vendredi 4 mai 2012

Trấn áp người dân chỉ chứng tỏ là chính quyền đang rất yếu và sợ dân

Bài đăng : Thứ sáu 04 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ sáu 04 Tháng Năm 2012 
 
Theo ông Lê Hiếu Đằng, thì việc trấn áp chỉ chứng tỏ rằng chính quyền đang rất yếu và rất sợ dân, ông đề nghị chính phủ cần đối thoại công khai, minh bạch trước dân. Lòng dân không an sẽ gây mất ổn định xã hội, hơn nữa Việt Nam đang cần tranh thủ sự ủng hộ của quốc tế trước sự chèn ép của Trung Quốc tại Biển Đông.

Sự kiện chính quyền huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên huy động một lực lượng công an hùng hậu để cưỡng chế đất đai của nông dân cho dự án Ecopark hôm 24/04/2012 cho đến nay vẫn còn gây chấn động dư luận.

RFI đã trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh.(Cuộc phỏng vấn được thực hiện trước khi có bản tuyên bố trên trang Bauxite Việt Nam về vụ cưỡng chế ở Văn Giang).

RFI : Kính chào ông Lê Hiếu Đằng. Thưa ông, theo dõi những sự kiện ở Văn Giang vừa qua, ông có nhận xét như thế nào ?

Luật gia Lê Hiếu Đằng - Thành phố Hồ Chí Minh
 
04/05/2012

by Thụy My
 
 
Ông Lê Hiếu Đằng : Sau vụ Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng rồi thì bản thân tôi cũng như nhiều người khác nghĩ là chính phủ sẽ từ đó rút ra bài học kinh nghiệm để có cách xử sự khôn khéo hơn và hợp lòng dân hơn, đối với những vụ giải tỏa đền bù đang diễn ra trên các miền đất nước Việt Nam.

Ngay ở một số tỉnh miền nam thì giải tỏa đền bù cũng là một vấn đề rất bức xúc của nông dân. Mà tôi cho nguyên nhân chính là việc Hiến pháp quy định quyền sở hữu đất đai là sở hữu toàn dân, sở hữu nhà nước là không hợp lý. Vì vậy cần phải công nhận quyền sở hữu ruộng đất của người dân, nhất là trong sửa đổi Hiến pháp thời gian tới. Bởi vì đây là lỗ hổng pháp lý hết sức lớn, để các cấp chính quyền có thể tùy tiện giải tỏa lấy đất của dân.

Nhưng chúng tôi không ngờ sau vụ Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng lại xảy ra vụ Văn Giang ở Hưng Yên, trên quy mô hết sức lớn. Bởi vì chính phủ đã huy động một lực lượng mà báo chí gọi là « lề phải » của nhà nước cũng phải thừa nhận là cả một ngàn quân, kể cả công an của Bộ Công an phối hợp với tỉnh, huyện để mà gần như là đi dẹp loạn. Và chúng tôi cũng xem các video clip thì khói bay mù mịt, tiếng nổ rồi tiếng khóc của người dân, rồi hình ảnh đạn khói để giải tán người dân…

Có thể nói cái hình ảnh này gây một chấn động rất lớn. Bởi vì các vị lãnh đạo chúng ta thường nói đây là nhà nước của dân, do dân, vì dân, nhưng mà lại đi dùng những biện pháp trấn áp, đàn áp mạnh tay những người dân tay không.

Tôi đặt trường hợp nếu đó là vợ con, gia đình của các vị lãnh đạo đó đã từng đổ máu, đổ mồ hôi để có miếng đất đó, ngày nay bị người ta đến cướp, hoặc là dưới danh nghĩa giải tỏa đền bù bằng một cái giá rẻ mạt, thì các vị đó sẽ hành xử như thế nào ?

Ví dụ ở chỗ Văn Giang thì dự án Ecopark là dự án kinh tế du lịch hết sức lớn, nhưng đền bù theo báo chí nói giá chính thức là 135.000 đồng/m2 đất. Và nếu người dân nào đi sớm thì chủ đầu tư thưởng thêm 35.000 đồng nữa. Có nghĩa là tất cả cộng hai khoản lại là 170.000 đồng/m2. Nhưng khi làm xong khu này thì bán ra với giá rất là cao, chênh lệch giá rất lớn.

Lẽ ra nhà nước với tư cách nhà nước của dân, do dân thì chỉ làm trung gian thôi. Bởi đây là dự án kinh tế, do đó thuận mua vừa bán. Phải để cho chủ đầu tư thương lượng trực tiếp với người dân, trên cơ sở tính đúng tính đủ và có lãi, thì phải chấp nhận một cái giá theo giá thị trường và hợp lý, người dân chấp nhận được. Bởi vì khi mà giải tỏa đền bù, ngoài giá trị đất đai ra, thì cái thiệt hại vô hình là nơi sinh hoạt, làm ăn, rồi vấn đề học hành của con cái… rất lớn, nhưng mà đền bù với cái giá rẻ mạt như vậy thì làm sao người dân không phẫn nộ.

RFI : Thưa ông, như vậy ông cho là chính quyền nên đứng ngoài, chứ không nên huy động lực lượng an ninh để cưỡng chế người dân phải giao đất cho nhà đầu tư ?

Lẽ ra đứng trước phản ứng của người dân thì chính phủ phải cho người xuống tìm hiểu xem nguyện vọng của dân như thế nào, và quyết định của Thủ tướng như vậy đã hợp lý chưa, để có thể thay đổi. Chứ không phải lại đi xua hàng ngàn quân như vậy để đàn áp người dân. Tôi cho rằng đây là biện pháp hết sức tàn nhẫn và vô nhân đạo. Và nó nói lên rằng không phải chính quyền của dân do dân, mà ngược lại đây là chính quyền đi đàn áp dân. Để làm gì ? Vì sao lại làm những việc như vậy ?

Một trong những nguyên nhân mà ai cũng có thể nói được : phía sau hành động này là áp lực của các tập đoàn lợi ích. Chứ nhà nước mà vô tư, khách quan, thì không thể hành động như vậy được. Chỉ có là vì lợi ích của cá nhân nào đó, hoặc của một nhóm nào đó, thấy đây là một dự án đem lại món lời hết sức béo bở, nên bất chấp dư luận để cương quyết thu hồi cho được. Đó là một vấn đề khuất tất, rất là mờ ám mà người dân có quyền đặt câu hỏi. Đây là câu hỏi mà chính quyền trung ương phải trả lời cho dân rõ.

Mấy ngày nay chúng tôi ở Thành phố Hồ Chí Minh, khi gặp bạn bè, tiếp xúc với người dân thì ai cũng phẫn nộ về việc đó… Ngoài ra ở một xã ngoại ô Hà Nội, cả ngàn người dân đến bao vây trụ sở ủy ban nhân dân xã, đòi cán bộ xã phải trả lại đất vì đã thu hồi đất với giá rẻ mạt, và tham nhũng. Cũng như ở Bình Định, dân người ta đã chặn quốc lộ 1, đề nghị phải bảo vệ rừng phòng hộ, làm tắc nghẽn giao thông trong mấy tiếng đồng hồ liền.

