Affichage des articles dont le libellé est Nhân ái. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Nhân ái. Afficher tous les articles

lundi 8 décembre 2025

Bích Hậu - Từ thiện, sức mạnh to lớn của cộng đồng

 

Nhiều tỉ phú đô la là những người làm từ thiện chuyên nghiệp. Một nhóm tỉ phú Mỹ đã đưa ra sáng kiến Giving Pledge từ 2010, tới nay có 250 tỉ phú đô la từ 30 quốc gia đã tham gia sáng kiến này. Đại thể họ cam kết sẽ cống hiến 50 % tài sản của mình trở lên cho từ thiện.

Số tiền này rất khủng. Trong đó chỉ riêng tỉ phú Warren Buffett đã cam kết dùng 99 % tài sản của ổng làm từ thiện. Đến 99 % của con số 149 tỉ USD trị giá tài sản hiện nay mà ổng đang sở hữu thì các bạn tự tính ra là bi nhiu nha.

Sau đó các nhà khoa học Mỹ là Hans Peter Schmitz, Elena McCollim và George E. Mitchell đã làm một nghiên cứu khoa học xem các tỉ phú đô la vì sao họ muốn làm từ thiện. Kết quả họ làm vì các lý do chính như sau :

vendredi 5 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "Nỗi Buồn Chiến Tranh" và "Dấu Binh Lửa"

Đó là hai tác phẩm của hai nhà văn thuộc hai bên chiến tuyến. Cùng viết về xác người giữa chiến trường, một bên ném cái xác như ném bao tải, một bên khóc thầm trước chiếc áo tím còn bay trong gió.

Tác phẩm "Nỗi Buồn Chiến Tranh" (NBCT) của Nhà văn Bảo Ninh được vinh danh, và vậy là có lời ra tiếng vào. Tôi nghĩ vinh danh ok mà.

Ở đây, tôi liên tưởng tới một nhà văn quân đội khác, thuộc bên kia chiến tuyến: Phan Nhật Nam. So sánh cách họ viết cũng ngộ ra vài điều.

mardi 2 décembre 2025

Lâm Nguyễn – Người Việt thương nhau

 

Sau chuyến đi gởi tiền cho bà con vùng lũ lụt Phú Yên, trong lòng mình dấy lên nỗi xúc động khôn tả. Thấy rằng dân mình thương dân mình lắm.

Khi xin tiền để cứu giúp đồng bào vùng thiên tai, mình đã ngạc nhiên vô cùng. Ngoài những người mình quen biết ngoài đời hoặc chỉ kết bạn trên Facebook, có anh chị, em ở Hà Nội, Sài Gòn, ở nước ngoài dù hoàn toàn không quen biết mình cũng vẫn gởi tiền. Có vài người gởi xong còn hỏi mình rằng chị đang sống ở đâu.

Mình nghĩ có lẽ do sự thôi thúc phải làm cái gì đó để san sẻ với bà con khiến họ đã vượt qua mọi nỗi nghi ngại mà gởi gắm cho một người xa lạ. Rồi điều khiến mình cảm động là lòng nhân của những bạn trẻ, còn rất trẻ.

mardi 25 novembre 2025

Ngọc Vinh - Thiếu nhân tính

 

1) Dân mạng đang chửi rủa một cậu cựu nhà báo phía Bắc vì những phát ngôn làm tổn thương con người của cậu, về cái chết và những nỗi thống khổ của người dân vùng lũ miền Trung.

Cậu ấy ngồi uống trà bình thản và...vô nhân tính khi bình luận về lũ lụt như những con bò trong ảnh, nhìn đồng bào vật lộn với cái chết, thản nhiên, không cảm xúc với đôi mắt toàn tròng trắng.

Đây không phải lần đầu cậu ấy có những phát ngôn đi ngược lại tính người. Theo tôi, cậu ấy không phải nhà báo mà chỉ là một loại động vật có não nhưng không biết sử dụng bàn phím, giống như một đứa bé xa lạ với trí tuệ nhân tạo (AI) vậy.

jeudi 30 octobre 2025

Hoàng Bùi - Khi "lý trí" trở thành vỏ bọc cho sự tàn nhẫn

 

Hôm nay, tôi buộc phải lên tiếng và nêu đích danh ông Dương Quốc Chính. Không phải vì tôi thích tranh cãi, mà vì bài viết "Xã hội vô cảm?" của ông ta đã vượt qua mọi ranh giới của lý lẽ và lòng trắc ẩn con người.

