Affichage des articles dont le libellé est Nguyễn Văn Tuấn. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Nguyễn Văn Tuấn. Afficher tous les articles

mercredi 10 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "The tables have turned"

 

Tôi theo dõi câu chuyện tù cải tạo của anh Lê Nguyễn với nhiều cảm xúc lẫn lộn, đặc biệt là đoạn anh mô tả hai người từ hai chiến tuyến -- ông Nguyễn Xuân Phong (VNCH) và ông Xuân Thủy (VNDCCH) -- trong trại cải tạo Long Thành sau 1975.

■ "Cải tạo"

Giới trẻ ngày nay (đa số) có lẽ chưa bao giờ nghe qua hai chữ « cải tạo », nên vài dòng « chuyện xưa » cũng cần thiết.

Sau 1975, có hàng trăm ngàn (hay có người cho là hàng triệu) quân nhân cán chánh phục vụ cho Việt Nam Cộng Hòa đi học tập cải tạo. Nhiều người tình nguyện đi « học tập cải tạo ». Nhưng trong thực tế là ... đi tù.

vendredi 5 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "Nỗi Buồn Chiến Tranh" và "Dấu Binh Lửa"

Đó là hai tác phẩm của hai nhà văn thuộc hai bên chiến tuyến. Cùng viết về xác người giữa chiến trường, một bên ném cái xác như ném bao tải, một bên khóc thầm trước chiếc áo tím còn bay trong gió.

Tác phẩm "Nỗi Buồn Chiến Tranh" (NBCT) của Nhà văn Bảo Ninh được vinh danh, và vậy là có lời ra tiếng vào. Tôi nghĩ vinh danh ok mà.

Ở đây, tôi liên tưởng tới một nhà văn quân đội khác, thuộc bên kia chiến tuyến: Phan Nhật Nam. So sánh cách họ viết cũng ngộ ra vài điều.

lundi 1 décembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - "Kỷ niệm nào ghi dấu trên tay" : Tiễn biệt một lãng tử âm nhạc

 

Hơn nửa thế kỷ trước, trong những ngày tháng sinh viên đầy mộng mơ, tôi đã say đắm với giai điệu da diết của Ru Con Tình Cũ. Ca khúc mở đầu bằng hai câu thơ nhạc bất hủ : "Ba năm qua em trở thành thiếu phụ / Ngồi ru con như ru tình buồn..."

Và hôm nay, ngày 01/12/2025, tại Điện Nam (Quảng Nam), người viết những dòng chảy bất tử đó, nhạc sĩ Đynh Trầm Ca, đã nhẹ nhàng ra đi, về với cõi vĩnh hằng, để lại trong lòng người mộ điệu nhiều tiếc nuối. Ông thọ 85 tuổi.

Ông tên thật là Mạc Phụ, chào đời năm 1941 tại thị trấn Vĩnh Điện, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Bút danh Đynh Trầm Ca, theo lời kể từ những người thân cận, được ông chọn lọc tinh tế : "Đynh" lấy từ họ thân mẫu, nhưng với nét chữ "y" dài đầy cá tính, thay vì "i" ngắn gọn thông thường. Đó là cách ông khéo léo khẳng định sự khác biệt, như một dấu ấn riêng giữa dòng chảy âm nhạc miền Nam.

dimanche 30 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Trách nhiệm và nhân văn trong lũ dữ

“Tất cả những người đã qua đời đều vì lũ. Nếu không có lũ lụt [...], rất có thể họ đã không mất mạng. Tôi nhận hoàn toàn trách nhiệm về mình. Không cần phải phân định nguyên nhân gì thêm nữa."

Đó là câu nói của ông Thủ tướng Thái Lan Anutin Charnvirakul về những người qua đời trong trận lũ lụt vừa qua.