Có thể nói là hàng loạt phản ứng của người dân trước những việc làm sai trái, hoàn toàn ngược lại với lợi ích của người dân, của chính quyền như vậy, thì chúng ta có quyền đặt câu hỏi vì sao. Tôi đề nghị chính phủ cần phải có đối thoại công khai minh bạch trước dân về vấn đề này.

Thậm chí đối với một số nhân sĩ trí thức đã có ý kiến, hay là các nhà báo đã đặt vấn đề, thì có dám đối thoại giải thích hay không ? Hay là giữ một thái độ im lặng. Một sự im lặng mà trước đây Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh nói rằng rất là đáng sợ. Cứ im lặng, làm càn bừa bất chấp dư luận, trong khi dư luận sôi sục lên án những việc đó.

Thì tôi cho đó là cái nguy cơ bất ổn định chính trị, chứ không ở đâu hết. Cũng không phải là diễn biến hòa bình hay kẻ thù, kẻ xấu nào. Mà có hai nguy cơ lớn là kẻ thù phương Bắc, tức là bọn bành trướng Bắc Kinh. Và nguy cơ nội xâm tức là bọn tham nhũng, cái bọn vì lợi ích của tập đoàn, lợi ích nhóm mà làm những hành động hết sức có hại cho dân, làm dân bất bình. Đó là những nguy cơ bùng nổ bất ổn định chính trị.

Mà tôi thấy là sau vụ Đoàn Văn Vươn thì hàng loạt nông dân kéo về Hà Nội phản đối, tập trung tại 46 Tràng Thi là trụ sở của Ủy ban trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Thì đảng và nhà nước Việt Nam phải suy nghĩ chứ. Và phải chấm dứt ngay những hành động đàn áp dân như vậy.

RFI : Thưa ông, có lẽ tâm lý bất bình trong dân chúng không chỉ ở những vụ cưỡng chế đất mà còn ở những hình thức thiếu dân chủ khác ?

Ngoài ra tôi thấy là trên một mặt trận khác, ngoài việc đối với nông dân như vậy, thì đối với nhân sĩ trí thức, nhà nước cũng có những việc làm hết sức độc đoán. Ví dụ như đã chỉ thị cho tờ Sài Gòn Tiếp Thị - dường như không có văn bản, chỉ nói miệng thôi – là bỏ mục nói về triết học của anh Bùi Văn Nam Sơn vào số thứ Tư hàng tuần. Hay là trong chương trình Hội sách thành phố có giao lưu giữa một số tác giả với người đọc thì cũng phải bỏ. Hoặc cấm đoán chỗ cà phê của anh Dương Thụ, quán AMY của anh Cao Lập, không cho những sinh hoạt văn hóa văn nghệ trong đó.

Những việc làm đó chứng tỏ điều gì ? Không phải chứng tỏ là chính quyền mạnh, mà là chính quyền hiện nay đang rất yếu và sợ dân. Sợ từ nông dân, công nhân cho đến nhân sĩ trí thức và văn nghệ sĩ. Như vậy chính quyền đó là chính quyền gì ?

Với xu thế tiến bộ hiện nay, ví dụ ở Miến Điện hiện nay thay đổi rất đáng mừng, tại sao Việt Nam không thấy đó là một bài học ? Báo chí Việt Nam tôi thấy buồn cười là nêu trường hợp Miến Điện rất là phấn khởi, nhưng không thấy rằng đất nước Việt Nam thì một cái cảnh hoàn toàn ngược lại với Miến Điện. Đó là đi ngược lại trào lưu tiến bộ của xã hội, đi ngược lại những cam kết khi Việt Nam gia nhập WTO hay những định chế quốc tế khác. Đứng về mặt đối nội hay đối ngoại đều là không có lợi, vừa mất lòng dân ở trong nước, vừa mất sự ủng hộ của quốc tế.

Hiện nay chúng ta cần có sự ủng hộ của quốc tế trong việc đấu tranh với Trung Quốc về vấn đề Biển Đông. Vì vậy cần phải hòa mình vào trong dòng chảy hiện nay về tiến bộ xã hội, về môi trường, và nhất là về những quyền tự do dân chủ của người dân, chứ không thể nào đi ngược lại xu thế này.

Và nói theo kiểu một người lãnh đạo là bạn khuyên ta không được Âu hóa. Bạn nào ? Nó ngược đãi ngư dân mình hàng ngày hàng giờ. Với lời nói như vậy thì chúng ta thấy không còn tự trọng dân tộc nữa, với cách hành xử như vậy thì chính quyền sẽ ngày càng mất lòng dân. Và đó là nguy cơ mất ổn định chính trị chứ không phải ở đâu cả. Tự bản thân các vị gây khó cho các vị, gây nên nguy cơ mất lòng dân ngày càng nghiêm trọng.

RFI: Có lẽ lòng dân cũng không yên trước những bất công xã hội ?

Gần đây dư luận cũng rất bất bình trước hiện tượng con cái một số vị lãnh đạo, tài năng thì chưa thấy thi thố gì, nhưng do là con các vị lãnh đạo cao cấp trong chính phủ, trong đảng nên được cất nhắc lên những vị trí cao trong chính quyền. Ví dụ từ một phó giám đốc của một trường, chưa kinh qua công tác chính quyền một ngày nào, nhưng bây giờ lên làm Thứ trưởng. Hay có vị có cô con gái bây giờ thâu tóm mọi ngân hàng vào tay mình. Có vị con gái mình mới có 24 tuổi thôi mà cho làm chủ tịch hội đồng quản trị một đơn vị kinh tế lớn. Đó là những điều mà các vị lãnh đạo cần phải thận trọng.

Ở Việt Nam định chế chính trị không tạo công bằng cho tất cả những thanh niên, những người có tài, những nhân tài của đẩt nước có thể có những cương vị trong bộ máy chính quyền, mà thường thường dựa vào lý lịch, vào « con ông cháu cha ». Một đề nghị mà ngay từ thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã có đưa ra là vấn đề thi các chức danh, cho đến nay vẫn chưa làm.

Con đường tiến thân của thanh niên ở Việt Nam hiện nay là gì ? Hoặc là anh về phường. Có một số thanh niên thi rớt đại học, về phường công tác rồi được kết nạp đảng, lên làm bí thư phường rồi lên quận, lên thành phố. Hiện nay các lãnh đạo của thành phố đại khái là đi theo con đường này. Hoặc là con đường – như bên Trung Quốc thường nói – là « thái tử phái », tức là con ông cháu cha.

