Affichage des articles dont le libellé est Bi kịch. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Bi kịch. Afficher tous les articles

dimanche 7 décembre 2025

Lê Diễn Đức - Chiến tranh có được phép buồn không?

 

Mấy ngày nay dư luận sôi lên quanh “Nỗi buồn chiến tranh” của nhà văn Bảo Nính. Điều làm tôi ngạc nhiên không phải là cuốn sách, mà là cách chúng ta phản ứng với nỗi buồn.

Hình như sau nửa thế kỷ, ta vẫn còn lúng túng với một câu hỏi rất cũ: Chiến tranh có được phép buồn không?

Ngày xưa, hai bộ phim Liên Xô – “Đàn sếu bay qua” và “Người thứ 41” – từng chiếu ở Việt Nam rồi bị thu hồi. Chỉ vì chúng không hô khẩu hiệu, không cầm súng chạy lên đồi. Chúng chỉ nói về chia ly, mất mát, sự phi lý của đạn bom.

jeudi 4 décembre 2025

Kiều Thị An Giang – Mạng xã hội, nỗi buồn bút chiến

 

Việc “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh được vinh danh đã thổi bùng lại cuộc bút chiến kéo dài ba mươi năm, phơi bày mâu thuẫn giữa sự công nhận chính thức và những định kiến lịch sử đã in hằn trong một bộ phận công chúng.

Đây là lát cắt rõ nhất về cách mạng xã hội đối xử với nghệ thuật : Nó nâng ai lên cũng nhanh, và xé nát mọi thứ cũng nhanh không kém.

Được đưa vào danh sách 50 tác phẩm tiêu biểu sau ngày thống nhất, cuốn sách lần đầu tiên được trao sự chính danh xứng đáng. Sau hơn ba thập kỷ, nó đã chứng minh giá trị vượt thời gian, được dịch và ca ngợi trên thế giới như một trong những thành tựu lớn nhất của văn học Việt Nam thời Đổi mới.

mercredi 3 décembre 2025

Hiệu Minh - “Nỗi buồn chiến tranh” của người Mỹ

 

Hồi ở Virginia tôi hay đưa hai ông con đi thư viện gần nhà. Bọn trẻ chọn truyện tranh dễ đọc, đọc xong một tuần đem trả rồi mượn tiếp. Không trả đúng hạn họ phạt chút tiền 20$ cho nhớ.

Tôi lân la vào chỗ bán sách cũ, bìa mềm giá 50 cent, bìa cứng 1$, bất kể là sách được giải Nobel, do Tổng thống viết hay loại gói xôi không đắt. Tôi mua một số sách cũ và khi về hưu cố tha lôi về Trích Sài.

Nhân trên mạng đang sôi nổi về Bảo Ninh và “Nỗi buồn chiến tranh”, tôi tìm ra cuốn "Dear America : Letters Home From Vietnam", một tuyển tập những lá thư chân thực và sâu sắc được viết bởi những người lính Mỹ, bác sĩ, y tá và nhân viên hỗ trợ Mỹ đã từng phục vụ trong Chiến tranh Việt Nam, trải dài từ đầu những năm 1960 đến khi Hoa Kỳ kết thúc tham chiến vào năm 1975.

mardi 2 décembre 2025

Kiều Thị An Giang – Đi qua nỗi buồn để chữa lành chiến tranh

 

Tôi thuộc lớp người sinh ra trong chiến tranh nhưng lại không biết gì mấy về nó. Với tôi, chiến tranh không hẳn là mất mát, mà là những mùa sơ tán đầy dấu ấn. Nhờ thế tôi có một tuổi thơ ở thôn quê - thứ ký ức đẹp đến mức mọi thiếu thốn lại càng khiến nó khắc sâu hơn trong tâm trí lũ trẻ thành phố.

Tôi đọc Nỗi buồn chiến tranh từ khi nó còn là những trang giấy đen nhẻm, lợn cợn bã nứa. Và sau này, tôi nghe nó.