Cũng giống như các tỉnh miền Trung bên mình, các tỉnh miền Nam Thái Lan cũng trải qua một tình trạng thê thảm. Thật ra, lũ lụt ảnh hưởng đến 10 tỉnh ở Thái Lan! Nước ngập đến nóc nhà, người dân phải sống trên nóc nhà hàng tuần liền. Có một người già qua đời chỉ vì không có xe cứu thương đến kịp.

samedi 29 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Di sản của một thế hệ vàng


Hôm nọ, tôi dự buổi tiệc kỷ niệm 30 năm ngày thành lập nhóm từ thiện Vietnam Foundation (VNF) [1], một cột mốc đầy ý nghĩa. Trên đường về, câu nói của một người bạn cứ làm tôi suy tư: "Thế hệ VNF là thế hệ vàng son của sinh viên Việt Nam."

Nghe nhận xét đó, tôi nhận ra một niềm cảm mến sâu sắc. Họ là những học sinh miền Nam, đã từng bước lên chuyến bay du học Úc nhờ chương trình Colombo Plan hào phóng, bắt đầu từ những năm 1950. Phải là những người trẻ ưu tú, tài hoa mới có được vinh dự đó.

Colombo Plan, tên gọi của một chương trình tài trợ tuyệt vời, được khởi xướng bởi tấm lòng nhân ái của Bộ trưởng Ngoại giao Tích Lan và Úc. Mục tiêu là tài trợ kinh tế, xã hội cho khu vực Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam Cộng Hòa. Giáo dục là một lãnh vực quan trọng trong Colombo Plan.

vendredi 21 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn – Vui chơi trong quốc nạn ?

 

Mới về tới Sydney, 17 độ C. Nhìn lại lũ lụt miền Trung, thấy đúng là thảm họa.

Tôi cũng là chứng nhân một phần nhỏ của thảm họa đó. Tôi ở Đà Nẵng 6 ngày liền. Khách sạn tôi ở đối mặt biển. Hội nghị cũng diễn ra ở một khách sạn ven biển, nên chứng kiến sự 'giận dữ' của thiên nhiên.

Hàng ngày, gió rít từng cơn, tạt thẳng vào mặt. Mưa to, mưa nhỏ, mưa dầm. Không dứt. Biển gầm. Sóng bạc đầu đập bờ trắng xóa. Đi biển ? Không thể. Tắm biển ? Càng không thể. Sáu ngày chỉ xoay quanh ba nơi : Hội trường, giảng đường, phòng ngủ nhìn ra biển giận.

samedi 8 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Tâm lý vọng ngoại và « Bụt nhà không thiêng »

 

Chuyện thời sự là anh Hùng Cao được các giới chức lễ tân Việt Nam đề danh xưng là « ông », trong khi đó sếp của anh ấy Pete Hegseth là « ngài ». Sự việc làm tôi liên tưởng đến câu nói « bụt nhà không thiêng » như là một căn bệnh tâm lý của chúng ta.

Chúng ta cần phải phân biệt những khái niệm như danh hiệu danh xưng, chức danh, chức vụ, và tâm lý vọng ngoại.

■ Danh hiệu và danh xưng

Danh hiệu (honorific) thể hiện sự kính trọng và lịch sự đối với những người có địa vị cao trong xã hội. Danh xưng (title) thể hiện vị trí, học vị hay nghề nghiệp. Ví dụ danh hiệu là His Excellency, The Honorable, The Right Honorable, Her Majesty, His Majesty, Sir (ngài) … Còn danh xưng là Mister, Miss, Doctor, ông, bà, anh, chị, v.v…

mercredi 5 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Ra đi và trở về : Những dấu ấn đa dạng của « thuyền nhân »

 

Hôm nọ, nhân đọc báo mới biết một thông tin hay : Người sáng lập chuỗi quán cà phê HighLands là một Việt kiều Mỹ tên David Thái !

Tôi thích cà phê Highlands. Đi đâu ở Việt Nam, tôi cũng tìm tới tiệm cà phê Highlands, vì cách pha chế cà phê hợp với khẩu vị của tôi. Ngoài ra, cái không gian sạch sẽ, đơn giản mà ấm cúng của Highlands cũng rất hợp với tôi.