Như vậy là không công bằng. Những thanh niên có tài, nếu không vào đảng, không phải là con ông cháu cha, thì tương lai của họ như thế nào ?

Chính vì vậy mà chính quyền chúng ta sẽ dần dần đưa những kẻ cơ hội vào trong chính quyền. Và như vậy, đâu có phục vụ lý tưởng vì lợi ích của người dân. Và nói như chủ tịch Hồ Chí Minh, đâu phải là công bộc dân ? Mà khi họ vào chính quyền, là với ý đồ bằng cương vị đó sẽ làm giàu. Do đó mà ngay Quốc hội, trong những phiên họp trước cũng cảnh báo vấn đề mua quan bán tước rất dữ.

Hiện tượng đưa con cái mình vào những vị trí rất cao mà không trên cơ sở năng lực gì cả, cũng là một cái nguy cơ rất lớn : Mất nước ! Như chúng ta thấy ở Trung Quốc, vụ Bạc Hy Lai - con của Bạc Nhất Ba – cũng đang làm chấn động xã hội Trung Quốc. Ở Việt Nam, nếu cứ không tạo điều kiện công bằng cho tất cả mọi người có thể tiến thân, thì có thể xảy ra những vụ Bạc Hy Lai ở Việt Nam.

Cộng với các bất bình trong dân qua những vụ biểu tình của nông dân, đình công của công nhân, bất bình của nhân sĩ trí thức trước sự ngăn cấm sinh hoạt, phát biểu một cách có trách nhiệm trên những diễn đàn công khai, trên các phương tiện công khai…Tất cả những bất bình đó sẽ gây mất ổn định chính trị lớn.

Ngay cả báo chí hiện nay, ví dụ đối với vụ Văn Giang một số tờ báo có nêu, nhưng bây giờ duy nhất chỉ có báo Người Cao Tuổi nhận định rằng đó là việc làm trái luật. Còn các báo khác ngay cả đưa tin một cách khách quan cũng không dám. Ví dụ báo Sài Gòn Tiếp Thị đưa tin là huy động một ngàn công an thì cũng bị gỡ xuống rồi.

Tất cả những cái đó đi ngược lại quyền dân chủ tự do của người dân. Nói như chủ tịch Hồ Chí Minh, nếu một đất nước độc lập nhưng dân không có cơm ăn áo mặc, không có dân chủ tự do, thì cái độc lập đó cũng chẳng nghĩa lý gì.

RFI : Có vẻ tình hình này là bế tắc, khi chính quyền dùng lực lượng mạnh như vậy để cưỡng chế mà báo chí không lên tiếng nữa, Mặt trận Tổ quốc, Quốc hội cũng không…

Tôi nghĩ không phải bế tắc đâu, mà việc làm đó sẽ tạo nguy cơ làm cho người dân càng bất bình hơn nữa. Ví dụ trong vụ Văn Giang thì một số địa phương khác cũng đổ về ủng hộ, hay ở Hà Nội, nông dân Hà Nội ngày càng tập trung đông hơn nữa. Cái hình ảnh làm tôi rất cảm động là bà Hiền Đức, một người già cả như vậy đến ủng hộ nông dân ở Văn Giang, và bà phát biểu những câu rất cảm động.

Thì tôi nghĩ trong các tầng lớp khác của Việt Nam dần dần rồi cũng có những việc làm ủng hộ. Riêng tôi, ở Thành phố Hồ Chí Minh thì anh em cũng bàn bạc với nhau, làm sao mình cũng phải có động thái gì. Bởi vì nói thật, bản thân tôi thấy rất là xấu hổ, rất là nhục nhã, nếu mình không làm gì để ủng hộ người dân đang phải đấu tranh trong một tương quan lực lượng như vậy, không có một tấc sắt, không một phương tiện gì trong tay, trước lực lượng đàn áp rất đông đảo.

Trước đây số anh em sinh viên học sinh chúng tôi chống Mỹ rất là rõ ràng. Nhưng nay cái đau của chúng tôi là sau khi đã đấu tranh vì độc lập cho đất nước, thì chúng tôi nghĩ rằng sẽ xây dựng một chế độ xã hội tổt đẹp hơn. Nhưng không ngờ ngày nay lại xảy ra những sự kiện rất là đau lòng.

Trước đây chúng tôi biểu tình chống Trung Quốc, nhưng chắc chắn rồi cũng sẽ có một thái độ nào đối với những việc đàn áp người dân trong nước. Tôi nghĩ đó là trách nhiệm của những người hiện nay đang có những suy nghĩ, đang đặt lợi ích dân tộc, lợi ích đất nước lên trên, phải bảo vệ cho được quyền và lợi ích chính đáng của người dân mà luật pháp đã công nhận.

Chúng tôi rất là đau xót và cũng rất ân hận là, cho đến giờ vẫn chưa làm được gì trước tình hình hiện nay.

RFI : Xin rất cảm ơn luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh.

tags: Chính trị - Dân chủ - Pháp luật - Phỏng vấn - Việt Nam 
 
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20120504-tran-ap-nguoi-dan-chi-chung-to-la-chinh-quyen-dang-rat-yeu-va-so-dan
 

Kim Jong Un: Phong cách mới nhưng vẫn cứng rắn

Bài đăng : Thứ năm 03 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ năm 03 Tháng Năm 2012 
 
Nhật báo Le Monde trong bài phân tích của thông tín viên tờ báo tại Tokyo mang tựa đề « Bình Nhưỡng không hề mềm dẻo hơn » đã nhận định, nhà « lãnh tụ tối cao » trẻ tuổi của Bắc Triều Tiên tuy tạo ra một phong cách mới, nhưng các đường hướng chung thì không hề thay đổi.

Được đẩy lên làm người đứng đầu đảng Lao động và quân đội, Kim Jong Un, thế hệ thứ ba của triều đại cộng sản họ Kim đã lặp lại cách ứng xử nhiệt thành của ông nội là Kim Il Sung. Trái với cha là Kim Jong Il không hề tuyên bố gì trong những dịp lễ lớn, Kim Jong Un hôm 15/4 nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh Kim Il Sung, đã đọc một bài diễn văn dài 20 phút, tại quảng trường mang tên của chính người ông. Bài nói chuyện này được đài truyền hình nhà nước trực tiếp truyền đi, sau đó là một cuộc diễu binh quy mô.

Với ngoại hình được chú trọng sao cho trông thật giống ông nội, từ khuôn mặt tròn cho đến kiểu tóc, Kim Jong Un đã mặc chiếc áo cổ sĩ quan giống y kiểu áo ông Kim Il Sung đã mặc sau hôm chiến thắng. Tại Bình Nhưỡng, người ta so sánh bài diễn văn đầu tiên này với bài nói của anh thanh niên Kim Il Sung ngày 10/10/1945, hai tháng sau khi giải phóng khỏi tay quân Nhật chiếm đóng.

