Affichage des articles dont le libellé est Chuyện đời. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Chuyện đời. Afficher tous les articles

lundi 24 mars 2025

Võ Khánh Tuyên - Nụ cười


Ở đời, đôi khi không thể áp dụng đơn thuần kiểu lý trí được. Như chuyện mua vé số, mua chi để sáng mua chiều xé? Nhưng đa phần, người mua chỉ vì cám cảnh cho những thân phận sống nương tựa vào những tờ vé số hàng ngày.

Chàng trai này, thi thoảng tôi lại gặp, lần nào cũng mua cho cậu năm ba vé, thậm chí mua nhiều hơn. Có lúc chỉ còn duy nhất tờ xanh 100.000 đồng còn lại trong túi, tặc lưỡi mua hết luôn. Dù bản thân mình ngày càng khó khăn hơn.

Cậu còn trẻ lắm, thân thể chỉ còn lại duy nhất chân trái, hai tay cụt tận nách, chân phải giả tựa trong chiếc chân gỗ. Không hỏi nhiều, tự kể bốn năm trước là một thợ làm sắt...gặp nạn. Giờ ai mua, đúng nghĩa là khách "tự phục vụ" luôn: Tự lấy vé, tự đếm, tự bỏ tiền và tự lấy tiền thối (nếu có) trong chiếc túi mở sẵn dây kéo đeo trước ngực.

mardi 18 mars 2025

Trương Thanh Liêm - Mới năm ngoái thôi…


Linh tính thế nào mà thằng bạn cũ từ Texas lên chơi rồi hai đứa đứng trước cửa Đài VOA chụp hình. Thế mà tấm hình này trở thành kỷ niệm cuối cùng của hai đứa tôi với Đài VOA.

Đài VOA đối với hai thằng tôi vừa là người thầy và là cần câu cơm khi còn ở Việt Nam.

Những năm 80, Saigon xơ xác. Những bậc đàn anh đàn chú biết tiếng Mỹ phát âm chuẩn thì có liên hệ gần với Mỹ đã đi gần hết. Saigon chỉ còn những ông thầy già từ chương trình Pháp chuyển qua, nên dạy tiếng Anh với giọng của Anglais Vivant. Nghe nhạc Mỹ còn chịu chết huống gì nghe Mỹ nói.

dimanche 16 mars 2025

Hồng Hải - Cuộc đời sẽ dịu dàng biết mấy!

 

Nhiều khi tui thấy mình hồ đồ. Hồ đồ từ trong suy nghĩ.

Nhập cảnh Việt Nam, đang đứng đợi ở quầy trình passport, thấy trước mặt là một chàng trai cầm điện thoại nói chuyện bằng loa ngoài, khó chịu quá chừng. Sao mà ý thức kỳ quá, sao anh an ninh cửa khẩu dễ dãi quá. Phải tôi, tôi bắt tắt phone rồi mới đóng dấu cho vào. Quanh đó, bảng quy định treo đầy mà.

Nhưng chỉ chưa đến năm giây sau, tui ước mình đã chưa từng nhìn thấy cảnh này để không nổi sân trong lòng. Để không hối hận khi nghe cái câu mình đã từng thấy đất trời sụp đổ khi phải nghe bốn năm trước: Ba chết rồi.

Võ Xuân Sơn - Cổ tích giữa đời thường

 

Nếu là bạn, bạn có thể sẵn sàng cho một người mà chỉ vừa mới quen biết, mượn 8 chỉ vàng hay không? Bạn có sẵn sàng cho mượn những đồng tiền bạn phải tích cóp, trong khi chính bạn cũng chẳng khá giả gì không?

Nếu là bạn, khi bạn mượn tiền một người không quen biết nhiều, và bạn mới trả được một phần món nợ. Bây giờ, bạn cũng vẫn đang khó khăn, mà lại không biết người ấy ở đâu, bạn có cố gắng tìm người ấy để trả nợ không?

Với câu hỏi đầu tiên, tôi tin là nếu trả lời thật lòng, sẽ không có nhiều người nói “Có”.

Hoàng Nguyên Vũ - Cho người dưng vay 8 chỉ vàng để cứu con : Cổ tích có thật !