Tôi thường tự hỏi điều gì giữ tôi tỉnh táo qua những đêm làm việc khi cả thế giới đã ngủ. Không phải cà phê. Không phải áp lực. Mà là một giọng đọc trầm, da diết vọng ra từ chiếc máy tính, kể về cuộc đời bị ám của Kiên - nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết không dày nhưng nặng tựa như đá.

lundi 1 décembre 2025

Lê Thọ Bình - Vinh danh "Nỗi buồn chiến tranh" và giới hạn của sự bất bình

 

Việc tiểu thuyết Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh được xướng tên trong top 50 tác phẩm văn học – nghệ thuật tiêu biểu sau thống nhất đã gây ra phản ứng dữ dội từ Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn, cựu Cục trưởng Cục Tuyên huấn.

Ông cho rằng cuốn sách mang “mùi phản trắc”, “hạ thấp tính anh hùng của quân đội” và là dấu hiệu của “trào lưu xét lại lịch sử”. Từ đó, ông yêu cầu thu hồi sự vinh danh và xử lý tác phẩm.

Phản ứng này cho thấy một cuộc tranh luận lớn hơn : Với chiến tranh, tư liệu lịch sử sống động và đầy mâu thuẫn, đâu là giới hạn của sự phản biện, đâu là vai trò của văn học, và ai có quyền phán quyết về sự thật ?

jeudi 27 novembre 2025

Lê Anh Đủ - Đêm bà Điểu ôm xác chồng trong cơn nước lũ

 

Con đường vào thôn Phú Mỹ (xã Hòa Đồng cũ của Phú Yên, nay là xã Hòa Thịnh) tối 26/11 đặc quánh mùi bùn.

Hai bên đường là những đống vật dụng gia đình chất cao như núi. Tivi, tủ lạnh, chiếu, mền nệm, quạt máy… nằm lẫn lộn dưới lớp bùn còn ướt. Đồ gỗ trương nước. Bao tải rách. Nhựa vỡ. Những thứ hôm nào còn được cất kỹ trong nhà, trong tủ giờ nằm chỏng chơ ngoài mé đường.

Mỗi khúc cua lại hiện ra một đống rác mới, cao ngang ngực người. Không khí của một vùng quê vừa trải qua cú quật mạnh của lũ lụt vẫn còn nguyên trên từng căn nhà, từng bức tường, từng mái hiên.

dimanche 2 novembre 2025

Nguyễn Hồng Lam - Ba người đầu tiên bị tế thần trong ngày lễ Các Thánh 1/11/1963*

 

Ngày 1-11-1963, một bi kịch lịch sử đã nổ ra: Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm và bào đệ - ông Cố vấn Ngô Đình Nhu - đã bị quân đội đảo chính lật đổ và giết chết. Ai trung thành, ai phản với anh em ông Diệm, đâu là kẻ cơ hội... sau đảo chính đều lộ mặt hết.

Bài viết này không nhằm nhắc lại chi tiết của biến cố đẫm máu đó, chỉ đề cập đến ba kẻ thọ nạn đầu tiên trong ngày Lễ Các Thánh 1/11/1963 là Đại tá Hồ Tấn Quyền, Đại tá Lê Quang Tung và Thiếu tá Lê Quang Triệu. Ba nhân vật mà tôi muốn đề cập đều bị đoạt mạng ngay trước khi tiếng súng đảo chính nổ ra.

Mùa hè năm 2000, tôi dọn về sống ở đường Bành Văn Trân, phường 7, Tân Bình. Trước 1975, đây là đường Thánh Mẫu, chạy từ đường Lê Văn Duyệt (nay là đường Cách Mạng Tháng Tám) đến đường Vân Côi, dài chỉ hơn 1 km. Nơi tôi ở xưa là khu giáp ranh.

mercredi 15 octobre 2025

Hoàng Nguyên Vũ - Trẻ thơ vô tội

 

Không thể tha thứ cho cả người cha lẫn người mẹ trong vụ việc thương tâm của hai đứa trẻ ở Nghệ An!

