Tôi có một anh bạn người Hán Thành, Đại Hàn Dân Quốc. Anh từng phục vụ tại Việt Nam với tư cách một cán sự kỹ thuật chuyên dạy nghề cho các hồi chánh viên từ năm 1969 đến 1971. Chúng tôi liên lạc lại với nhau vào năm 1993.
Gần đây, anh ta có tâm sự với tôi như sau. Việt Nam Cộng Hòa ở trong thời chiến, phải chiến đấu để chống lại làn sóng xâm lăng của giặc cộng, thế mà lại có hai tổng thống hết sức hiền đức.
Anh ta nói rằng dưới thời Tổng Thống Phác Chính Hy, quân đội đặt súng đại liên giữa ngã tư trong thủ đô Hán Thành, đứa nào đi biểu tình mà xâm nhập các khu cấm là bị bắn gục tại chỗ.
Ngoài ra, Tổng Thống Phác còn trực tiếp ra lệnh cách chức tất cả những viện trưởng đại học và hiệu trưởng trung học nào đã để cho giảng viên, giáo sư và học sinh đi biểu tình có tính cách bạo động. Sống kề bên cộng sản thì phải nặng tay với những kẻ cố tình tiếp tay cho cộng sản.
Tôi giải thích rằng Đại Hàn Dân Quốc và Việt Nam Cộng Hòa tuy có hoàn cảnh rất giống nhau, nhưng khác số phận. Định mệnh đã cho dân tộc Việt Nam nhiều kẻ phản bội, tiếp tay cho giặc chứ không được như Đại Hàn.
Thêm vào đó, cả khối cộng - trừ Nam Tư - không đánh Đại Hàn mà lại xúm vào đánh Việt Nam và cuối cùng lại có thêm thằng Mỹ tiếp tay.
Trong khi đó, đám truyền thông thiên tả và bất lương được mua chuộc và đầu độc để đánh Việt Nam Cộng Hòa bằng mọi thủ đoạn. Vì thế nên đám Đôn Hậu, Trí Quang, Nhất Hạnh xúi dân chống chính phủ rất dữ dội, mà còn được xem là nạn nhân của chính sách đàn áp tôn giáo do chính phủ Việt Nam Cộng Hòa chủ trương.
Ở trong tình thế bất lợi mọi mặt như thế, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa mà thẳng tay thêm một chút nữa thì có lẽ một nửa thế giới đã xúm lại bóp chết Việt Nam Cộng Hòa từ những năm 1965, 1966.
Hình đính kèm là Ngày Quân Lực Đại Hàn Dân Quốc, 1 tháng Mười 1973. Mười năm trước đó, họ không bằng chúng ta.
KHIẾTNGUYỄN 31.10.2021
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.