Chiều
cuối tuần, ông nội nói với A Sìn : “Tò tỷ (*), đi theo ông nội !”. Lúc đó, ông
đã bận sẵn bộ đồ xá xẩu đen, đầu đội nón nhựa trắng, tay xách cái giỏ bàng máng
lên ghi-đông chiếc xe đạp đòn dông.
Ông
chở thằng cháu nội cưng từ khu Cây Gõ ở Quận 6 ra tới cầu Nhị Thiên Đường. Phía
dưới chân cầu có cái tiệm nước cũ tên Cẩm Nguyên, đã tề tựu đông đủ bạn bè của
ông. Hầu hết họ là người Tiều, chuyên sống bằng nghề trồng trọt, làm rẫy cải,
trồng hành phía đường Minh Phụng, Bình Tiên…
Ngoài
trời, mây đen kéo tới báo hiệu một cơn mưa, như thường lệ trong mùa mưa tháng Bảy
hằng năm. Sau này A Sìn mới biết trong cái giỏ bàng đơn sơ của ông đựng đầy… tiền
và ông mang theo để chơi cá… mưa. Trong tiệm nước, các ông cá với nhau là trong
vòng năm hay mười phút đồng hồ, tùy bữa, cái ly xây chừng bằng thủy tinh sẽ được
ông trời đổ nước vô cao tới đâu, đến ngang vạch giữa ly, hoặc thấp hay cao hơn
vạch. Sau khi cùng đồng ý mức cá độ và các cửa đã được đặt, một ông cầm cái ly
không rảo lên thành cầu, chọn nơi cao nhất để đặt ly.