Cả ba lãnh tụ họ Kim đều lên nắm quyền hầu như vào cùng một độ tuổi ba mươi. Những lần xuất hiện trước công chúng gần đây của Kim Jong Un cho người ta cảm tưởng là sự chuyển giao quyền lực đã hoàn tất. Le Monde nhận định, có thể là nhờ vị trí đã được củng cố, nên Kim Jong Un mới có thể đưa ra những sáng kiến.

Chính nhà lãnh đạo trẻ này đã quyết định mở cửa cho báo chí ngoại quốc vào Bắc Triều Tiên, cho phép các nhà báo đến tham quan địa điểm phóng hỏa tiễn Unha-3 mà trước nay vẫn giữ bí mật. Cũng chính Kim Jong Un thẳng thắn nhìn nhận là vụ phóng tên lửa đã thất bại.

Nhưng nếu phong cách là mới mẻ, thì ngược lại, các định hướng chính trị của Bình Nhưỡng vẫn không thay đổi. Cứng rắn nhưng không hung hăng, Kim Jong Un không hề cho thấy dấu hiệu mềm dẻo. Nhấn mạnh những « thành tích » của cha ông, Kim Jong Un tuyên bố tiếp tục chính sách « ưu tiên cho quân đội » mà Kim Jong Il đã tiến hành suốt 17 năm trị vì. « Một trăm năm qua là lịch sử của quân đội chúng ta, và quân đội luôn đi đầu trong cuộc cách mạng ». Vị trí quan trọng của quân đội vừa do số lượng đông đảo 1,2 triệu quân nhân, vừa nhờ vai trò trong nền kinh tế, từ việc xây dựng các cơ sở hạ tầng thiết yếu cho đến các phức hợp quân sự - công nghiệp.

Tuyên bố luôn sẵn sàng thương lượng « với tất cả các nước không có thái độ thù địch với Bắc Triều Tiên », Kim Jong Un cũng khẳng định « sự vượt trội về quân sự và kỹ thuật không còn chỉ nằm trong tay bọn đế quốc. Thời kỳ chúng ta bị đe dọa một cuộc tấn công nguyên tử từ nay đã chấm dứt ». Có thể ngầm hiểu là Bắc Triều Tiên đã có được các phương tiện cần thiết và « có khả năng đánh bại bất cứ kẻ thù nào ». Le Monde nhận định, tuyên bố này cho thấy Bình Nhưỡng không có ý định từ bỏ chương trình hạt nhân.

Tác giả bài báo chú ý đến việc Kim Jong Un hai lần nhấn mạnh đến « phẩm giá và chủ quyền ». « Con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội của Bắc Triều Tiên » và chủ nghĩa Juché (độc lập, tự cung tự cấp) là hai hướng chính trong « chủ thuyết Kim Il Sung » hồi thập niên 80 và nay tái xuất hiện trong bài diễn văn của Kim Jong Un. Chủ nghĩa dân tộc quyết liệt này là động lực của một chế độ còn cực đoan hơn cả Mác-Lê, vốn không còn là ý thức hệ tại Bắc Triều Tiên. Một nhà nghiên cứu nhận xét : « Hơn cả chủ nghĩa xã hội, dân tộc chủ nghĩa giúp cho chế độ tồn tại lâu dài ».

Bài báo kết luận, lòng tự hào dân tộc là một yếu tố mà Hoa Kỳ và các đồng minh cần phải tính đến khi phản ứng lại vụ bắn hỏa tiễn hôm 13/4. Người ta lo ngại là, việc đáp trả bằng cách tăng cường trừng phạt sẽ dẫn đến việc Bình Nhưỡng thử nguyên tử lần thứ ba. Và như vậy bắt đầu cái vòng lẩn quẩn trừng phạt – trả đũa – trừng phạt, không loại trừ nguy cơ diễn biến xấu.

Vụ Trần Quang Thành : Dàn xếp Mỹ-Trung và sức kháng cự của xã hội công dân Trung Quốc

Có đến bốn tờ báo Pháp quan tâm tới vụ luật sư mù Trần Quang Thành ở Trung Quốc. Le Monde ra từ chiều hôm trước nói về sự kiện « Bắc Kinh tố cáo Washington can thiệp vào chuyện nội bộ ». Le Figaro đề cập đến việc « Ông Trần Quang Thành rời đại sứ quán Mỹ ở Bắc Kinh ». Libération quan tâm đến « Tự do tạm thời cho nhà ly khai mù », còn La Croix mỉa mai « Nhà ly khai Trần Quang Thành giành được tự do…tại Trung Quốc ».

Thông tín viên của Libération tại Bắc Kinh nhận định, cuối cùng chính quyền Bắc Kinh đã phải chấp nhận các điều kiện do nhà ly khai mù đưa ra. Vụ này có thể sẽ làm tê liệt quan hệ Mỹ - Trung vốn đang căng thẳng, một việc mà cả hai bên đều không muốn. Cho dù có nhiều dấu hiệu cho thấy việc ông Trần Quang Thành bị đối xử tồi tệ là do lệnh của trung ương, ông vẫn để ngỏ một lối thoát cho chính quyền Bắc Kinh. Trong một đoạn video trên YouTube, ông kêu gọi Thủ tướng trừng phạt các sai lầm của chính quyền tỉnh Sơn Đông ; và Bắc Kinh đã chộp lấy cơ hội này để cứu vãn thể diện.

Cũng từ Bắc Kinh, thông tín viên của Le Figaro cho biết ông Trần Quang Thành nói rằng chính quyền Trung Quốc đe dọa giết vợ ông nếu ông không chịu rời khỏi đại sứ quán Mỹ. Tờ báo chú ý đến lời tuyên bố của một viên chức ngoại giao Mỹ hôm qua tại Bắc Kinh, cho đây là một vụ « hết sức đặc biệt » xảy ra trong « tình huống đặc thù » và cam đoan các trường hợp tương tự « sẽ không tái diễn », mà theo Figaro là như một lời xin lỗi không chính thức từ phía Mỹ. Nhà ngoại giao này cũng biện minh, người Mỹ đã cho ông Trần Quang Thành vào trú ẩn « vì lý do nhân đạo » vì ông bị thương trong lúc đào thoát, và hành động giúp đỡ này hoàn toàn « hợp pháp ».

Còn thông tín viên của La Croix nhận xét, những cuộc thương lượng gay gắt trong những ngày qua có lẽ đã cho phép đạt đến một thỏa thuận làm hài lòng cả Bắc Kinh và Washington. Ông Trần Quang Thành và gia đình sẽ được sống tự do tại « một nơi chốn an toàn » ở Trung Quốc, và sẽ được tiếp tục theo học đại học. Theo La Croix, thì một cuộc khủng hoảng ngoại giao đã được tháo ngòi, ít nhất là trong lúc này, nếu cả hai bên đều giữ lời hứa.

