Phải nói ngay, tục mà nhà cháu nói
ở đây là phong tục. Chữ tục theo gốc Hán tự có nhiều nghĩa. Chẳng
hạn chỉ đời thường (trần tục, ví dụ: hoàn tục là trở về với đời
thường, nhất là những người đã đi tu), chỉ sự thô bỉ, tầm thường
(thô tục, phàm tục, tục tĩu, tục tằn, dung tục), chỉ thói quen, tập
quán (phong tục, tục lệ, tập tục, thói tục) ...
Trong tút này, nhà cháu chỉ đề cập
tới nghĩa thói quen, tập quán. Mà thói quen, tục lệ thường có cả
cái tốt cái xấu chứ không phải chỉ tốt.
Phong tục là thói quen tục lệ tốt,
còn hủ tục chỉ thói quen xấu, bởi "phong" nghĩa là sự tươi
tốt, đẹp đẽ, sinh sắc, thịnh vượng..., "phong tư tài mạo tót
vời/vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa" (Truyện Kiều). Còn
"hủ" có nhiều nghĩa, trong từ hủ tục thì có nghĩa thối
nát, mục rữa, xấu, ví dụ hủ tục là tục đã lỗi thời, không nên tồn
tại, hủ nho là kẻ học trò đáng bỏ đi, hủ bại là thói xấu làm cho
cuộc sống bị tàn tạ.