"Điều 250. Tội vận chuyển trái phép chất ma túy
1. Người nào vận chuyển trái phép chất ma túy không nhằm mục đích sản xuất, mua bán, tàng trữ trái phép chất ma túy, thì bị phạt tù ..."
Theo nội dung điều luật thì không có quy định "lỗi cố ý trực tiếp". Tức là người vận chuyển phải biết chắc chắn là ma tuy mới phải chịu trách nhiệm hình sự. Đây chỉ là lý lẽ bao biện thôi. Vì để biết chắc chắn là ma túy thì chỉ có Giám định viên, sau khi thực hiện giám định mới chắc chắn biết được đó có phải chất ma túy hay không.
Với lý lẽ "lỗi cố ý trực tiếp" mới phải chịu trách nhiệm hình sự thì tất cả những người vận chuyển ma túy đều vô tội, trừ những người vừa sản xuất ma túy rồi đem đi vận chuyển. Lý lẽ này là thứ "cột mục" ai bám vào đó, có ngày đi tù không oan.
Trong trường hợp này, nếu các tiếp viên hàng không biết rõ đây là chất ma túy thì còn phải chịu thêm trách nhiệm hình sự về tội mua bán trái phép chất ma túy với vai trò đồng phạm ( TTLT 17/2007/TTLT-BCA-VKSNDTC-TANDTC-BTP).
1- Tiếp viên hàng không không thể là người có tâm thần không bình thường.
2- Việc xách hàng cho người khác, nội quy đã cấm, các tiếp viên hàng không đều được biết.
3- Theo nhận thức thông thường, có thể gửi dược phẩm, mỹ phẩm hoặc đồ trang sức có giá trị cao thì mới gửi qua đường hàng không, vì chi phí gửi hàng không rẻ. Nhìn chữ tiếng Anh ghi trên bao bì các tiếp viên biết là bao bì tuýp kem đánh răng. Trước khi nhận hàng các tiếp viên đều phải mở ra xem đó là hàng gì, trừ trường hợp đã vận chuyển nhiều lần của mối quen.
4- Nếu là kem đánh răng thì hơn 11 ký (hàng trăm tuýp) phải đóng thành kiện nhỏ, các nhỏ đóng thành kiện lớn. Nhưng ở đây theo báo chí thì hàng trăm tuýp kem đánh răng được các tiếp viên hàng không gói xếp trong vali. Khi cắt các tuýp ra là ma túy tổng hợp dạng viên, dạng bột. Các tiếp viên hàng không khi xếp số hàng này vào va li xách tay phải cảm nhận được chất trong các tuýp thuốc không phải dạng kem.
5- Các tiếp viên có nghĩa vụ phải biết người gửi hàng hoặc người nhận hàng hoặc cả hai. Nếu không thì họ phải biết hàng đó không phải chất nổ, ma túy.
6- Các tiếp viên được ngồi chung bàn để viết tường trình thì có “thông cung”, nghiệp vụ đấu tranh với tội phạm ở đâu?
7- Gửi 11 ký kem đánh răng gửi chuyển phát nhanh DHL cước có đến 10 triệu đồng không, mà một người không quen biết lại nhờ các tiếp viên hàng không?
8- Một người lạ có gửi tiếp viên hàng không số hàng hóa giá trị hàng tỉ đồng mà lại không cho các cô này biết thì có sợ bị thất thoát mà không quy trách nhiệm được không?
Bộ luật Dân sự 2015, quy định về quyền sở hữu tài sản, nếu các tiếp viên không chứng minh được số ma túy này là của ai gửi thì nó chính là của họ. Trường hợp trong các tuýp kem đánh răng này không phải là ma túy mà là những trang sức có giá trị thì quyền sở hữu tài sản này nếu không trái pháp luật thì nó mặc nhiên thuộc về các tiếp viên.
"Điều 221. Căn cứ xác lập quyền sở hữu
Quyền sở hữu được xác lập đối với tài sản trong trường hợp sau đây:
6. Chiếm hữu trong các điều kiện do pháp luật quy định đối với tài sản vô chủ, tài sản không xác định được chủ sở hữu; ..."
Nội hàm của suy đoán vô tội:
"Điều 13. Suy đoán vô tội
Người bị buộc tội được coi là không có tội cho đến khi được chứng minh theo trình tự, thủ tục do Bộ luật này quy định và có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật.
Khi không đủ và không thể làm sáng tỏ căn cứ để buộc tội, kết tội theo trình tự, thủ tục do Bộ luật này quy định thì cơ quan, người có thẩm quyền tiến hành tố tụng phải kết luận người bị buộc tội không có tội."
Với phân tích ở trên thì còn gì để nói "không đủ căn cứ" mà áp dụng suy đoán vô tội.
LS HÀ HUY SƠN 23.03.2023
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.