật vừa giàu sang, vừa thanh lịch.

Sài Gòn, Huế, Cần Thơ... quê em nghèo chỉ có trà đá miễn phí mỗi khi trời nóng. Chỉ có "bánh mì yêu thương" phát cho người nghèo. Chỉ có những "đòn bánh tét nghĩa tình" cho đồng bào miền lũ... 

Nguyễn Quốc Tấn Trung - Khinh

 

Nhân có một bài viết được chia sẻ nói về việc người nông dân miền Tây đứng giữa cánh đồng ngập nước như là sự tan vỡ của tri thức bản địa; hay canh bạc lúa vụ ba là cuộc độc thoại của người nông dân với thiên nhiên.

Mình chợt nhớ đợt nhiễm mặn nặng nề hồi 2021-2022, cũng tình cờ đọc được nhiều bình luận từ các đồng bào phương Bắc chê bai rằng dân miền Tây khoan giếng, phá hoại mạch nước ngọt suốt nên mới nhiễm mặn thế.

Thái độ này, mình hay gọi là “the retardization of the South”, hay dịch ra tiếng Việt hơi xúc phạm chút là sự đần độn hóa phương Nam.

mercredi 12 novembre 2025

Võ Xuân Sơn - Sức hấp dẫn của văn hóa

 

Ba tôi là dân miền Nam tập kết, mẹ tôi người Bắc, tất cả anh em tôi đều nói giọng Bắc, kể cả em gái tôi, vô Sài Gòn từ năm 3 tuổi.

Tôi có khá nhiều bạn, là con nhà miền Nam, cả cha lẫn mẹ đều là người miền Nam, và các con được sinh ra trên đất Bắc, đều nói giọng Bắc. Sếp tôi sinh ra ở miền Nam, rồi theo cha mẹ tập kết ra Bắc năm 9 tuổi, sếp tôi nói giọng Nam, nhưng tất cả các em của sếp sinh ra ở miền Bắc đều nói giọng Bắc. Có khá nhiều gia đình tôi biết đều như vậy.

Năm 1975 tôi vô Sài Gòn, tôi hết sức ngạc nhiên khi có nhiều người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn nhưng lại nói giọng Bắc.

jeudi 16 octobre 2025

Võ Khánh Tuyên - Hai anh em trên một dải giang san

 

Doãn Quốc Sỹ là một nhà văn sống dưới chánh thể Miền Nam Việt Nam Cộng Hòa. Vốn sinh trưởng ở miền Bắc, năm 1954 Ông di cư vào Nam.

Trước 1975, ông đảm nhiệm nhiều vị trí, từ giáo dục đến viết văn.  Sau tháng 4/1975, ông bị liệt vào thành phần "Biệt kích văn hóa", bị tù tội vì tội "viết văn chống phá cách mạng", với tổng thời gian bị giam cầm 14 năm.

Năm 1995, Doãn Quốc Sỹ sang định cư tại Hoa Kỳ. Ông vừa qua đời ngày 14/10/2025, hưởng thọ 102 tuổi.

jeudi 9 octobre 2025

Hoàng Nguyên Vũ - Ám ảnh thật sự, thương miền Bắc !

Đây là những hình ảnh phóng viên báo Tuổi Trẻ chụp trong đỉnh lũ Thái Nguyên ngày qua.

Nước mênh mông cả thành phố. Đoàn cứu hộ và các đoàn tình nguyện viên đang bơi thuyền tiếp quản đồ ăn, nước sạch, đèn pin, áo phao... cho những bà con bị cô lập trong cơn lũ khủng khiếp này.

Bên cạnh đỉnh lũ Thái Nguyên, bà con các tỉnh Bắc Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng cũng đang chật vật với lũ dữ. Chỉ mong bà con bình an trong cơn thiên tai kinh hoàng này.

mardi 23 septembre 2025

Bông Lau – Nghĩ từ một tấm ảnh cũ

 

Tù binh Vi Xi trên ngực áo có bảng phân loại CSBV tức là bộ đội chính quy Cộng Sản Bắc Việt.