 

Cuối cùng thì chị Nga, người cho một người mẹ khốn khổ vay 8 chỉ vàng để người mẹ đó cứu con gái mình bị u máu đã xuất hiện sau 20 năm. Vậy là chị Nga có thật, và câu chuyện ân tình đẹp đẽ ấy cũng có thật.

Chị Nam, người được vay vàng cứu con ở Bắc Ninh, việc làm không ổn định, cuộc sống vất vả, thiếu thốn. Có chồng cũng như không, mặc con đau ốm, chồng vẫn ham chơi mà không mảy may nghĩ đến gánh nặng đè lên vai vợ.

Con mắc bệnh hiểm nghèo, nhưng bác sĩ nói có thể cứu được bằng phẫu thuật. Chị Nam đã chắt chiu từng đồng, ngủ gầm cầu thang bệnh viện, ăn uống kham khổ và cả…bán máu để góp tiền cứu con.

vendredi 28 février 2025

Jimmy Nguyen Nguyen - Vui buồn nghề thợ hồ

Bà già ở một mình. Nhà cửa tùm lum tá la. Xuống cấp nặng mà bả vẫn để vậy ở. Nhân dịp bà về Việt Nam chơi. Mấy đứa con kêu tui tới sửa gấp gấp. Để tặng cho mẹ một cái “ngạc nhiên”.

Tui làm cái vụ này hơi bị nhiều. Có nghĩa là phải làm ngày làm đêm. Để người ta về là mọi thứ xong xuôi.

Công việc là sơn toàn căn nhà. Đổi các bóng đèn đời mới cho lung linh. Gắn mấy cái tay vịn vì bà sắp bước qua tuổi già. Nhân tiện làm lại cái sàn nhà cho gọn ghẽ. Mấy cái bậc dễ làm người ta vấp té nay phải sửa lại. Làm nghiêng nghiêng chẳng hạn.

mardi 25 février 2025

Võ Khánh Tuyên - Bất nhẫn


Có những câu chuyện đời, đọc xong ta thấy bất nhẫn quá. Bất nhẫn không phải đến từ những số phận bi thương, nhất là của con trẻ, mà bất nhẫn từ ngay chính những sự khập khiễng, nghịch lý của cuộc đời.

Một đứa bé bị bệnh hiểm nghèo, may mắn kêu gọi từ thiện, và chỉ từ một nguồn thôi con số đã lên tới hơn 16 tỉ đồng. Mà nghe đâu còn từ nhiều nguồn kêu gọi độc lập khác nữa chưa thống kê hết.

Rồi dư luận chợt phát hiện ra rằng: 16 tỉ kia đã bị rút sạch, chỉ còn khoảng 50 triệu. Bà mẹ đứa bé thì nhanh chóng cho con trai đầu theo học trường quốc tế xịn xò, bản thân thì đi làm răng thẩm mỹ đắt tiền...

Cù Mai Công - « Hỡi người anh thương, chưa trọn thề ước… »


(Xin nói rõ: Tôi không là người viết sử và không đủ tư cách làm chuyện này. Với tôi, chiến tranh dù bất kỳ lý do gì luôn đồng nghĩa với ly tán và chưa bao giờ là niềm vui và hạnh phúc với bất kỳ bên nào, nhất là khi cùng dòng máu đỏ da vàng. Bài này chỉ là vài chuyện tình buồn ở Ông Tạ, “chỗ cùng nguyên” rạch Nhiêu Lộc - Thị Nghè).

Sau Tết Tân Hợi năm 1971, Chiến dịch Lam Sơn 719 (năm 1971 + đường số 9 Nam Lào) của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa nổ ra, vượt biên giới Việt - Lào, tấn công vùng hậu cứ của Quân Giải phóng trên Đường mòn Hồ Chí Minh ở đất Lào. Nhiều quân binh chủng tham gia: Nhảy dù, Biệt động quân, Thủy quân lục chiến, Không quân…

Cuộc chiến này rất khốc liệt, thương vong nặng nề cả hai bên. Ngày 23-2, chiến sự ác liệt nổ ra ở đồi 31 Hạ Lào. Đến 18 giờ 30 chiều 25-2, Quân Giải phóng tràn ngập, chiếm lĩnh đồi 31.

vendredi 31 janvier 2025

Hà Anh Tuấn - Giao thừa một mình

(Câu chuyện đầu năm được ca sĩ Hà Anh Tuấn chia sẻ trên Facebook)

Giao thừa, đi chùa xong sẽ ghé về xông đất. Bao giờ, tôi cũng tìm đôi vợ chồng người quét đường ở con phố vắng lặng quận 3 để mừng tuổi và cảm ơn. Họ luôn ở đấy, bình thản và có nhau.

