Tôi
biết rất nhiều người quen của tôi đang theo dõi rất sát phiên tòa xử vụ án Đồng
Tâm. Vụ án thu hút nhiều tâm sự khiến người ta không còn đành lòng vui riêng,
không còn muốn giải trí hay làm một việc gì khác…
Cho
dù còn ba ngày nữa mới tuyên án, tôi nghĩ đã tạm đủ để có một cái nhìn và nhận
định một số khía cạnh của vụ án.
Câu hỏi không ít người nêu: Chúng ta cần làm gì? Chúng ta phải lên tiếng chứ?
* Thế hệ chúng tôi, thế hệ trước chúng tôi và cả những thế hệ sau chúng tôi đều
rất ít quan tâm đến chuyện học đánh vần.
Càng không nghĩ tới những khả năng “kích
thích trí tưởng tượng sáng tạo” hay “khả năng tư duy độc lập”… mà một cuốn sách
dạy đánh vần có thể mang lại cho một đứa trẻ 6 tuổi học lớp Một.
Những Văn Cao,
Phạm Duy, Bùi Xuân Phái, Nguyễn Tuân, Hàn Mặc Tử, Sơn Nam, Tô Thùy Yên, Võ
Phiến… chắc là cũng đã học đánh vần từ bố mẹ, từ cô giáo làng, từ người hàng
xóm hay thậm chí học từ người giúp việc trong nhà.
“Siêu phẩm điện
ảnh” 200 triệu USD của Disney, “Mulan”, rất đáng được tẩy chay.
Không chỉ là thảm
họa về kịch bản, “Mulan” cũng là tác phẩm tệ hại của đạo diễn Niki Caro (người
New Zealand), trong khi đó, diễn xuất của Lưu Diệc Phi, và đặc biệt Củng Lợi,
không thể tệ hơn.
Không chỉ vậy,
“Mulan” còn lộ hẳn việc… “nịnh” Bắc Kinh, khi từ đầu phim, cũng như rải rác
trong phim, đã đề cập ngay đến việc phát triển “con đường Tơ Lụa” và chính sách
“an ninh quốc phòng” bằng mọi giá bảo vệ “con đường Tơ Lụa” của triều đình
trung ương – một thông điệp rất “có tính thời sự”.
Sự kiện Đồng Tâm
đã làm bài viết rất quan trọng có tính định hướng cho Đại hội 13 đảng Cộng Sản
Việt Nam của chủ tịch Nguyễn Phú Trọng bị lu mờ.
Chủ tịch Trọng
viết:
"Trong mọi công việc của Đảng và Nhà nước, luôn
xác định dân là gốc, thật sự tin tưởng, tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của
nhân dân; kiên trì thực hiện đúng nguyên tắc: dân biết, dân bàn, dân làm, dân
kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng.
Người Việt Nam
phải ghi nhớ ngày 14 tháng 9, 1958: Ngày cộng sản Việt Nam (CSVN) dâng Hoàng Sa
cho Trung Cộng.
CSVN “dâng nạp
Hoàng Sa” và CSVN có đủ tư cách pháp lý để “dâng nạp Hoàng Sa” hay không là hai
chuyện khác nhau.
Chuyện tư cách
pháp lý đã được, phần đông là người Việt, bàn gần hết giấy hết mực nhưng cuối
cùng chỉ có tòa án quốc tế thuộc UNCLOS mới có đầy đủ thẩm quyền trả lời.
Biến cố 9-11 cho
thấy Hoa Kỳ đã đối đầu với một kẻ thù rất thông minh sáng tạo và dũng cảm. Họ
là những kỹ sư có học vấn cao, biết dùng phương tiện của đối phương để gây
thiệt hại đáng kể cho đối phương. Các kỹ sư của khủng bố Al-Qaeda đã dùng kiến
thức học hỏi được từ xã hội Âu Mỹ, họ học hỏi cách lái máy bay hàng không ở
trường bay Mỹ rồi dùng chính máy bay hàng không Hoa Kỳ để giết người Mỹ.
Nhưng khủng bố
Al-Qaeda cũng như quân phiệt Nhật khi oanh kích Trân Châu Cảng năm 1941, đã không
ước tính được tiềm năng, sự bền bỉ, và nhứt là tinh thần đoàn kết và lòng yêu
nước của công dân Hoa Kỳ.