Hồi nào đến giờ, tôi cứ giả định rằng chuỗi tiệm cà phê Highlands là của một đại gia nào đó ở vùng Cao Nguyên (như Đặng Lê Nguyên Vũ). Ai ngờ đâu ông chủ của Highlands Coffee là một « Việt kiều » : David Thái.

lundi 3 novembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Đường về quê hương

 

Lướt qua dòng tin tức, tôi chợt dừng lại trước những hình ảnh từ Hà Nội – nơi Đại tá Hùng Cao (Thứ trưởng Hải Quân) ngồi bên cạnh Bộ trưởng Chiến tranh Mỹ Pete Hegseth. Wow ! Một sự trở về ngoạn mục. Tôi đoán anh Hùng Cao chắc có nhiều cảm xúc khi đặt chân lên quê hương sau 50 năm xa xứ.

Hùng Cao là một trong nhiều cái tên gợi nhớ về một chương bi tráng trong lịch sử dân tộc. Sanh năm 1971 tại Sài Gòn, anh chỉ mới 4 tuổi khi gia đình phải rời bỏ quê hương năm 1975, trong những ngày hỗn loạn cuối cùng của cuộc chiến.

Họ là những "thuyền nhân" (boat people). Thời đó, mỗi chuyến đi là một lời vĩnh biệt. Khi bước chân lên tàu rời quê hương, ai cũng mang theo tâm trạng “Một lần đi là một lần vĩnh biệt, một lần đi là mãi mãi chia phôi”.

samedi 25 octobre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Tập san khoa học lá cải

 

Nhìn qua những bài báo khoa học của nhiều ứng viên giáo sư/phó giáo sư (chỉ trong ngành y) mấy năm qua, tôi giựt mình nhận ra rằng đa số được công bố trên những tập san được coi là « đáng ngờ » (questionable journals) hay « fringe journals ». Đây là một xu hướng rất rất đáng ngại cho y học Việt Nam.

Tôi nghe các bạn hỏi : Thế nào là tập san đáng ngờ ?

Đó là những tập san không được người trong chuyên ngành đánh giá cao, và người làm khoa học tử tế không muốn công bố.

samedi 11 octobre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Từ xì-căng-đan bên Nam Hàn, nhìn lại vấn đề tác giả bài báo khoa học và giải pháp

 

Giới khoa học Việt Nam đang bàn tán một vụ việc mà một bác sĩ đứng tên đồng tác giả với thân mẫu em ấy. Nhưng đây là hiện tượng không mới.

Năm 2018-2019, một scandal bên Nam Hàn gây chấn động trong thế giới khoa học : Một số giáo sư ghi tên con em mình vào bài báo khoa học để giúp cho họ thăng tiến trong sự nghiệp.

■ Xì căng đan bên Nam Hàn : "Tình Cha ấm áp như vầng thái dương"

Câu chuyện chỉ được thế giới khoa học biết đến qua 2 bài báo trên tập san Nature năm 2018-2019 [1-2]. Bài báo nêu lên một hiện tượng mà theo đó một số giáo sư Nam Hàn ghi tên con của họ như là đồng tác giả những bài báo khoa học.

dimanche 5 octobre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Tù Côn Đảo: Thực và Hư

 

Côn Đảo (ngày xưa gọi là Côn Sơn) thường được báo chí mô tả là "địa ngục trần gian". Thế nhưng theo những gì người trong cuộc mô tả thì không hẳn như vậy.

Mấy tuần nay tôi theo dõi những bài phỏng vấn với nhiều chất liệu sử do tác giả Dương Quốc Chính thực hiện. Trong đó, có hai bài phỏng vấn ông Lê Nguyễn, ông Lê Thân và bà Thiều Thị Tân liên quan đến nhà tù Côn Đảo là rất hay.