Nhìn hai cái cặp sách để lại trên cầu Bến Thủy, rồi hai bé được vớt lên, rồi người cha kế tiếp, đau, rất đau, rất giận. Không thể hiểu nổi tại sao trên đời có một kiểu cha như vậy. Cũng không muốn tin có một kiểu đàn ông có thể lấy mạng sống của mình và của những đứa trẻ vô tội ra để thỏa cơn giận đối với đàn bà.

Xưa nay vốn có kiểu người hèn hạ giận vợ hay giận chồng thì trút đòn roi lên con trẻ, nhưng trút cả những gì bi đát lên chúng thì không thể còn nhân tính.

samedi 11 octobre 2025

Dương Hào Nam – So sánh

 

Khi tiếng đại bác gầm lên ở Donetsk, Kharkiv hay Mariupol, thế giới nín thở.

Mỗi xác người ngã xuống đều được truyền thông quốc tế ghi nhận, đưa tin, mỗi tòa nhà sập xuống đều có số liệu, mỗi đứa trẻ mất cha mẹ đều được gọi tên bằng nước mắt. Những con số ấy dù tang thương, nhưng vẫn là những con số được thừa nhận.

Còn ở một nơi khác, nơi không có bom gầm đạn thét, không có xe tăng nghiến xích trên đường, nhưng sự hủy diệt vẫn diễn ra hằng ngày, bất chấp số liệu. Nó giết chóc từng phút, từng giờ, trong im lặng, trong dối trá, trong vỏ bọc của một nền hòa bình vẫn còn tanh mùi máu.

vendredi 5 septembre 2025

Nguyễn Nguyên – Trận chiến Thành Cổ mất 16.000 chiến sĩ: Máu người là nước lã?

 

Đã định mua vé đi xem phim "Mưa Đỏ" nhưng khi đọc xong những con chữ này trong phần giới thiệu sách của Chu Lai, mình khựng lại ngay.

"81 ngày đêm, chúng ta mất khoảng 16.000 chiến sĩ...".

Kinh hoàng!

vendredi 22 août 2025

Đặng Chương Ngạn - Phải chăng khi tiếng nói của lương tri không được lắng nghe, không được ủng hộ...

 

Chúng ta rúng động bởi cái chết của tiến sĩ Hoàng Phương Mai làm việc ở Viện Hán Nôm. Một cái chết đau đớn, tự kết thúc cuộc đời mình ở tuổi 50.

Phải chăng đó là bị kịch của một trí thức ở chính môi trường khoa học, nơi chúng ta vẫn tin không có bi kịch, không có bất công, mọi quan hệ đều tốt đẹp...

Phải chăng đó là một người cô độc khi lên tiếng về vụ việc gây tranh cãi tại Viện Hán Nôm: Một số sách cổ quý hiếm của thư viện bị scan và đưa lên mạng. Thực tế, hành vi này đã xảy ra từ nhiều năm trước, do người khác thực hiện, không phải do tiến sĩ Hoàng Phương Mai. Tuy nhiên, trách nhiệm lại không được quy kết cho thủ phạm thực sự!

Trần Nhã Thụy - Câu chuyện quá buồn


Ở ngoài đời, tôi chưa từng quen biết tiến sĩ Hoàng Phương Mai, nhưng câu chuyện về cái chết của cô, khiến tôi cảm thấy thật đau xót.

Bị cơ quan (Viện Hán Nôm) kỷ luật, cho thôi việc, nhưng cô không đồng tình, gửi đơn khiếu nại lên trên, chờ giải quyết.

Chồng cô, cũng làm chung cơ quan, nhưng bệnh đau, không chia sẻ, gánh vác gì được. Nhà thuê, hai con nhỏ, đứa lớn nhất chỉ vừa 20.