Giao thừa năm ngoái, tìm không thấy họ, tưởng chừng như đã lỡ. Trên xe đến góc ngã tư, tôi nhận ra dáng vóc nhỏ bé của người đàn ông trong bộ đồng phục màu cam đang nép mình vào bóng tối.

Nhảy xuống xe, chụp lấy tay và hỏi sao anh không đứng ở chỗ vẫn thường hay đứng. Cười hiền anh bảo, năm nay bả bệnh sốt nằm ở nhà nên ngại quá đứng ra đây để khỏi nhận bao mừng tuổi.

mardi 28 janvier 2025

Tạ Duy Anh - Một bài thơ, một xe gạch


Lần ấy mấy anh em học viên trường viết văn chúng tôi, theo lời mời khẩn khoản của một anh bạn làm thơ tên là L., nhà ở phía ngoài đê sông Hồng (phố Bạch Đằng hiện nay), đến nhà anh uống rượu. Để chắc chắn chúng tôi đến, anh vào tận trường đưa chúng tôi về nhà.

Chả là anh L. vừa có thêm một bài thơ được đăng ở báo chuyên về văn học nên cao hứng lắm. Trời tối, đèn đường chả khác gì đom đóm, khiến chúng tôi lầm lũi đạp xe theo anh. Mất độ 40 phút thì đến nơi. Đó là một xóm lao động nghèo. Vừa vào đến ngõ, anh đã gọi vợ toáng lên:

- Mình ơi, mình đâu rồi, có khách quý đây này.

samedi 25 janvier 2025

Phan Thúy Hà - Câu chuyện oan nghiệt về một kiếp người

Phan Thúy Hà : Viết để những oan nghiệt như thế này đừng bao giờ lặp lại trên quê hương. Nếu vẫn lặp lại, việc viết chỉ có tác dụng an ủi cho những số phận kiếp người. Viết cho những hồn ma và cả cho người còn sống. Quê tôi, mấy ngôi làng nhỏ, mờ nhạt, bảy mươi năm trước. Hôm nay nhìn lại để suy ngẫm.

Bấy giờ đang mưa lụt, nước dâng lên trắng đục cánh đồng và con đường đi từ làng nọ sang làng kia. Ở Châu Hạ, có mấy gia đình cố nông được chọn ra làm nơi ở cho các ông đội. Mỗi ngày, ông đội và cốt cán đi sang Hương Đồng làm việc phải đi bằng bè. Mùa lụt năm đó nước dâng cao. Nước lụt trắng xóa đồng Cồn Cừa, Cồn Chạo.

Một ông đội cải cách đến từ huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Sau buổi đấu tố tại hội quán Hương Đồng, ông đội và hai cốt cán lên bè về nhà bên Châu Hạ.

samedi 4 janvier 2025

Bông Lau - Bàn chân cô gái gọi

Năm 2013 lần đầu tiên xạ thủ về thăm Việt Nam. Sau nhiều tháng chuẩn bị và được một số người tín cẩn giới thiệu cho một chủ nhân của một công ty du lịch nổi tiếng có chi nhánh khắp Đông Dương. Công ty du lịch đặt mình vào thành phần khách VIP vì xạ thủ là nhân viên của một cơ quan gộc.

Chủ nhân công ty du lịch nhường chiếc xế nhà SUV xịn và tuyển lựa một tài xế giỏi và rành đường nhứt của công ty có nhiệm vụ chở xạ thủ đi khắp nơi từ Nam ra Bắc trong ba tuần lễ.