Tôi viết bài này trước tiên để bảo vệ phẩm giá cuối cùng cho một cô gái đã khuất, người đang bị biến thành đối tượng để phán xét và miệt thị, để chống lại sự bình thường hóa thái độ vô cảm. Bởi bài viết của ông Chính không chỉ bào chữa, nó còn cổ xúy cho sự thờ ơ, một căn bệnh vốn đã nghiêm trọng trong xã hội.

Và cuối cùng, để vạch trần sự ngụy biện độc hại, khi một người có tầm ảnh hưởng sử dụng những lập luận lệch lạc để đầu độc tư tưởng cộng đồng, sự im lặng lúc này đồng nghĩa với sự đồng lõa.

Đặng Chương Ngạn - Người Hà Nội có vô cảm không ?

 

Sau vụ “thấy chết mà không cứu” ở Hồ Gươm, Hà Nội, thứ Bảy ngày 25/10/2025, dư luận bùng lên một câu hỏi đau đớn: “Người Hà Nội đã vô cảm đến vậy sao?”

Ngay sau đó, nhiều ý kiến phản bác cho rằng người Hà Nội không hề vô cảm. Rằng họ có những lý do chính đáng để không cứu cô gái bị đuối nước.

Tôi xin điểm lại các lập luận ấy và nêu ý kiến phản biện của mình.

1. “Cứu người là trách nhiệm của lực lượng công quyền”

lundi 20 octobre 2025

Trịnh Đình Sĩ - Doãn Quốc Sỹ : Một Người Hiền

 

Tôi may được làm con trai cả một nhà văn. Nhà văn đó lại là Chủ sự phòng Kiểm duyệt thuộc Nha Báo chí Phủ Đầu rồng từ 1968 – 1974. Ngày ngày, giới viết lách tìm đến nhà tôi, sau giờ bố tôi đi làm chẳng thiếu gì. Lúc đó tôi còn bé, không nhớ hết mặt ai với ai, chỉ biết nấp sau bức tường nhà bếp mà nghe trộm. Một lần bố tôi bắt gặp, lừ mắt.

Năm 1972, tôi theo bố tôi đến chơi nhà một ông bác là anh kết nghĩa của bố tôi, một ngôi villa to nằm trên đường Cách Mạng - là Nguyễn Văn Trỗi bây giờ. Bác ấy không thuộc giới cầm bút, mà làm Nhà Đoan. Hôm đó, bác Riệu đưa cho bố tôi một quyển sách mới, tôi nhìn thấy tựa của nó là Sầu Mây, và giục : “Hay lắm, anh mới đọc xong. Chú cầm về mà đọc”. Bố tôi lắc : “Em có quyển này ở nhà rồi !”.

Trên đường về, tôi thắc mắc : “Tủ sách nhà mình đâu có quyển ấy, bố ?”. Bố tôi mủm mỉm : “Vài ba hôm nữa sẽ có !”. Một tuần sau, bác Doãn đến chơi nhà tôi thật, cầm theo đúng quyển sách ấy, quyển Sầu Mây.

mardi 14 octobre 2025

Nhà văn Doãn Quốc Sỹ (1923-2025) ra đi

QUẬN CAM, California (Việt Báo) - Nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã thanh thản từ trần lúc 10:05 giờ sáng ngày Thứ Ba 14/10/2025 tại một bệnh viện ở Quận Cam, California, theo tin từ gia đình họ Doãn.

Nhà văn Doãn Quốc Sỹ lấy tên thật làm bút hiệu. Ông sinh ngày 17/02/1923 (nhằm ngày Mùng Hai Tết Quí Hợi) tại xã Hạ Yên Quyết, Hà Đông, ngoại thành Hà Nội. Như thế, nhà văn ra đi khi được 102 tuổi, theo tuổi ta là 103.