Chính quyền Obama muốn duy trì một đối tác cần thiết trong các hồ sơ như kinh tế, thương mại, tiền tệ, nguyên tử, còn Bắc Kinh không muốn làm tăng thêm những rối rắm trong thượng tầng quyền lực sau vụ Bạc Hy Lai. Washington cam kết sẽ không tiếp đón nhà ly khai nào khác trốn vào đại sứ quán, Bắc Kinh thì đòi xin lỗi vì « can thiệp vào chuyện nội bộ ». Mọi người đều giữ được thể diện, chỉ có nhà ly khai mù là thiệt thòi.

Bên cạnh đó, tác giả bài báo cho rằng cơn sấm sét trên nền trời vốn đã xám xịt của chế độ cho thấy hệ thống đàn áp của Trung Quốc có những lỗ hổng, và sự thống nhất của đảng Cộng sản đang rời rã. Còn Marie Holzman, chủ tịch hiệp hội Tương trợ Trung Quốc nhận định, ông Trần Quang Thành khó thể đào thoát nếu không có mạng lưới tổ chức. Đây là một cái tát vào mặt chế độ, và nhất là biểu thị sức kháng cự của xã hội công dân Trung Quốc, đang hết sức bất bình trước việc bọn bất lương đang mặc sức hoành hành. Bà kết luận, thật đáng mừng khi thấy nhân dân Trung Quốc có những phản ứng lành mạnh, trong một xã hội mà các nhà lãnh đạo cho rằng muốn làm gì thì làm.

Hiện tượng lương tăng tại châu Á

Trên lãnh vực kinh tế, Le Monde đề cập đến hiện tượng tiền lương tại châu Á đang tăng lên, nhưng vẫn chưa thể làm thay đổi bản đồ công nghiệp thế giới.

Hôm 1/5 công nhân nhiều nước đã xuống đường đòi tăng lương, từ Pakistan, Philippines, Indonesia cho đến Đài Loan. Đặc biệt tại Trung Quốc, công xưởng của thế giới, khuynh hướng này lại càng rõ nét. Các tỉnh đã cho tăng lương tối thiểu lên khoảng 22% vào năm ngoái, và năm nay lương cũng tăng ở mức hai con số. Tại Thâm Quyến, hồi tháng Hai lương đã tăng gần 14%, ở mức 1.500 nhân dân tệ tức 180 euro, để khuyến khích công nhân nhập cư quay về làm việc sau Tết.

Ở Thái Lan, chính quyền của bà Yingluck bắt đầu thực hiện lời hứa tranh cử : từ ngày 1/4, lương công nhật tối thiểu là 300 bạt/ngày (7,38 euro) tại 7/76 tỉnh. Sắp tới những người có bằng cử nhân cũng được lãnh lương tháng tối thiểu là 15.000 bạt.

Nhưng tại Ấn Độ lương tăng một cách ngoạn mục nhất châu Á, và đã diễn ra từ nhiều năm qua. Không chỉ trong các ngành đòi hỏi tay nghề cao như dược phẩm hay công nghệ, mà thu nhập của công nhân nông nghiệp cũng tăng trên 15% tại đa số các bang, còn trong kinh tế ngầm thì mức lương cũng tăng vọt.
Nếu trước đây các nhà kinh tế ở Natixis dự báo Trung Quốc cần 40 năm nữa mới đạt mức lương tương đương với Mỹ, thì nay thời gian này đã thu ngắn phân nửa. Tuy vậy, việc tăng lương vẫn không thể lấp được khoảng cách với phương Tây.

Quá 30 tuổi, công nhân các nước đang phát triển rất khó tìm việc, lạm phát cũng ngốn hết một phần tiền lương, và bất bình đẳng về thu nhập ngày càng sâu sắc. Đáng lo hơn nữa là việc chuyển đổi từ sản xuất bình thường sang một nền công nghiệp có giá trị gia tăng cao không được tổ chức tốt. Hậu quả là việc tăng lương lại trở thành điểm yếu cho xí nghiệp, thậm chí còn gây ra một làn sóng phá sản tại Trung Quốc.

Trên thực tế, hiếm khi một công ty đã chuyển dịch sản xuất sang châu Á lại quay về cố quốc. Nếu công lao động tại nhiều nước châu Á giờ đây còn cao hơn một số nước Đông Âu, thì vẫn còn rất rẻ tại Philippines hay Việt Nam chẳng hạn. Vả lại khi chuyển sang châu Á, nhà công nghiệp không chỉ nhằm tiết kiệm chi phí sản xuất, mà còn nhắm vào lượng khách hàng mới có sức mua đang ngày càng cao tại đây.

Trang nhất báo Pháp : Cuộc đối đầu giữa hai ứng viên tổng thống

Cuộc tranh luận trên truyền hình giữa hai ứng cử viên tổng thống 2012 Nicolas Sarkozy và François Hollande tối qua được các nhật báo Pháp đưa lên trang nhất. Le Monde chạy tựa « Sarkozy – Hollande : Cuộc đối mặt mang tính quyết định ». Nhật báo cánh hữu Le Figaro đưa hình toàn cảnh hai ứng viên đang tranh luận với nhận định « Căng thẳng cao độ ». Tờ báo thiên tả Libération đăng chân dung hai ông Sarkozy và Hollande và cho rằng « Hollande điều khiển cuộc tranh luận ». Nhật báo cộng sản L’Humanité đả kích đương kim Tổng thống qua hàng tựa « Mối nguy Sarkozy ». 

Nhật báo kinh tế Les Echos quan tâm đến « Thuế, việc làm, tăng trưởng : Cuộc đối đầu cuối cùng ».Tờ báo công giáo La Croix thì phỏng vấn hai khuôn mặt đại diện cho cả hai phe, là bà Martine Aubry, Thư ký thứ nhất đảng Xã hội và Bộ trưởng Nông nghiệp Bruno Le Maire, phụ trách chương trình 2012 của đảng cánh hữu UMP và chạy tít « Những lý lẽ để thuyết phục ». 

Bộ phim về nhà kháng chiến Pháp Raymond Aubrac

Cũng về nước Pháp nhưng trên lĩnh vực điện ảnh, nhật báo cộng sản L’Humanité giới thiệu một bộ phim độc đáo sẽ được trình chiếu vào ngày 20/5 tới tại Paris, mang tên « Raymond Aubrac, sự tái thiết », trong đó nhà kháng chiến nổi tiếng của Pháp xuất hiện bên cạnh một nhân vật bất ngờ : Hồ Chí Minh. Đây có thể coi là tập hai của bộ phim « Raymond Aubrac, những năm tháng chiến tranh » được giới thiệu ngày 8/5 năm ngoái.