Gương mặt họ non choẹt, cặp mắt ngơ ngác, có người miệng há hốc như trên trời mới rớt xuống địa cầu. Họ bị đẩy vào miền Nam để giải phóng đồng bào ruột thịt đang “quằn quại rên siết dưới ách đô hộ của giặc Mỹ ác ôn, dưới sự tàn ác dã man của bọn Mỹ Ngụy khoái ăn gan uống máu chiến sĩ cách mạng".

Bên góc trái, một người lính miền Nam đội nón vải cúi xuống, ánh mắt ưu tư như đang hỏi điều gì. Phía xa một người lính Cộng Hòa khác đeo kiếng mát, súng ngắn bên hông, tay vịn vào cột. Ông ấy hình như đang cười.

jeudi 11 septembre 2025

Ngọc Vinh – Hạ nhục anh em

 

Chỉ có một Tổ Quốc, nhưng lính Bắc Việt giành Tổ Quốc đó về mình khi giương cờ sao vàng xâm chiếm thành cổ Quảng Trị thuộc bên này vĩ tuyến 17, được hiệp định Geneva 1954 chia cho Việt Nam Cộng Hòa.

Khi nổ súng lấy lại thành cổ, quân đội Việt Nam Cộng Hòa cũng giương cờ ba sọc đỏ bảo Tổ Quốc đó thuộc về mình.

Hai anh em chung một Tổ Quốc nhưng chia phe đánh nhau và tự lập nên hai Tổ Quốc khác nhau.

vendredi 5 septembre 2025

Huỳnh Duy Lộc - Trận chiến ở thành cổ Quảng Trị

 

Giáo sư K. W. Taylor viết: “Vào mùa xuân năm 1972, Hà Nội huy động toàn bộ tiềm năng quân sự để mở một cuộc tổng tấn công ở miền Nam với hy vọng giành chiến thắng ngay tức khắc. Quân lực Việt Nam Cộng hoà đã đánh bại cuộc tấn công của bộ đội miền Bắc với sự hỗ trợ về hậu cần và sự yểm trợ của không quân Mỹ” (A History of the Vietnamese).

Trong tác phẩm “Vietnam, a history” (1983), nhà báo Stanley Karnow đã viết về cuộc chiến mùa hè năm 1972 và trận chiến ở thành cổ Quảng Trị:

“Những người Cộng sản có nhiều lý do khi chuẩn bị cuộc tấn công vào đầu năm 1972. Họ hy vọng có thể ảnh hưởng tới chiến dịch tranh cử tổng thống ở Mỹ và khi đã khởi đầu chiến dịch quân sự, họ hy vọng sẽ được Trung Quốc và Liên Xô tiếp tục hỗ trợ khi họ đã chứng minh khả năng chiến đấu của mình. Nhưng trên tất cả, động lực mới liên quan tới một vấn đề cốt yếu: Thế quân bình lực lượng giữa hai phía sẽ ảnh hưởng ra sao tới những cuộc đàm phán với Mỹ.

jeudi 28 août 2025

Nguyễn Anh Huy - Nỗi buồn chiến tranh

 

Trong khi phim « Mưa đỏ » đang lên cơn sốt phòng vé, nhiều người nói về cuộc chiến 81 ngày tại Thành cổ Quảng Trị, thì tui vô tình gặp chú Trần Mạnh Tiến, cựu thủy quân lục chiến quân đội Việt Nam Cộng Hòa.

Hình như chú không tham gia cuộc chiến 81 ngày đêm khốc liệt giữa những người anh em cùng dân tộc ở hai phía Nam Bắc của Việt Nam, nhưng một phần thân thể của chú đã để lại chiến trường vào thập niên 70 của thế kỷ trước.