Sau ngày 11 tháng
9 năm 2001, liên tiếp ba chính quyền George W.Bush, Barack Obama, và Donald
Trump đã không bao giờ ngừng nghỉ trong gần 20 năm săn đuổi quân khủng bố Hồi
Giáo cực đoan. Lần lượt từng thủ phạm đã giết chết công dân Mỹ đã bị đền tội.
Những
thằng già trên 60 - lứa tuổi không biết thằng nào đi trước, thằng nào đi sau -
ngồi bên chai bia thường nhắc chuyện hồi…đó.
Bàn
bia hôm nay bỗng dưng nhớ lại chuyện đi học. Hồi nhỏ chỉ nhớ chuyện chơi, già
lại nhớ chuyện đi học. Á ngộ ta…
Nhớ
thày, nhớ cô, nhớ những trò quỷ của bọn đứng hàng thứ ba trong danh sách “phá
hoại”. Rồi bỗng dưng nhớ lại mấy câu ca dao trong cuốn sách tập đọc lớp năm gọi
là “vần con gà” “Nhiễu đều phủ lấy giá
gương, người trong một nước phải thương nhau cùng”,
“Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…” Té ra mấy câu ca dao nầy đã theo tụi tui gần 60 năm mà
vẫn còn nhớ hay thiệt.
Những điểm vi
phạm luật tố tụng hình sự nghiêm trọng trong vụ án Đồng Tâm:
I. ĐỊNH TỘI TỪ
TRƯỚC PHIÊN TÒA
Thứ nhất, mở đầu
phiên tòa, nhà cầm quyền cho trình chiếu các video clip cắt ghép để buộc tội
người dân Đồng Tâm. Tức là bản thân quan tòa đã có sẵn định kiến trong đầu là
dân Đồng Tâm có tội. Không cần tranh biện trước tòa giữa Viện Kiểm sát và luật
sư để làm sáng tỏ vụ án nữa. Đây là một vụ án bỏ túi.
II. KHÔNG GIAO
BẢN COPY PHIM GỐC CẢNH TẤN CÔNG ĐỒNG TÂM
Thứ hai, điều
khôi hài là khi các luật sư yêu cầu đưa clip gốc ra, vì rõ ràng là khi công an tấn
công vào Đồng Tâm đã có phân công người đi theo quay phim lại đàng hoàng. Tòa
án xã hội chủ nghĩa đã từ chối trình
chiếu đoạn phim gốc, và cũng từ chối giao cho các luật sư copy của đoạn phim
gốc đó.
Nhân việc tôi
đang sưu tập để làm một thư mục tài liệu về nguyên tử của Trung Cộng, xin giới
thiệu điện văn ngày 20 tháng 10, 1964 của Tòa Đại Sứ Trung Cộng tại Hà Nội gởi
về Bộ Ngoại Giao Trung Cộng, sau buổi gặp gỡ giữa Lê Duẩn và các chuyên gia
Trung Cộng tại Hải Phòng.
Điện văn cho thấy
hai điểm: (1) Lê Duẩn ủng hộ chính sách chống “xét lại” của Mao chứ không phải
chống lại quan điểm của Mao hay trung lập như một số người nghĩ và (2) xem thành công trong việc chế tạo thành công bom
nguyên tử của Trung Cộng là thành công của đảng Cộng Sản Việt Nam (ngày đó còn
gọi dưới tên đảng Lao Động).
Giống như quan
điểm về Hoàng Sa Trường Sa, trong đầu của giới cai trị cộng sản Việt Nam không
bao giờ nghĩ có ngày những trái bom đó có thể được ném xuống Việt Nam.
Gã nhận một nguồn tin cho biết ở cấp cao
nhất đã có lệnh điều chỉnh lại phiên tòa xét xử vụ Đồng Tâm. Thực hư thế nào,
chưa biết rõ.
Có một số chỉ số chứng minh điều này, như
Viện Kiểm sát thay đổi tội danh của nhiều bị cáo. Và phiên tòa dự kiến 10 ngày,
sau ba ngày đã vội vã kết thúc phần xét xử.