Thuở còn là thanh niên, ông từng tham gia Việt Minh kháng chiến chống Pháp. Sau đó, khi phong trào này để lộ bộ mặt cộng sản, ông đã rời bỏ kháng chiến. Vào năm 1946, ông lập gia đình với bà Hồ Thị Thảo, là ái nữ của nhà thơ trào phúng Tú Mỡ, Hồ Trọng Hiếu. Năm 1954, khi hiệp ước Geneva chia đôi đất nước, ông theo làn sóng di cư đem vợ con vào miền Nam sinh sống.

vendredi 26 septembre 2025

Lê Học Lãnh Vân – Cổ vũ cho hư cấu vu khống : Cái được riêng và cái mất chung (3)

 

5) Gia tài để lại cho con cháu : Lòng người tan hoang, làm sao vá lại ?

Sau ngày hòa bình lập lại năm 1975, chúng tôi càng hoang mang về tình yêu nước, tình đồng bào của người Việt. Mấy chục năm dài chiến tranh, hòa bình về cần xây dựng tình yêu thương, nối lại nghĩa đồng bào thì người dân chỉ thấy sự phân chia địch ta bạn thù càng nghiệt ngã hơn giữa anh em cùng dòng máu Tiên Rồng !

Ai có thể nhẫn tâm viết “hư cấu” hành động vô nhân tính của lính Miền Nam ? Lòng yêu nước thực sự và tình đồng bào thực sự có cho phép người ta bịa những chuyện “chờ xác minh” như vậy không ? Giả sử anh em ruột rà ác độc thiệt thì lấy tình anh em mà khuyên bảo, có đâu anh em không ác mà hư cấu, đặt điều để vu khống ?

mercredi 6 août 2025

Trương Châu Hữu Danh - Quản giáo hai lúa

 

Ở Trại tạm giam Cần Thơ có ông đại úy Trần Lưu Pho (giờ không biết lên lon gì) người cao to da ngăm đen, tay chân toàn chai với sẹo.

Ông Pho có miếng đất trồng sầu riêng, ổng tự tay chăm sóc chứ không mướn nhân công nên mỗi khi không mặc đồ ngành, nhìn ổng còn nông dân hơn mấy ông hai lúa.

Ông Pho được phân công coi khu T.H (khu tử hình). Khu T.H có mấy ông mồ côi rặc ri, ngoài chuẩn trại thì không có ai thăm nuôi. Tháng nào ông Pho cũng tự bỏ tiền túi cho mấy ông mồ côi mỗi người một chút. Thấy anh phạm nào có đồ thăm nuôi ngon ngon, ông Pho cũng xin một chút san sẻ cho mấy ông TH mồ côi.

dimanche 6 juillet 2025

Tiểu Vũ - Sài Gòn vẫn mãi trong tôi

 

Không có điều gì khiến tôi hãnh diện hơn việc được sống, được trưởng thành và được gọi tên mình giữa lòng Sài Gòn. Thành phố này đã cho tôi quá nhiều: một nơi nương thân, những tình thân để nắm giữ, và cả bút danh để bạn đọc khắp nơi biết đến tôi - một người viết lách từ tỉnh lẻ nhập cư Sài Gòn.

Có vài lần, tôi và bạn bè ngồi ở một góc cà phê nhỏ giữa lòng thành phố, rồi chợt hỏi nhau: Có khi nào Vương Cung Thánh Đường, chợ Bến Thành hay Bưu điện Sài Gòn sẽ đổi thành một cái tên nào đó xa lạ không?

Có khi nào một sáng thức dậy, tôi và biết bao người yêu Sài Gòn phải ngỡ ngàng hay tin: Chỗ nọ sẽ trở thành trung tâm thương mại, chỗ kia mọc lên cao ốc chọc trời?

lundi 5 mai 2025

Ngô Đình Hải - Đơn giản vì đó là Sài Gòn

Dạo này, người ta hay nói về Sài Gòn, thích viết về Sài Gòn. Khen cũng nhiều mà chê cũng không ít !

Sài Gòn tự nhiên trở thành một món đồ trang sức, để tô điểm cho sự hiểu biết và từng trải. Để đánh bóng cho một khuynh hướng ! Sài Gòn bị coi như một thứ đồ vật để phân định, so sánh cao thấp, hay dở, bằng cách chửi bới hay ca tụng.

