Bức ảnh này rất thâm thúy. Tất cả chúng ta đều có thể thấy chính bản thân ở trong đó.
Mảng màu xanh có thể không đơn thuần chỉ là giàu có, điều kiện đủ. Mà còn có thể là những cậu nhóc, cô nhóc được bố mẹ nuôi, lên mạng gõ phím bình thiên hạ.
Cũng có thể là những vị chức sắc chống dịch bằng giấy và các chủ trương. Những người làm nhiệm vụ nhưng thiếu lý, thiếu tình và chỉ làm sao cho số đẹp để báo cáo với thủ trưởng.
Một người quen tôi biết vừa mất vì bị viêm phổi. Khi trở bệnh, đi 5 bệnh viện, không ai nhận. Cuối cùng chết tại nhà. Không có gì ăn, không có thuốc thang. Tang lễ không dám tổ chức, hàng xóm, họ hàng chỉ kịp đến thắp nén nhang và chiều đi thiêu. Nhưng kể cả khi chết rồi, cũng chạy khắp nơi tìm một chỗ chôn mà không có nổi.
Đêm qua, một chú công nhân tôi quen ở công trường xây dựng đăng một dòng trạng thái cầu cứu trên zalo "Tôi hết lương thực, mong được cứu giúp".
Liệu những cái "mảng đời màu xanh" trong ảnh này có biết những cái quặn đau đó không? Hay suốt ngày đi nói đạo lý, chuyện nhân nghĩa mà sau lưng ăn thịt người không nhổ xương? Bảo rằng "lương thực, thực phẩm đủ cả cho người dân" mà không biết có bao người phải đói khổ? Nói rằng "luồng xanh", nhưng lại đi cấm bánh mì, cấm băng vệ sinh, cấm tã, cấm khẩu trang...vì nói nó không thiết yếu?
Nói đạo lý hay chửi ai thì cũng phải nhìn cuộc đời này xung quanh nó đang tang thương thế nào để nói, để chửi, hay để dạy đời chứ? Các vị "phú quý sinh lễ nghĩa", nhưng người ta "đói thì đầu gối phải bò"có hiểu không? Hiểu đi để làm gì cũng cái lý đi đôi với cái tình. Hiểu để xuống tận nơi chứ đừng có cầm tờ A4 "đảm bảo", "tín hiệu tích cực" nữa.
Tôi không muốn viết gì trong mùa Covid này cũng có lý do của nó. Lên tút được một thời gian ngắn, cũng lặng lẽ xóa tút đi vì quá phiền phức trước mấy comment hung hăng.
Lần này phải viết vì thấy quá nhiều cái "chướng tai gai mắt", thấy người quen chết trong mùa dịch bệnh. Chứ ai tham lam gì like, view với trend, trong cái giai đoạn mà tồn tại ở cuộc sống thực thì có tính sống còn hơn là bon chen trên thế giới ảo.
DŨNGPHAN 29.07.2021 (Tựa bài do Thụy My đặt)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.