Lê Thiếu Nhơn - Lời xưa vang vọng, người nay muộn phiền...

 

Mấy ngày qua, mình cứ nghĩ vẩn vơ về khái niệm “kinh tế tri thức” khi nghe chuyện nữ tiến sĩ Hoàng Phương Mai tự kết liễu đời mình ở tuổi 49, bỏ lại hai đứa con đang tuổi trưởng thành và người chồng nay ốm mai đau.

Xin được nhắc lại dữ liệu: Tuổi 49, học vị tiến sĩ, làm việc trong môi trường luôn cảm nhận được giá trị tích tụ theo thời gian. Mình tin người phụ nữ ấy có thể cực đoan, có thể cố chấp nhưng chắc chắc không thể nông nổi, không thể hồ đồ.

Tháng 3/2025, tiến sĩ Hoàng Phương Mai bị Viện Hán Nôm cho thôi việc. Không chấp nhận, tiến sĩ Hoàng Phương Mai ngày nào cũng đến Viện Hán Nôm, và ngồi làm việc ở ngay phòng tiếp khách. Tháng 7/2025, Viện Hán Nôm cấm tiến sĩ Hoàng Phương Mai lui tới cơ quan (cũ). Sáng 16/08/2025, gia đình phát hiện tiến sĩ Hoàng Phương Mai đã chọn sự ra đi nghiệt ngã nhất.

Nguyễn Hoàng Ánh - Một chút tấm lòng với tiến sĩ Hoàng Phương Mai

 

Càng biết thêm về câu chuyện của tiến sĩ Hoàng Phương Mai, càng kinh sợ cho một tập thể được mệnh danh là trí thức.

Không những họ từng bước ép em từ một cán bộ nghiên cứu xuống làm thủ thư rồi bắt em thôi việc, mà đến khi em muốn ngồi làm việc ở sảnh chờ, nơi theo nguyên tắc phải mở cửa cho khách, cũng bị họ đuổi.

Các lá đơn kêu cứu gửi lên cấp trên không được hồi âm, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn, chồng bệnh nặng bao năm, hai con nhỏ, một mình em chèo chống, đến giờ vẫn ở nhà thuê. Đường cùng, em mới phải chọn cách ra đi như vậy.

jeudi 21 août 2025

Phạm Thùy Vinh - Tiễn cháu, tiến sĩ Hoàng Phương Mai

 

1. Ba hôm nay tin cháu Mai tự chọn cách đau đớn kết thúc cuộc đời làm cho những người từng quen biết cháu, cùng làm việc tại Viện Nghiên cứu Hán Nôm thực sự choáng váng, đau buồn và thương tiếc cháu.

Dù vì bất cứ lý do gì thì chọn kết thúc đau khổ như vậy cũng là dại dột quẫn trí, quá sức chịu đựng của người bình thường.

2.Đầu tháng Năm tôi có chút việc đến cơ quan (nay đã là cơ quan cũ, vì đã hưu trí 5 năm rồi), nhìn thấy cháu Mai ngồi làm việc ở bàn hay tiếp khách ở ngay sảnh cửa vào của cơ quan. Thấy lạ tôi hỏi mấy cháu cơ quan thì biết là Mai bị Viện Hán Nôm cho thôi việc hay là bị kỷ luật cho nghỉ việc vài tháng rồi, nhưng hàng ngày cháu ấy vẫn đến ngồi làm việc cả ngày ở chỗ đó.

samedi 14 juin 2025

Tạ Duy Anh – Hy vọng


Khi cùng nhà thơ Nguyễn Thành Phong đến dự lễ ra mắt sách của Nguyễn Đức Tùng, tôi chưa kịp đọc dòng nào trong tác phẩm Thuyền của ông.

Được biết, qua bạn bè, cuốn sách "viết từ ký ức" này chạm đến một đề tài vẫn còn rất nhạy cảm là cuộc đại di dân bằng thuyền, gọi là đại nạn thuyền nhân, xảy ra sau năm 1975 khiến hàng triệu người bỏ nước ra đi.