Còn nhiều tình huống khó lường, theo đúng
nhận định của một nhân vật có ảnh hưởng với một số lãnh đạo cao cấp mà gã đã
trao đổi mấy ngày trước. Đến giờ phút này, thì tình huống khó lường theo chiều
hướng xấu hay tốt hơn cho bà con Đồng Tâm, đã phần nào hé mở.
Kể từ tháng Năm, trước áp lực những cuộc
bạo loạn của phong trào Black Lives Matter (BLM) nhứt là vì thái độ a dua nịnh
bợ coi thường công lý của chính khách và quần chúng thiên tả. Có khoảng 6.000 cảnh
sát viên đã bỏ cuộc xin về hưu, và mười mấy Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát ở một số
thành phố lớn cũng đã từ chức hoặc về hưu.
Đính kèm là một số hình của Cảnh Sát Trưởng
đã xin giải nghệ. Nhiều người là thiểu số phụ nữ và Mỹ gốc Phi Châu.
Di sản của phong trào BLM để lại là đập
phá xóa bỏ nền văn minh Tây phương (western civilization) và sự toa rập của
chính khách thiên tả, đã khiến lực lượng cảnh sát Mỹ co cụm lại, không còn khả
năng bảo vệ an ninh cho nhiều khu vực đang bị tội phạm thao túng.
Hôm trước là trào lưu nghe đâu học từ Hàn
Quốc, để đồ ăn ê hề trước mặt, rất nhiều, rất ngồn ngộn, rồi cánh nam thanh nữ
tú xứ Việt thi nhau ăn và quay clip phát trực tiếp.
Lạ lùng thay, phải ăn càng nhiều, càng xấu,
càng dị thì mới được like nhiều. Rất xin lỗi các bạn, khi nhìn clip một số bạn
ăn, bốc, nhét, xúc, tôi tự dưng thấy...buồn nôn.
Chưa bao giờ chuyện ăn uống, một thứ đáng
lẽ phải là văn hóa như đã từng, phải là "trau cái nết cho đẹp" như
cha ông đã dạy, lại thành xấu xí, thô bỉ và bẩn bựa đến như thế.
Hồi đó tôi đi thực tế tại xã Bình Lợi,
huyện Bình Chánh. Bây giờ ai đến đó sẽ thấy đó là một xã giàu. Nhưng hồi đó,
Bình Lợi là một xã nghèo, rất nghèo, dù chỉ cách phố thị có một con sông nhỏ.
Cả xã chỉ có vài cái xe đạp. Mà cũng chẳng
đạp đi đâu được, vì cứ một khúc lại có cây cầu khỉ. Hầu hết các căn nhà trong
xã đều không có cửa. Có gì đâu mà phải cửa, có gì đâu mà sợ ăn trộm, vì có gì
đâu để có thể ăn trộm. Nói chung, cả xã ai cũng nghèo, nghèo rớt.
Thế mà xã ấy lại có một cái đám giỗ
chung. Và tôi lại có mặt đúng ngay cái dịp giỗ chung ấy. Thực ra thì là hai đám
giỗ chung, trong cùng một ngày. Vào ngày đó năm xưa có một trận càn. Bảo an,
dân vệ và du kích, đều là người trong xã, đều chết. Rồi cứ vậy, mỗi năm, hai
bên lại làm đám giỗ chung cho người của phe mình, trong cùng một ngày, trong
cái xã nghèo nàn, trong những căn nhà không có cửa, cách nhau bởi những dòng
kinh và được nối với nhau bởi những cây cầu khỉ.
8 giờ 20 ngày 9-9, Viện Kiểm sát bất ngờ
thay đổi tội danh 19 bị cáo, từ tội giết người sang tội chống người thi hành
công vụ.
Cơ sở thực hiện công vụ rạng sáng ngày
9/1/2020 là Kế hoạch số 419a/KH-PV01-PV02-MP do Công an Hà Nội lên phương án và
Bộ Công an phê duyệt.
Văn bản này hoàn toàn không có trong hồ
sơ vụ án (và từ trước đến giờ chưa có bất cứ cơ quan nào nói đây là văn bản mật).
Nếu các chiến sĩ thực hiện đúng như kế hoạch thì các bị cao mới chịu tội chống
người thi hành công vụ, còn nếu không đúng với kế hoạch thì các bị cáo không phải
chịu tội này.