Người tài xế này còn có một nhiệm vụ quan trọng khác là làm cận vệ cho xạ thủ trên con đường thiên lý. Cách đây 12 năm chân ướt chân ráo về Việt Nam nên còn rất ngố, ngơ ngác con nai vàng đâu biết gì, nên công ty du lịch ấy phòng xa lo lắng chu đáo sợ có gì bất trắc xảy ra thì sẽ bị mang tiếng.

jeudi 2 janvier 2025

Jimmy Nguyen Nguyen - Saigon Noel (7)

Bà dzợ cũ không thích sống ở Nhật nên hồi hương về Việt Nam mua miếng đất nhỏ, làm nhà.

Đã từng sống ở nước ngoài nên khi xây nhà, bà thuê kiến trúc vẽ đàng hoàng. Làm sao cho khoa học và tiện nghi chớ không "xây đại" như mấy người ở quê. Thế nên ở nhà Việt Nam mà vẫn cảm giác như nước ngoài: Cách âm, cửa lưới chặn ruồi muỗi, toilet khắp nơi...

Bà làm riêng một phòng ... chơi. Là nơi ăn nhậu, đánh bài, hát karaoke. Mua một chiếc xe hơi nhỏ để đi đây đó cho khỏi nắng. Còn chút tiền để dành, gởi ngân hàng định kỳ (mấy tỉ thôi, không nhiều). Lấy tiền lời sống qua ngày.

dimanche 29 décembre 2024

Jimmy Nguyen Nguyen - Saigon Noel (6)

Tui khá có... hiếu. Ngoài người yêu cũ, còn có... dzợ cũ. Nên có dịp về Việt Nam là phải ghé thăm.

Có một bà sống ở huyện Định Quán. Nơi ngày xưa tui ra trường dạy học rồi "dính" luôn, không về lại Saigon được. Nói là thăm vợ cũ. Nhưng không chỉ thế. Vì nơi đây còn bao anh em bạn bè khác. Đã sống và chia sẻ với tui một đời tuổi trẻ... khổ cực, nghèo khó.

Giờ tui ... giàu rồi hihi. Mỗi khi về Việt Nam, tui đều dành chút thời gian lên đây gặp lại anh em bạn bè. Cũng như chứng kiến những đổi thay ở một vùng quê.

mercredi 25 décembre 2024

Bông Lau - Dĩ độc trị độc

Đêm qua Giáng Sinh mừng Thiên Chúa ra đời, chẳng có gì làm nên mình ngồi suốt đêm trong phòng làm việc viết lách linh tinh hay trò chuyện với bạn bè xa gần.

Căn cứ đi ngủ sớm như thường lệ và đèn đuốc tối thui. Đây là vùng chiến tranh nên không thể thắp đèn sáng choang như ở thành phố vì sợ phi pháo địch tấn công.

Nhưng trưa nay mấy thằng đi ăn trong nhà bàn về nói họ trang hoàng đẹp lắm, hỏng có chỗ ngồi luôn. Xạ thủ không thích đám đông ồn ào nên đợi gần đóng cửa như mọi khi mới vào tìm một góc vắng ngồi cô độc ăn một mình, để suy tư được tự do đi lang thang vào những góc tối của cuộc đời. Người hướng nội thì rất không thích đám đông xô bồ nông nổi.

Jimmy Nguyen Nguyen - Saigon Noel (2)


Bữa nay tui tham dự một buổi họp lớp của cựu học sinh Gia Long. Dĩ nhiên là toàn quý bà (trường Nữ).

Thấy có mình tui là đực rựa nên buột miệng hỏi một câu hơi vô duyên: Mấy ổng đâu hết rồi? Một chị đáp: Họp lớp luôn để mấy ông ở nhà, có mấy ổng mất dzui. Ừa hén. Nhiều chị hai ba mối tình.

Lim dim hồi tưởng: Hồi đó ảnh theo tao tan trường về mỗi ngày, tao chờ ảnh nói một câu mà ảnh nín thinh. Tức gì đâu á. Chậc! Mấy chục năm rồi hỏng biết ảnh giờ thế nào. Tao cũng thương thầm đó nhưng rồi cũng phải… lấy chồng. (Vậy là hỏng thương ông chồng. Làm sao cho ổng đi dự được phải không hi hi…).

samedi 21 décembre 2024

Cù Mai Công - Có một họa phẩm "Mầu nhiệm Ba ngôi" ở xứ An Lạc

 

Tôi gọi tên món quà Noel - một bức tranh vừa nhận được của một chú bé giúp lễ xưa của nhà thờ, giáo xứ An Lạc như vậy. Và “chú bé” ấy, tác giả bức tranh - Đỗ Trung Quân, gật đầu cười.