Chú là một chứng nhân & là nạn nhân của cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn. Có biết bao người Việt Nam là nạn nhân giống như chú. Bốn mươi năm qua, chú bán nhang mưu sinh. Tháng Bảy Vu lan báo hiếu, chú đạp xe đi xa hơn vì nhu cầu cúng kiến, ăn chay tháng này tăng lên.

mercredi 27 août 2025

Hoàng Quốc Dũng – Duyệt binh ngày xưa và ngày nay, một tấm gương phản chiếu cả dân tộc

 

Tôi sinh ra ở Hà Nội, trên một con phố lớn – cái thời mà tiếng còi ô tô vẫn còn xa xỉ và vỉa hè chưa bị chiếm làm nơi kinh doanh. Tuổi thơ của tôi gắn với những lần xem duyệt binh, không phải trong cảnh chen chúc, không phải qua màn hình phóng to, mà ngay dưới khung cửa sổ nhà mình.

Chỉ cần đứng dựa vào song cửa, tôi thấy những hàng quân bước đều, tiếng giày đinh đập nhịp xuống mặt đường, kèn trống rộn ràng. Người dân hồi đó đến xem duyệt binh cũng có, nhưng họ từ tốn, lịch sự. Những người từ quê lên thì đi từ đêm hôm trước, ngủ ghếch trên vỉa hè như một sự chờ đợi hiền lành, không rác, không cãi cọ, không cảnh tranh giành. Đất nước nghèo, dân ít, nhưng lạ thay, người ta vẫn giữ được chút phẩm giá và sự tôn trọng lẫn nhau.

Còn hôm nay ư ? Một cảnh tượng khác hẳn – vừa thô vừa lố, vừa buồn cười vừa đáng sợ. Cứ mỗi mùa “duyệt binh”, người ta không chỉ xem, mà sẵn sàng đánh nhau để được xem. Đám đông như phát cuồng, trải chiếu chờ vài ngày, xếp hàng đi ỉa dài như rắn bò, thuê dịch vụ dắt đi đái, dắt đi… “giải quyết nhu cầu”. Đường phố biến thành chợ người, với đủ thứ dịch vụ ăn theo – bán chỗ đứng, bán ghế nhựa...

lundi 25 août 2025

Bông Lau – Phòng Thông Tin

 

Hình như đây là đường Tự Do khi còn được phép đi hai chiều. Bên trái có lẽ là Tòa Nhà Quốc Hội vì thấy mấy cái hàng rào sắt sơn màu trắng đỏ. Không biết hình chụp năm nào ?

So sánh với Hồ Chí Minh City hiện nay thì Sài Gòn năm xưa khiêm tốn gấp ngàn lần, và mình yêu sự khiêm tốn đó.

“Phòng Thông Tin” là cơ quan thông tin loan báo tin tức của chính phủ hay nôm na là tuyên truyền. Nhưng tại sao không dùng chữ “cơ quan”, “trụ sở”, hay “ủy ban” cho oai cho có uy thế. Cả một khu vực rộng lớn ấy không thấy có một lá cờ vàng ba sọc đỏ. Và có cần thiết phải khoe khoang điều đương nhiên không ? Sài Gòn đẹp vì sự khiêm cung ấy.

samedi 16 août 2025

Nguyễn Thông - Bất chợt người muôn năm cũ (1)

 

Dọn dẹp tủ sách cũ đầy bụi, bà xã tôi lôi ra một đống sách đen sì, giấy vàng khè, cầm lên lật giở ra là gẫy vụn rơi lả tả. Đám ấy tôi mua từ thời đầu thập niên 80, có những cuốn giá chỉ tiền hào, tiền đồng.

Chẳng hạn bộ “Sông Đông êm đềm” của M. Solokhov 4 cuốn (in 1983), giá 14 đồng/cuốn; tập truyện ngắn “Những dấu chấm phía chân trời” của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú (in năm 1983) có 7 đồng rưỡi, cuốn tuyển thơ “Tình bạn tình yêu” 8 hào, v.v…

Hầu hết đã giòn, hỏng do hồi ấy giấy chất lượng rất kém (nhiều trang còn cộm hẳn cục bã mía hoặc mẩu rơm), in mờ, chữ nhỏ, lại bảo quản không tốt. Nó là thứ tài sản của niềm đam mê, bỏ đi tiếc lắm. Bà xã cười bảo chữ thế kia, giấy thế kia, mắt mũi kèm nhèm thế kia, có đọc được nữa không mà tiếc.

lundi 4 août 2025

Tạ Duy Anh - Bước qua lời nguyền (2)

 

Tuổi thơ của tôi được nâng lên từ những cánh diều. Chiều chiều trên bãi thả, không cứ gì chúng tôi, người lớn cũng hò hét nhau thả diều thi. Diều của người lớn làm bằng cả cây tre, to mấy người khiêng.