Khi Raymong Aubrac qua đời vào ngày 10/4 ở tuổi 97, ông để lại phía sau một câu chuyện đời tận tụy vì lợi ích công, lòng can đảm chống lại chủ nghĩa quốc xã, tấm gương khiêm tốn…và sự chiến đấu của ông không dừng lại sau năm 1945. Ông còn góp phần vào công cuộc tái thiết nước Pháp, châu Âu, trao đổi Đông – Tây, phục vụ cho Liên Hiệp Quốc, và đóng góp vào việc phá vỡ chế độ thuộc địa trên thế giới.

Quá trình hoạt động của Raymond Aubrac gắn liền với hai nhân vật lịch sử là Jean Moulin, người lãnh đạo Ủy ban Quốc gia Kháng chiến Pháp trong Đệ nhị Thế chiến, và Hồ Chí Minh của Việt Nam. Hai đạo diễn Pascal Convert và Fabien Béziat đã dành một phần lớn thời gian bộ phim cho năm năm cuối của họ, trong đó có việc Raymond Aubrac làm trung gian cho Bắc Việt và Mỹ trong khoảng thời gian khốc liệt nhất của cuộc chiến tranh Việt Nam từ năm 1967 đến 1972.

tags: Bắc Triều Tiên - Châu Á - Chính trị - Điểm báo 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120503-kim-jong-un-phong-cach-moi-me-nhung-khong-mem-deo
 

mardi 1 mai 2012

Tình tiết mới trong cuộc điều tra về vợ ông Bạc Hy Lai

Bài đăng : Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 
 
Vợ ông Bạc Hy Lai là bà Cốc Khai Lai đã mặc quân phục cấp tướng để nói chuyện với các viên chức công an cao cấp, sau cái chết của doanh nhân Anh Neil Heywood. Hãng tin Reuters hôm nay 01/05/2102 cho biết tình tiết mới này cho thấy bà Cốc Khai Lai có các dấu hiệu bất thường.

Cuộc điều tra cho biết, bà Cốc Khai Lai ngày càng giận dữ và nghi hoặc trước ông Neil Heywood, một người bạn thân của gia đình họ Bạc, vì ông này đòi hoa hồng đến 10% để giúp bà Cốc chuyển một số tiền lớn ra nước ngoài. Theo quy định thì công dân Trung Quốc chỉ có quyền chuyển ra ngoại quốc tối đa 50.000 đô la một năm.

Ông Neil Heywood được phát hiện đã chết tại Trùng Khánh ngày 15/11/2011. Theo các nguồn tin thân cận với các nhà điều tra, thì vài ngày sau đó, bà Cốc Khai Lai đã mặc bộ quân phục cấp tướng màu xanh, xuất hiện trong một hội nghị của ngành công an. Bà tuyên bố với các viên chức là đang làm nhiệm vụ bảo vệ cho giám đốc công an Trùng Khánh, ông Vương Lập Quân, cánh tay phải của ông Bạc Hy Lai.

Nguồn tin cho biết : « Bà ta nói rằng bà hoạt động theo chỉ thị mật của Bộ Công an, để đảm bảo hiệu quả cho an ninh cá nhân của đồng chí Vương Lập Quân tại Trùng Khánh ». Cử tọa đều kinh ngạc trước bài diễn văn « thiếu nhất quán » của bà Cốc Khai Lai, và nguồn tin trên nói thêm : « Tôi kết luận là bà ta có vấn đề ». Sự kiện xảy ra vào khoảng ngày 20/11/2011 đã làm cho các viên chức và sĩ quan công an tham dự hội nghị phải đặt nghi vấn về tình trạng sức khỏe tâm thần của vợ ông Bạc Hy Lai.

Bà Cốc Khai Lai không hề mang cấp bậc sĩ quan và bộ quân phục cấp tướng mà bà mặc có thể là đã được tặng để « tỏ lòng tôn kính với người cha » của bà, tướng Cốc Cảnh Sinh đã từng chiến đấu chống quân Nhật trong những năm 30 và 40.

Vào thời điểm đó, gia đình ông Neil Heywood được chính quyền Trung Quốc thông báo là nạn nhân chết vì ngưng tim do uống rượu quá nhiều. Sau đó Vương Lập Quân bắt tay vào việc điều tra, đã nghi ngờ ông Heywood bị đầu độc và xác định bà Cốc Khai Lai là nghi can hàng đầu.

Vương Lập Quân đã báo cáo nghi vấn này cho ông Bạc Hy Lai, trong một hội nghị đầy sóng gió vào tháng Giêng. Đến tháng Hai, giám đốc công an Trùng Khánh đã đến xin trú ẩn tại lãnh sự quán Mỹ trong vòng 24 giờ, sau đó được giao lại cho chính quyền trung ương Bắc Kinh. Xì-căng-đan này khởi đầu cho việc kết thúc sự nghiệp chính trị của ông Bạc Hy Lai.

Gia đình ông Neil Heywood không muốn bình luận về vụ này, còn chính quyền Bắc Kinh cũng từ chối mọi tuyên bố chính thức. Cả ông Bạc Hy Lai lẫn bà Cốc Khai Lai đều không được phép trả lời công khai.

Sự kiện Bí thư Thành ủy Trùng Khánh, nhân vật đầy tham vọng muốn trở thành một trong chín ủy viên thường vụ của cơ quan quyền lực cao nhất Trung Quốc, đã bị loại khỏi Bộ Chính trị vào tháng trước, là cuộc khủng hoảng trầm trọng nhất kể từ sau vụ thảm sát Thiên An Môn năm 1989.

tags: Trung Quốc - Tư pháp 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120501-tinh-tiet-moi-trong-cuoc-dieu-tra-ve-vo-ong-bac-hy-lai
 

Các dân biểu Đài Loan đi thăm quần đảo tranh chấp Trường Sa

Bài đăng : Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 
 
Ba dân biểu và nhiều sĩ quan quân đội cao cấp của Đài Loan hôm thứ Hai 30/4 đã đến quần đảo Trường Sa đang tranh chấp, nhằm tái khẳng định yêu sách chủ quyền tại đây, trong lúc tình hình hiện đang căng thẳng tại Biển Đông.

Cả ba dân biểu này đều thuộc Ủy ban Quốc phòng của Quốc hội Đài Loan, đi trên máy bay vận tải C-130 của không quân, đã đáp xuống đảo Itu Aba (Đài Loan gọi là đảo Thái Bình, Việt Nam gọi là đảo Ba Bình), đảo lớn nhất tại vùng biển tranh chấp này. Đài Loan đã xây dựng một đường băng dài 1.150 mét trên đảo vào giữa năm 2006, bất chấp sự phản đối của các quốc gia khác cũng đang đòi hỏi chủ quyền tại Trường Sa.

Các dân biểu đã phát biểu ngắn gọn với các sĩ quan về những biện pháp phòng chống và đẩy lùi các lực lượng xâm nhập. Sau chuyến đi, dân biểu Lâm Úc Phương nói với các nhà báo là : « Chuyến viếng thăm nhằm mục đích nhắc lại yêu sách chủ quyền của Đài Loan tại quần đảo Trường Sa ».