Hay là vì nó giúp cho những người ngoài cuộc như tôi hiểu hơn về sử cận đại. Những thông tin cũng có thể giúp cho giới trẻ không bị lầm lạc bởi những thông tin sai lệch. 

mercredi 24 septembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Sự im lặng của công lý

 

Vụ một em học trò mới lớp 7 hành hung cô giáo thiệt là ngoài sự tưởng tượng của tôi. Càng kinh ngạc hơn khi cả lớp không em nào can thiệp !

Vụ này làm tôi nhớ đến một video clip nổi tiếng từ khóa học “Justice : What’s The Right Thing To Do ?” (Công lý : Làm điều đúng đắn là gì ?) của giáo sư Michael Sandel tại Đại học Harvard.

Chuyện bên Harvard

Trong đoạn video ngắn, giáo sư Sandel đang giảng bài về công lý (dựa trên triết lý của Immanuel Kant và các nhà tư tưởng khác). 

mercredi 17 septembre 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Nghịch lý tiến sĩ và năng lực khoa học

 

Việt Nam có quần thể lớn về khoa học: Mỗi năm cả nước có thêm khoảng 1.500–2.000 tiến sĩ, chừng 15.000 thạc sĩ/cao học.  Số giáo sư và phó giáo sư là trên 30.000 người.

Tuy nhiên, thành quả khoa học thì còn hạn chế:

  Công bố quốc tế (2023, WoS): ~17.000 bài, thấp hơn nhiều so với Thái Lan (~40.000), Mã Lai (~50.000), và rất xa Nam Hàn (>80.000) hay Nhật Bản (>100.000).

mardi 15 juillet 2025

Nguyễn Văn Tuấn – « Bom Nữ » Dương Nguyệt Ánh

 

Hôm qua, tôi đọc được một bài thú vị trên tờ New York Times viết về chị Dương Nguyệt Ánh [1]. Được Thời báo Nữu Ước viết một bài dài là đủ biết chị ấy quan trọng ra sao. Thấy bài hay nên tôi dịch sang tiếng Việt và chia sẻ cùng các bạn.

Chị Dương Nguyệt Ánh (nay đã 65 tuổi) là người sáng chế ra bom BLU-118/B được dùng trong cuộc chiến chống Al Qaeda ở A Phú Hãn / Afghanistan. Tôi lược dịch dưới đây để chia sẻ cùng các bạn.

Theo bài báo mô tả, chị ấy xuất thân từ một gia đình trung lưu ở Sài Gòn, thuộc dòng dõi Dương Khuê ở Hà Đông (1839-1902) [2]. Tháng 4/1975, chị và gia đình xin tị nạn ở Mỹ. Ở Mỹ, chị học giỏi, và sau khi tốt nghiệp, được bổ nhiệm làm trong một trung tâm nghiên cứu vũ khí của Hải quân. Sau này chị lãnh đạo một nhóm chuyên chế tạo bom, và chị nổi tiếng với loại bom BLU. Đây là loại bom tiền thân của bom GBU-57 mới được dùng ở Ba Tư / Iran.

samedi 5 juillet 2025

Nguyễn Văn Tuấn – « Tác động vật lý » hay « hành hung », gọi cho đúng !


Có một kênh YouTube bảo là phục vụ bà con người Việt ở Úc, nhưng mà cách dùng từ của họ lại khiến tôi bật cười : « tác động vật lý » ! Nghe cứ như đang nói về bài kiểm tra môn vật lý, phải không ?

Cách nói « tác động vật lý » thoạt đầu làm cho người ta cười cợt và chế giễu, nhưng trong thời gian gần đây nó gần như đã đi vào ngữ vựng tiếng Việt ở trong nước. Đọc báo sẽ thấy nhan nhản những cách viết như :

« Làm rõ vụ cô giáo ‘tác động vật lý’ học sinh lớp 1 thâm tím quầng mắt ».

mercredi 2 juillet 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Kiên Giang ơi, ta mất người như người đã mất tên

 

Từ ngày 01/70, tỉnh Kiên Giang sẽ hợp nhứt với tỉnh An Giang thành một tỉnh mới có tên là An Giang. Do đó, mượn một ca khúc nổi tiếng của Nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn tôi cũng có thể nói "Kiên Giang ơi, ta mất người như người đã mất tên".