Lúc thả lên trời, cánh diều khổng lồ ấy chao lắc như đảo đồng. Ở dưới đất, đám người lớn có vẻ bị lùn đi một chút, đang ăn thua nhau từng nấc một. Họ mượn cánh diều để ám chỉ sự phát lộc của gia đình nhau. Tôi còn nhớ đã từng xảy ra ẩu đả đẫm máu vì những cuộc thi diều. Con lợn năm chục cân làm giải thi, cứ từ chuồng nhà này chuyển sang nhà kia sau những thông báo sốt dẻo từ bãi thả.

Cánh diều của trẻ con chúng tôi mềm mại như cánh bướm, thanh sạch vì không hề vụ lợi. Trong khi người lớn chạy bật móng chân để rong diều thì đám mục đồng chúng tôi sướng đến phát dại khi nhìn lên trời. Sáo lông ngỗng vi vu trầm bổng. Sáo đơn rồi sáo kép, sáo bè... như gọi thấp xuống những vì sao sớm.

Tạ Duy Anh - Bước qua lời nguyền (1)

Theo đề nghị của nhiều bạn đọc, nhân kỷ niệm 35 năm ngày "Bước qua lời nguyền" và "Lũ vịt giời" được "vinh danh", tôi xin lần lượt đăng lại cả hai truyện.

Sau đây là nhận xét của giáo sư Hoàng Ngọc Hiến:

"Đọc truyện của Tạ Duy Anh, một câu hỏi được đặt ra: Giã từ thế kỷ XX bão táp và máu lửa này và chuẩn bị bước vào thế kỷ XXI "lý trí và nhân bản", những lời nguyền nào là đáng nguyền rủa? Những lời nguyền nào nhân loại trước sau phải bước qua? Phải chăng câu hỏi bức thiết này cũng được đặt ra cho mỗi người, mỗi quốc gia? Phải chăng truyện của Tạ Duy Anh là tín hiệu của một dòng văn học mới, dòng văn học "Bước qua lời nguyền"...

Năm lên bảy tuổi, tôi đã được giáo dục khá cẩn thận về vị trí mà tôi đang chiếm  một khoảng tí teo giữa cuộc đời mênh mông này. Tôi phải nhớ rằng thành phần gia đình mình bần nông. Dĩ nhiên bần nông là gì, nó khác địa chủ phú nông ở chỗ nào thì tôi không biết. Đầu óc trẻ con của tôi làm sao hiểu được những quy định phức tạp ấy.

dimanche 3 août 2025

Cù Mai Công – Cả một trời ăn Bắc-Trung-Nam


Lâu nay, không ít người mặc định vùng Ông Tạ là vùng Bắc di cư 54 toàn tòng (kiểu như Hố Nai, Gia Kiệm, Xóm Mới...). Xin khẳng định : Không đúng.

Theo thống kê của Tòa Đại biểu Chính phủ Nam phần (1945 - 1959), ở hồ sơ số N 21 - 17 của Trung tâm Lưu trữ Quốc gia II, vào tháng 11-1956, khi đã tạm ổn định các khu dân cư có đồng bào Bắc 54 ở miền Nam, miền Trung và vùng cao nguyên, xã Tân Sơn Hòa (bao quát toàn vùng Ông Tạ) có 34.739 dân.

Trong đó, 22.752 người là Bắc di cư (chiếm 2/3). Còn lại là 11.987 người là bà con Nam, Huế cố cựu một trăm, hai trăm năm nơi đây. Giáo xứ Chí Hòa (trung tâm vùng đạo Ông Tạ, có từ năm 1771) trước 1954, 100% giáo dân là người Nam, người Huế. Từ giữa thập niên 1960, hàng ngàn đồng bào xứ Quảng cũng về Ông Tạ quần tụ...

jeudi 31 juillet 2025

Đỗ Duy Ngọc - Bún thang


Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, cho nên đến năm rời Đà Nẵng đi vào Sài Gòn kiếm con chữ, tôi chưa hề được thưởng thức món bún thang. Tôi được biết món ăn này qua sách vở, qua những đoạn văn của các nhà văn miền Bắc và chưa được nếm mùi vị của bún thang. Bởi miền Trung không có bún thang.