Toàn bộ mảnh đất Đồng Sênh thuộc diện
“chó ăn đá, gà ăn sỏi”, với biểu giá đền bù hiện tại chưa chắc đã đủ để ông nghị
Phạm Phú Quốc, người “đại diện cho lợi ích và phẩm giá dân tộc”, mua chui một
cái quốc tịch châu Âu.
Nó chỉ bằng số tiền lẻ mà nhiều quan chức
đang có sau khi hết lòng yêu đảng, trọn đời phục vụ nhân dân! Còn so với số tài
sản đất nước này ném xuống biển vì những chính sách sai lầm và vì tệ tham
nhũng, thì chỉ là hạt cát trên lưng một con voi.
Nhưng nó lại trở thành mảnh đất đẫm máu
người Việt nhất kể từ sau năm 1975. Muốn nói gì thì cứ nói, muốn dùng bao nhiêu
công cụ tuyên truyền thì cứ dùng, nhưng sự thật là không gì có thể biện hộ được
cho nỗi xấu hổ này.
"Tối 08/01/2020, bị cáo được ông
Nguyễn Văn Thắng báo là tối nay công an sẽ về bắt ông Lê Đình Kình nên bị cáo
báo với bị cáo Tuyển, bị cáo Hiểu, Quang, Tiến và Nối."
Lời khai này vô cùng quan trọng với toàn
bộ vụ án Đồng Tâm.
Cuộc tập kích Đồng Tâm được lên kế hoạch
trước, với mục đích bắt hoặc tiêu diệt cụ Kình (điều này là bất chấp pháp luật).
Phiên tòa xét xử vụ án xảy ra tại Đồng
Tâm đã kết thúc nhanh hơn dự kiến rất nhiều so với dự kiến ban đầu. Dù các luật
sư chúng tôi bị gây khó ở ít nhiều công đoạn, nhưng đó cũng là điều cần thiết để
đảm bảo để an ninh, trật tự phiên tòa nên anh em đều vui vẻ bỏ qua.
Phía trong tòa, việc tổ chức của tòa án
cũng rất ổn, từ điều kiện chỗ ngồi, trang thiết bị làm việc cho luật sư, mọi thứ
đều rất ổn, chúng tôi không có điều gì than phiền. Dù có nhiều áp lực từ nhiều
phía, nhưng vị chủ tọa đã điều hành tương đối tốt phiên tòa cho tới gần những
thời điểm cuối cùng. Tuy nhiên, cho đến cuối giờ sáng nay, mọi thứ có vẻ như đổi
khác.
Trong phòng xét xử, khi các luật sư đang
tranh luận với đại diện Viện Kiểm sát về các luận điểm mà đại diện Viện Kiểm
sát chưa đối đáp hoặc không đồng ý với các quan điểm đối đáp (lần 1) của họ,
thì đột nhiên vị chủ tọa phiên tòa tuyên bố kết thúc phần tranh luận, chuyển
sang phần nghị án trước sự ngỡ ngàng của các luật sư và cả những kiểm sát viên.
Có vẻ như họ đang muốn dấu giếm một điều gì đó mà chính các vị kiểm sát viên
cũng không nên biết.
Dịch virus corona lại tăng lên ở châu Âu và nhất là tại Pháp, xung
đột với Thổ Nhĩ Kỳ với Hy Lạp và Pháp, giữa Nga với châu Âu, phiên tòa
xử vụ khủng bố Charlie Hebdo là những chủ đề được các báo Paris đề cập
nhiều ngày 10/09/2020.
Về châu Á, Le Monde tố cáo « Các phóng viên ngoại quốc là mục tiêu của ngoại giao Trung Quốc ». Mới đây, do sợ bị bắt, hai thông tín viên Úc đã phải trốn khỏi Bắc Kinh.
Lần
đầu tiên kể từ năm 1973, báo chí Úc không còn thông tín viên nào ở
Trung Quốc. Sau vụ nhà báo nữ Úc gốc Hoa, Thành Lôi (Cheng Lei), làm việc
cho kênh CGTN bị bắt, hai phóng viên Bill Birtles của kênh truyền hình
ABC và Mike Smith của nhật báo The Australian Financial Review được cơ quan ngoại giao Úc khuyên nên ra đi.