Tôi là người sanh ra và lớn lên ở Kiên Giang. Ba tôi vào Kiên Giang từ thập niên 1940s nên cũng xem đó là quê hương. Ông ngoại cũng vào Kiên Giang khá lâu (không biết rõ năm nào nhưng chắc phải thập niên 1930). Bà ngoại và bà cố tôi cũng là người Kiên Giang. Thành ra, nghe tin Kiên Giang sáp nhập với An Giang, tôi hồi hộp theo dõi không biết rồi đây cái tên Kiên Giang sẽ biến mất?

Thật ra, việc "mất tên" không phải là điều gì mới. Trong lịch sử hình thành miền Nam, sách sử đã ghi lại nhiều trường hợp một địa danh bị đổi hay mất, do sự thay đổi cơ cấu hành chánh và sáp nhập các địa phương. Để hiểu vấn đề, cần phải tìm hiểu tổ chức hành chánh thời Nhà Nguyễn: Trấn, Đạo, Huyện, Hạt (Quận).

dimanche 29 juin 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Thuyền: Lời tựa cho hành trình triệu Thuyền Nhân

Tôi đã đọc xong cuốn tiểu thuyết Thuyền của anh Nguyễn Đức Tùng. Phải công nhận là một cuốn sách đặc biệt. Phải giới thiệu mới được.

Khi đọc Thuyền của Nguyễn Đức Tùng (NXB Phụ Nữ, 2025), tôi như thấy lại chính mình: Một thuyền nhân từng đối mặt với cướp biển Thái Lan, từng sống qua những ngày tháng khắc nghiệt ở trại tị nạn, từng vật lộn học tiếng Anh để làm lại cuộc đời ở một vùng đất xa lạ.

Tôi cũng chia sẻ cảm giác khi đọc những chương gay cấn trong cuốn tiểu thuyết như tác giả thổ lộ "Khi tôi viết những dòng này, tay tôi run lên vì cảm giác căm hận, nhục nhã."

samedi 28 juin 2025

Nguyễn Văn Tuấn - Thương hoài ngàn năm

 

Hôm qua, có dịp dạo bước trên Đường Sách, tôi may mắn tìm được hai cuốn sách quý: Thương Hoài Ngàn Năm của nhà văn Võ Phiến và Đức Phật: Nhà Đại Giáo Dục của Hòa thượng Thích Minh Châu. Hai cuốn sách này có thể ví von như hơi thở của những ngày xưa cũ, nhưng lại mang theo những câu chuyện vượt thời gian.

Thương hoài ngàn năm

'Thương Hoài Ngàn Năm' là một tác phẩm của nhà văn Võ Phiến, xuất bản lần đầu vào năm 1962 ở Sài Gòn. Thời đó, cuốn sách được giới thiệu như là một tác phẩm viết về những người dân sống ở nông thôn và thành thị cùng những vấn đề nhân sinh muôn thuở: 

jeudi 19 juin 2025

Nguyễn Văn Tuấn – Tàu bây giờ biết bay ?


Hôm nay ra nhà ga T3, phi cảng Tân Sơn Nhất/Nhứt, tôi tá hỏa khi thấy danh từ « TÀU BAY » bự tổ chảng trên bảng hiệu. Tàu bay ? Nghe mà muốn bay luôn cả lý trí !

Từ hồi còn nhỏ đến nay, trong Nam (và cả nước luôn) người ta xài « máy bay » hoặc « phi cơ » để gọi cái thứ phản lực cơ bay trên trời, mà tiếng Anh gọi là aircraft hay airplane.

Còn « tàu » là để chỉ mấy thứ lướt sông, vượt biển, mà dân Ăng Lê nói là « boat ». Vậy mà bây giờ « tàu » nó biết ... bay. Thử tưởng tượng « flying boat » (tàu bay).