Khi anh Quân đăng tranh lên mạng, có người liên hệ, mong được làm chủ (mua). Ảnh kêu: “Tranh có chủ rồi. Tôi vẽ tặng CMC”.

Tôi dân xứ Tân Chí Linh, khu này nối với xứ An Lạc của anh Quân qua cây cầu Sạn (nay là cầu số 4-5 trên rạch Nhiêu Lộc). Xưa cứ trời mưa, hai bên rạch ngập, có lúc tràn mặt cầu. Tôi và đám bạn trong xóm lội qua rạch mò sang cánh đồng rau muống An Lạc bắt cá lòng tong, cá rô… từ khu Tân Sơn Nhứt trôi về. Lần nào cũng đánh nhau với đám trẻ con An Lạc vì tội “xâm nhập lãnh thổ An Lạc bất hợp pháp”.

jeudi 28 novembre 2024

Võ Khánh Tuyên - Những "hòn vọng phu" cô độc

 

Tháng 2/1984, TPHCM thành lập Đoàn Cải lương 284 gồm những nghệ sĩ thượng thặng, lên đường sang Tây Âu lưu diễn, với vở đinh Đời Cô Lựu (Vụ này sau nổi đình nổi đám vì Nghệ sĩ Thành Được "bị bắt cóc"!").

Vở nói về Cô Lựu, là vợ của một tá điền bị vu "làm quốc sự", phải trở thành vợ của Hội Đồng Thăng. Tôi nhớ trong một lớp diễn vì bà vợ vẫn đau đáu với chồng cũ, nhân vật Hội Đồng Thăng do kép độc Diệp Lang diễn xuất sắc, đã gào lên:

- Bao nhiêu năm rồi bà còn chờ còn đợi cái gì, còn cái gì mà chờ đợi? Xương cha nó cũng mục chứ nói gì đến xương con.

jeudi 21 novembre 2024

Nguyên Tống - Chuyện bây giờ mới kể, nhân ngày Hiến chương các Nhà Giáo

 

Mình cũng từng làm thầy giáo, đứng trên bục giảng hẳn hoi chứ không phải là chỉ là “thầy” danh nghĩa mà nhân viên hay gọi đâu nhé.

Khoảng đầu những năm 1990, mình ở Nga về, đi học thêm tiếng Anh buổi tối ở trung tâm của trường Đại học Sư phạm Ngoại ngữ mở. Trung tâm tên gì quên mất rồi, chỉ nhớ là ở Trưởng trung học Tây Sơn, nằm trên phố Trần Nhân Tông đoạn giao với phố Quang Trung, đối diện công viên Lênin (Hà Nội).

Mấy anh bạn mình tốt nghiệp tiếng Anh ra, đang dạy thêm ở đây nên giới thiệu mình đến học. Giáo trình Streamline, tuần ba buổi, học 6 tháng bằng A thì lên B, 6 tháng nữa thì lên C.

lundi 11 novembre 2024

Lưu Nhi Dũ - Chia tay bạn Hồ Quang Ảnh

 

Đôi lời : Đăng bài vì dù là tâm sự riêng của tác giả, nhưng cũng cho thấy sự khủng khiếp của một thời chủ nghĩa lý lịch.

“Chiều nay một dấu than buông dứt!

Đinh đóng vào săng, tiếng trả lời…” (Vũ Hoàng Chương)

Cuối cùng sau những ngày đau đớn bạn Hồ Quang Ảnh đã ra đi. Vậy là bạn đã được giải thoát như bạn mong muốn. Chia tay một người bạn cùng lớp, cùng bên trời lận đận, một trong bốn thằng cùng lớp sống ở Sài Gòn. Giờ bạn đã an nhiên nơi vĩnh hằng và tro cốt bạn sẽ về với quê hương mình, hòa vào nước Đầm Thị Nại.