Đến năm 20 tuổi, quen một cô gái Bắc chính gốc Hà Nội di cư vào Nam năm 1954, ở Sài Gòn khu Trương Minh Ký, tôi mới được lần đầu tiên thưởng thức món ăn này. Đã hơn nửa thế kỷ rồi, tôi vẫn không quên bữa ăn hôm ấy. Một căn nhà bài trí đơn giản nhưng thẩm mỹ, một gia đình vẫn giữ được nét đẹp tinh tế và nề nếp của người Hà Nội xưa. 

Sau này xem phim Mùi đu đủ xanh của đạo diễn Việt kiều Pháp Trần Anh Hùng, không hiểu sao tôi có cảm giác ngôi nhà trong phim sao rất giống ngôi nhà tôi đã từng đến ăn món bún thang đầu tiên. Dù biết rằng "Mùi đu đủ xanh" được quay tại Paris, Pháp, cụ thể là ở trường quay Bry, số 2 đại lộ Europe, Bry-sur-Marne, Val-de-Marne. Bối cảnh phim là Sài Gòn những năm 1950, việc tái hiện lại khung cảnh Việt Nam đã được thực hiện trên phim trường ở Pháp.

mardi 29 juillet 2025

Lê Học Lãnh Vân – Sau ngày thương binh liệt sĩ

 

Việt Nam gánh chịu hai cuộc chiến quá khốc liệt. Cuộc chiến chín năm chống Pháp và cuộc chiến hai mươi năm tiếp theo khi hiệp định hòa bình Genève đã được ký kết năm 1954 chia Việt Nam thành hai Miền Nam Bắc.

Hai cuộc chiến ấy được thế giới gọi là cuộc chiến Đông Dương lần thứ nhất và cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai. Cuộc chiến Đông Dương lần thứ nhất được đại đa số người Việt đồng ý vì tính chất giành độc lập. Cuộc chiến Đông Dương lần thứ hai cho thấy sự mẫu thuẫn trong lập trường của người Việt.

Cho dù cuộc chiến ấy chưa được nghiên cứu kỹ ở trong nước để tìm xem bản chất thật của nó, nhiều bài viết đồng ý rằng nó có thể có nhiều tính chất : Ý thức hệ, nội chiến, và tính giành quyền tự chủ kéo dài từ cuộc chiến chín năm trước đó. Trong ba tính chất đó, nếu nhìn vào quốc tịch của số người thương vong của hai bên, tính chất nội chiến dễ thấy nhất.

dimanche 27 juillet 2025

Trịnh Đình Sĩ - Mùi Khói Bún Chả

 

Sáng nay, tôi có dịp quay về chợ Vườn Chuối sau 4 năm xa rời.

Ngôi chợ mà từ nó, mẹ tôi đã nuôi tôi lớn lên cùng một tuổi thơ chỉ biết có đi học và đùa nghịch. Ngôi chợ đó, cùng ký ức, đã lưu lại trong tôi mùi vị bao món ngon, chắc chắn đứng trên cả những cháo Cá, cơm Tấm, bánh Tằm… phải là hàng bún Chả cây Đề.

Người ta bảo “cây Đa cây Đề” thì có nghĩa, chúng phải giống nhau, nhưng cây Đề nhỏ hơn. Tôi nhớ ban xưa, ngôi nhà đó nằm gần một cây Đề cuối chợ, mái ngói rêu phong, và người phụ nữ ấy trông ngang ngửa tuổi mẹ tôi; những gắp chả nướng mà bàn tay trắng trẻo của bà thoăn thoắt lật trên lửa, mùi thơm vẫn như còn nghe đến tận giờ.