Sài Gòn bị lợi dụng, bị vay mượn và nhầm lẫn. Nó phổ biến tới mức, tưởng chỉ cần vài ba năm sống ở cái thành phố này, học lóm vài ba thứ, đã vỗ ngực xưng tên là sống ở Sài Gòn !

samedi 3 mai 2025

Trần Thanh Cảnh – Hòa giải


Không hiểu sao, ngày hôm nay hai ông bạn văn của tôi cách nhau nửa vòng trái đất, hầu như cùng lúc tung lên Facebook hai bài về hòa giải. Ông Nguyễn Danh Lam bên Mỹ viết : "Hòa giải : Trái bóng trong chân ai". Và Tạ Duy Anh, ở Hà Nội viết : "Khó như hòa giải".

Tôi đọc xong, chia sẻ về trang nhà để tối đọc lại. Hai ông văn nhân này, mỗi người một góc, nhưng đã viết đầy đủ, sâu sắc về cái sự hòa giải của người Việt với nhau. Tôi thấy quá đầy đủ, chẳng cần viết thêm gì nữa.

Có điều tối nay, sau khi đọc xong lần nữa bài của hai ông, tôi ngồi ngẫm ngợi. Và chợt nhớ đến nhà thơ Tô Thùy Yên và bài thơ bất hủ : Ta về của ông. Đây là bài thơ ông làm khi được tha về nhà từ trại cải tạo, mười năm tù đày đằng đẵng dành cho một nhà thơ, sĩ quan tâm lý chiến Việt Nam Cộng Hòa, sau 1975.

lundi 21 avril 2025

Lê Quốc Quân - Đức Thánh Cha Phanxicô, hiện thân của lòng nhân từ giữa một thế giới đầy xáo trộn

 

Tôi vô cùng xúc động khi hay tin vị chủ chăn hiền lành và khiêm hạ của Giáo hội hoàn vũ đã được Chúa gọi về vào sáng thứ Hai, ngày 21 tháng 4 năm 2025, chỉ một ngày sau Đại lễ Phục Sinh.

Dù biết rằng ngày này sẽ phải đến, nhưng tin buồn ấy vẫn như một vết cắt sâu trong lòng đúng vào thời khắc toàn thể Giáo hội Công Giáo đang ngân vang lời Alleluia mừng Chúa Phục Sinh.

Sự ra đi của Ngài là một mất mát to lớn đối với hàng tỉ tín hữu Công giáo trên thế giới và để lại niềm tiếc thương chung cho cả nhân loại. Bởi Ngài là hình ảnh sống động và chân thật của Lòng thương xót mà Thiên Chúa dành cho những người bị lề hoá, bị lãng quên và đau khổ.

Đỗ Dũng – Tạm biệt Đức Giáo Hoàng

Sáng nay (21-04-2025) lúc "7 giờ 35, Hồng y Kevin Farrell đã phát biểu trong phần mở đầu của một video thông báo cho toàn thể Kitô hữu :" Anh chị em thân mến, với nỗi buồn sâu sắc, tôi xin thông báo về sự ra đi của Đức Thánh Cha Francis".

Ngài là vị Giáo hoàng của tình thương, sự gần gũi, khiêm nhường và giản dị, tước hiệu của Ngài là tên Thánh Francisco Assisi - một vị Thánh của người nghèo - đã nói lên điều này.

Ngài là vị Giáo hoàng đầu tiên xuất thân từ Nam Mỹ, đã thổi luồng gió cải cách vào Giáo hội.

samedi 5 avril 2025

Bông Lau – Giá trị Mỹ


Các chính khách Mỹ đã phản bội đồng minh Việt Nam Cộng Hòa, dẫn đến cái chết đau thương của một chính thể dân chủ. Nhưng những người Mỹ có lương tâm, nhân ái hào hiệp và yêu lý tưởng tự do còn rất nhiều.

Họ là biểu tượng của giá trị Mỹ có từ thời lập quốc cách đây mấy trăm năm, khi cha ông họ cũng trốn chạy từ những vùng đất bất hạnh khắp nơi trên thế giới. Để thành lập một quê hương thứ hai có tự do dân chủ cho đến bây giờ. Quê hương yêu quý này có tượng Nữ Thần Tự Do, là biểu tượng ánh đuốc soi sáng lý tưởng và giá trị Mỹ.