Và kèm theo đó, như câu hỏi của bà Khúc Hoa Phượng, là 200 ngàn, 300 ngàn, 500 ngàn hay một triệu người bỏ mạng trên biển, vì bão tố, hải tặc, đói khát, bệnh tật ? Đây là mảng tối thui, hoặc những trang trắng của lịch sử đất nước thời hậu chiến. Và nó "đang dần được làm cho sáng tỏ qua việc xuất bản những tác phẩm như Thuyền của Nguyễn Đức Tùng"- vẫn lời bà Khúc Hoa Phượng.

samedi 7 juin 2025

Hoàng Dũng - Nhớ anh Chu Trọng Thu

Hơn 30 năm trước, khi tôi từ Huế chuyển công tác vào Khoa Ngữ Văn Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh, thì anh Chu Trọng Thu đã dạy ở đó nhiều năm.

Anh sống hơi khép kín, ít khi có mặt trong các cuộc vui, chỉ giao tiếp thân thiết với một số ít người. Chuyện trò với anh em trong Khoa cũng chừng mực, tiết chế, không thấy anh nói to cười to bao giờ.

Anh giỏi tiếng Trung, có lần tháp tùng Hiệu trưởng qua Đài Loan, đảm nhận công việc phiên dịch. Còn trong Khoa, anh cứ lẳng lặng làm bổn phận dạy học, và không hề nói gì đến chuyện nghiên cứu.

dimanche 18 mai 2025

Lê Đức Dục - 200 triệu và một phận nghèo !

 

Mình định không viết về vụ “nâng mức phạt tối đa vi phạm giao thông lên 200 triệu của bà đại biểu quốc hội Xuân nữa.

Bởi không một chính phủ nào của đất nước sẵn sàng “bước vào kỷ nguyên mới” lại chọn mức phạt man rợ ấy !

Nhưng là một cử tri, mình muốn kể lại một chuyện mà giờ nếu tìm, nó vẫn còn lưu trên mạng. Bạn có nhớ dòng thư này không : “Anh Bảo! Anh ra Hội Chữ thập đỏ xin hòm liệm em, đừng mua tốn kém lắm, dành tiền (phúng điếu - nv) lo cho các con mình ăn học nghe anh”.

vendredi 2 mai 2025

Thái Hạo - Bên sống sót...

 

Tôi đọc một ngày, đến gần 2 giờ sáng thì xong “Những ngày tháng năm” của Phan Thúy Hà. Thực ra tôi đã nhiều lần dừng lại, bỏ đi làm việc khác hoặc lang thang trong vườn, cho đến khi tâm trí dịu đi.

Một định nghĩa về Chiến Tranh.

Chiến tranh không chỉ có máy bay, tên lửa, đạn pháo, thắng thua, xác người… Một khuôn mặt khác, được vẽ tỉ mỉ hơn, trầm hơn, và ghê gớm hơn. Không chỉ diễn ra trên chiến trường, chiến trường chỉ là một góc, nhỏ thôi. 

jeudi 1 mai 2025

Lưu Trọng Văn - Một chút gì cho ai đó phía bên kia

 

Còn rất nhiều sự thật Lịch sử của phía Bên Kia mà phía Bên Này hầu như ít chạm tới để chia sẻ, để rút ra bài học cho ước vọng Thống nhất- Hòa giải.

Những ngày lang thang trên đất Mỹ, gã luôn va đập với những sự thật của một phần Lịch sử ấy.

Ngày này ước gì ai đó phía Bên Này thắp nén nhang tưởng nhớ bao thân phận của một bộ phận không nhỏ của Dân tộc phía Bên Kia, trải qua bao chua xót, bất hạnh để sẻ chia cái Tình, cái Nghĩa Đồng bào. Thôi thì, gã xin vài nhời chia sẻ vậy, với những ghi chép có chút vần khi gã lang thang trên đất Mỹ.