Hành động này diễn ra vào lúc căng thẳng tại Biển Đông đang tăng cao, với bế tắc trong tranh chấp giữa Trung Quốc và Philippines tại bãi Scarborough. Tình hình bắt đầu căng từ khi các tàu hải quân Trung Quốc cản trở chiến hạm Philippines, không cho bắt giữ các ngư dân trên 8 chiếc tàu đánh cá Trung Quốc xâm nhập vào vùng biển gần Scarborough.

Đài Loan, Việt Nam, Brunei, Trung Quốc, Malaysia và Philippines đang đòi hỏi chủ quyền trên toàn bộ hay một phần quần đảo Trường Sa giàu tiềm năng dầu khí. Tất cả các quốc gia này, trừ Brunei, đều có lực lượng đóng tại quần đảo gồm hơn 100 đảo nhỏ, đá ngầm và đảo san hô này, trong đó tổng diện tích mặt đất chưa đến 5 km2.

Một phần ba lượng hàng hóa trao đổi trên thế giới được vận chuyển bằng đường hàng hải phải đi ngang qua Biển Đông, vùng biển được cho là có trữ lượng dầu khí khổng lồ.

tags: Biển Đông - Châu Á - Chủ quyền - Đài Loan 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120501-cac-dan-bieu-dai-loan-di-tham-quan-dao-tranh-chap-truong-sa
 

Quốc tế Lao động 1/5 : Biểu tình từ Âu sang Á

Bài đăng : Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 
 
Nhân ngày lễ Quốc tế Lao động 1/5 hôm nay 01/05/2012, đã diễn ra các cuộc xuống đường tại nhiều quốc gia từ Âu sang Á. Nếu các cuộc biểu tình tại châu Âu hầu hết là chống chính sách khắc khổ, thì tại châu Á vốn có tỉ lệ tăng trưởng cao, công nhân biểu tình đòi tăng lương trong thời buổi vật giá gia tăng. Riêng tại Nga thì còn là một sự biểu dương lực lượng trước lúc ông Putin chính thức nhậm chức Tổng thống. 
 
Tại Matxcơva, hôm nay hai ông Vladimir Putin và Dimitri Medvedev đã cùng dẫn đầu cuộc biểu tình tập hợp khoảng 150.000 người ủng hộ chính phủ. Được biết lần cuối cùng một nguyên thủ của Nga tham gia cuộc diễu hành ngày 1/5 là vào năm 1996, lúc đó ông Boris Eltsine đang bị mất uy tín nghiêm trọng, đã cùng xuống đường vào lúc chỉ vài tuần nữa là đến kỳ bầu cử tổng thống.

Cuộc biểu tình tại Matxcơva lần này mang nặng màu sắc Liên Xô cũ, diễn ra trong lúc chỉ vài ngày nữa là ông Vladimir Putin sẽ chính thức quay lại điện Kremlin. Ông đã được bầu với 64% phiếu hôm 4/3, tuy cuộc bầu cử bị tố cáo có nhiều gian lận, và phong trào phản kháng khá mạnh mẽ.

Theo một lãnh đạo công đoàn thân chính phủ, thì có khoảng một triệu người tham gia biểu tình trên cả nước Nga. Đảng Cộng sản Nga cũng tổ chức diễu hành ở Matxcơva với 3.500 người tham gia, theo con số của cảnh sát. Phe đối lập hôm nay không tổ chức biểu tình, nhưng dự kiến tổ chức một cuộc tập hợp lớn vào ngày 6/5, một ngày trước khi ông Putin chính thức bước vào nhiệm kỳ tổng thống 6 năm.

Tại Hy Lạp đang phải chịu đựng chính sách thắt lưng buộc bụng cao độ do các chủ nợ áp đặt, nhiều ngàn người chủ yếu thuộc phe cộng sản, đã xuống đường tại Athens và các thành phố khác nhân ngày 1/5, vào lúc chỉ còn 5 ngày nữa sẽ diễn ra cuộc bầu cử Quốc hội. Cảnh sát cho biết khoảng 8.000 người đã tập họp tại Aspropyrgos cách thủ đô 35 km, nơi công nhân một nhà máy luyện kim đã đình công từ nhiều tháng qua chống việc cắt giảm lương.

Nhiều ngàn người đã tập trung tại trung tâm Madrid, và các cuộc biểu tình dự kiến cũng được tổ chức tại 80 thành phố chống cắt giảm ngân sách và cải cách chính sách lao động của chính phủ Tây Ban Nha. Vào cuối tuần trước, tỉ lệ thất nghiệp tại đây đã lên đến 24,4%, phá kỷ lục trong các nước công nghiệp.

Tại Thổ Nhĩ Kỳ, hàng chục ngàn người thuộc mọi khuynh hướng chính trị đã xuống đường ở Istanbul, hơn 20.000 cảnh sát đã được huy động.

Còn tại châu Á, các cuộc biểu tình nhân ngày Quốc tế Lao động cũng diễn ra tại nhiều nước. Ở Indonesia, khoảng 9.000 người xuống đường tại thủ đô Jakarta để đòi tăng lương, tố cáo hiện tượng chuyển dịch sản xuất làm mất việc. Là nước đông dân thứ tư trên thế giới, phân nửa dân số Indonesia vẫn đang sống dưới ngưỡng nghèo khó, mức lương bình quân không quá 100 euro không theo nổi đà tăng của vật giá.

Tại Đông Timor, cảnh sát đã bắt giữ 84 người biểu tình ở thủ đô Dili. Ở Philippines, khoảng 3.000 người biểu tình tiến về Dinh Tổng thống, giơ cao biếm họa chân dung Tổng thống Benigno Aquino được diễn tả như một con chó tuân lệnh tư bản nước ngoài. Còn tại Hồng Kông, 5.000 người xuống đường đòi cải thiện hưu bổng, sửa đổi số giờ làm việc và tăng mức lương tối thiểu.

tags: Châu Á - Quốc tế - Theo dòng thời sự - Xã hội 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120501-bieu-tinh-tu-au-sang-a-nhan-ngay-quoc-te-lao-dong-15
 

Ukraina : Con gái cựu Thủ tướng Timochenko hết sức lo ngại cho sức khỏe của mẹ

Bài đăng : Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 01 Tháng Năm 2012 

Con gái của cựu Thủ tướng Ukraina, trong thông báo được công bố trên trang web của bà Ioulia Timochenko hôm nay 01/05/2012 cho biết « vô cùng lo ngại » cho tình trạng sức khỏe của bà. Nhà đối lập đang bị giam giữ đã tuyệt thực đến hôm nay là ngày thứ 12. 

Cô Evguénia Timochenko viết rằng cô và gia đình không được tiếp cận với mẹ trong dịp lễ, và cũng không biết được những gì xảy ra với bà Ioulia Timochenko.