Khi bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa, người Mỹ không buộc phải cứu vớt người tị nạn Việt Nam ở thời điểm 30 tháng 4 năm 1975 và sau đó là những thuyền nhân “boat people” sau năm 1975. Nhưng vì trách nhiệm, lòng hào hiệp, và nhân đạo.

mercredi 2 avril 2025

Trần Hoàng Nhân - Chút kỷ niệm với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn


Năm tui 19 tuổi, gần ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, tờ báo nơi tui cộng tác kêu thằng sinh viên đi phỏng vấn giáo sư-nhạc sĩ Thế Bảo.

Tui đến văn phòng Hội Âm nhạc ở 81 Trần Quốc Thảo, biết giáo sư-nhạc sĩ có ở trỏng, gõ cửa vào thì thấy các vị đang họp, tui lui ra ngồi gốc cây sứ chờ. Hồi lâu giáo sư đi ra, tui đứng lên nói ý định của mình. Giáo sư-nhạc sĩ xua tay không muốn trả lời trả vốn gì ráo.

Lúc đó, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng vừa ra, nghe chuyện, ông cất giọng nhẹ nhàng, đại ý: Anh Thế Bảo giúp em nó có bài nộp tòa soạn phân công.

dimanche 16 mars 2025

Hồng Hải - Cuộc đời sẽ dịu dàng biết mấy!

 

Nhiều khi tui thấy mình hồ đồ. Hồ đồ từ trong suy nghĩ.

Nhập cảnh Việt Nam, đang đứng đợi ở quầy trình passport, thấy trước mặt là một chàng trai cầm điện thoại nói chuyện bằng loa ngoài, khó chịu quá chừng. Sao mà ý thức kỳ quá, sao anh an ninh cửa khẩu dễ dãi quá. Phải tôi, tôi bắt tắt phone rồi mới đóng dấu cho vào. Quanh đó, bảng quy định treo đầy mà.

Nhưng chỉ chưa đến năm giây sau, tui ước mình đã chưa từng nhìn thấy cảnh này để không nổi sân trong lòng. Để không hối hận khi nghe cái câu mình đã từng thấy đất trời sụp đổ khi phải nghe bốn năm trước: Ba chết rồi.

Võ Xuân Sơn - Cổ tích giữa đời thường

 

Nếu là bạn, bạn có thể sẵn sàng cho một người mà chỉ vừa mới quen biết, mượn 8 chỉ vàng hay không? Bạn có sẵn sàng cho mượn những đồng tiền bạn phải tích cóp, trong khi chính bạn cũng chẳng khá giả gì không?

Nếu là bạn, khi bạn mượn tiền một người không quen biết nhiều, và bạn mới trả được một phần món nợ. Bây giờ, bạn cũng vẫn đang khó khăn, mà lại không biết người ấy ở đâu, bạn có cố gắng tìm người ấy để trả nợ không?

Với câu hỏi đầu tiên, tôi tin là nếu trả lời thật lòng, sẽ không có nhiều người nói “Có”.

Hoàng Nguyên Vũ - Cho người dưng vay 8 chỉ vàng để cứu con : Cổ tích có thật !

 

Cuối cùng thì chị Nga, người cho một người mẹ khốn khổ vay 8 chỉ vàng để người mẹ đó cứu con gái mình bị u máu đã xuất hiện sau 20 năm. Vậy là chị Nga có thật, và câu chuyện ân tình đẹp đẽ ấy cũng có thật.

Chị Nam, người được vay vàng cứu con ở Bắc Ninh, việc làm không ổn định, cuộc sống vất vả, thiếu thốn. Có chồng cũng như không, mặc con đau ốm, chồng vẫn ham chơi mà không mảy may nghĩ đến gánh nặng đè lên vai vợ.

Con mắc bệnh hiểm nghèo, nhưng bác sĩ nói có thể cứu được bằng phẫu thuật. Chị Nam đã chắt chiu từng đồng, ngủ gầm cầu thang bệnh viện, ăn uống kham khổ và cả…bán máu để góp tiền cứu con.