Bị tống giam từ tháng 8/2011 và bắt đầu tuyệt thực từ ngày 20/4, cựu Thủ tướng bị đau cột sống và khẳng định đã bị bạo hành trong nhà giam. Những tấm ảnh cho thấy các vết bầm trên cánh tay và bụng của bà Ioulia Timochenko đã được công bố tại Ukraina vào tuần trước.

Nhiều nước thuộc Liên hiệp châu Âu trong đó có Đức, trong những ngày gần đây đã bày tỏ sự quan ngại về tình trạng của bà Timochenko, và mối đe dọa bị tẩy chay bắt đầu đè nặng lên giải bóng đá Euro 2012. Được Ba Lan và Ukraina đồng tổ chức, giải này sẽ khai mạc ngày 8/6 tới tại Vacxava, và bế mạc ngày 1/7 tại thủ đô của Ukraina. Hôm nay Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton cũng cho biết « hết sức lo ngại » về cách đối xử với nhà đối lập này.

Bà Ioulia Timochenko, 51 tuổi, hồi tháng 10/2011 đã bị kết án 7 năm tù vì lạm dụng quyền lực trong thời gian đứng đầu chính phủ. Bà luôn tố cáo đây là sự trả thù cá nhân của Tổng thống Viktor Ianoukovitch – được bầu lên năm 2010 - muốn loại bà ra khỏi sân khấu chính trị. Sắp tới cựu Thủ tướng còn có nguy cơ lãnh thêm một bản án nữa vì tội trốn thuế và biển thủ.

Liên hiệp châu Âu đã đòi Kiev phải « khẩn cấp đưa ra những lời giải thích » về tình trạng của nhà đối lập này. Việc bà Timochenko bị kết án và cầm tù đã gây ra khủng hoảng chưa từng thấy trong quan hệ giữa châu Âu và Ukraina trong năm 2011.

tags: Quốc tế - Theo dòng thời sự - Ukraina 
 
http://www.viet.rfi.fr/quoc-te/20120501-ukraina-con-gai-cuu-thu-tuong-timochenko-het-suc-lo-ngai-cho-suc-khoe-cua-me

dimanche 29 avril 2012

Mùa xuân giả tạo ở Bình Nhưỡng

Múa tập thể tại Bình Nhưỡng mừng 100 năm ngày sinh Kim Il Sung.
Bài đăng : Chủ nhật 29 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Chủ nhật 29 Tháng Tư 2012 
 
L’Express tuần này có bài viết về « Mùa xuân giả tạo ở Bình Nhưỡng ». Theo tờ báo, việc trao đổi thương mại với Trung Quốc đã giúp cho giai cấp ưu đãi hưởng lợi, và làm thay đổi bộ mặt thủ đô Bình Nhưỡng. Nhưng chế độ của tân lãnh tụ vẫn siết chặt gọng kìm.

Bài viết mô tả khung cảnh êm đềm khi mùa xuân đến tại thủ đô Bình Nhưỡng : các gia đình pic-nic bên bờ sông Potong, một số dạo chơi bằng thuyền, trẻ em lướt trên những đôi giày roller. Những hình ảnh trái ngược với những gì người ta biết đến về Bắc Triều Tiên : độc tài gia đình trị, tôn sùng lãnh tụ, nạn đói, đàn áp tàn bạo…

Có nhiều tòa nhà mới dọc bờ sông. Với số tiền tương đương 10 euro, những người thuộc giai cấp ưu đãi có thể vào Soldong Center để mát-xa, bơi lội, cắt tóc sau khi mua sắm. Gần quảng trường Kim Il Sung, vươn lên những tòa nhà cao khoảng 50 tầng, và có một loạt trung tâm thương mại như Potongan mới được khánh thành năm 2010. Tại đây có thể mua được ti-vi màn hình phẳng Philips, giày Nike, mỹ phẩm, rượu ngoại…Từ năm 2008 đến 2010, nhập khẩu hàng xa xỉ đã tăng gấp đôi.

Những đổi thay này cho thấy sự trỗi dậy của giai cấp thương nhân, xuất hiện với nền kinh tế ngoài quốc doanh từ những năm 2000, nhờ thương mại với Trung Quốc phát triển (tăng 62,4% chỉ riêng trong năm 2011). Thu hoạch nông nghiệp tăng 7,2% trong năm ngoái, nhưng đa số dân chúng vẫn thiếu thốn lương thực thực phẩm.

Nếu không có sự hiện diện đông đảo của các quân nhân trên đường phố, và các bức tượng, bức chân dung lãnh tụ khắp nơi, người ta sẽ quên rằng mình đang ở Bắc Triều Tiên. Nhưng thực ra đây chỉ là bộ mặt bên ngoài, nông thôn vẫn đói khổ, và ngoại ô thủ đô thì xuống cấp trầm trọng. Thu nhập bình quân đầu người tại Bắc Triều Tiên, theo Ngân hàng Hàn Quốc là 1.073 đô la, còn theo Liên Hiệp Quốc là 504 đô la.

Về mặt chính trị, khuôn mặt mùa xuân vô tư của Bình Nhưỡng không thể làm quên đi nghị quyết ngày 22/3 của Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, quan ngại đến « các vi phạm thường xuyên về nhân quyền » và « hoàn toàn không có tự do ». Các tổ chức từ thiện quốc tế ước tính hiện có khoảng 200.000 người đang bị giam giữ trong các trại cải tạo, trong những điều kiện sống « vô nhân đạo ».

Hai khuôn mặt của Bắc Triều Tiên – mà chỉ có khuôn mặt tươi cười mới được trình diễn – đặt ra những câu hỏi về tương lai của đất nước này, hiện nay đang dưới sự lãnh đạo của Kim Jong Un.

Việc Kim Jong Un lần đầu tiên phát biểu trước công chúng và báo chí quốc tế hôm 15/4, là một bước ngoặt mới vì người cha là Kim Jong Il rất hiếm khi xuất hiện công khai. Bên cạnh ngoại hình giống người ông là Kim Il Sung từ kiểu tóc, cách ăn mặc một cách cố tình, nhà nghiên cứu Nhật Narushige Michishita còn nhận ra trong bài diễn văn của Kim Jong Un một số dấu hiệu thay đổi. Tân lãnh tụ trẻ tuổi đã nêu ra vấn đề cải thiện đời sống người dân, và tiếp tục chính sách Shogun, đặt quân đội là ưu tiên hàng đầu, có thể là để cân bằng với phía đảng

Người ta cũng ghi nhận các chân dung Mác – Lênin đã biến mất trên quảng trường Kim Il Sung, thay thế bằng biểu tượng của đảng Lao động Bắc Triều Tiên : búa, liềm và cây bút lông. Nếu còn quá sớm để cho rằng Bình Nhưỡng đã phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lê, thì biện pháp này cho thấy khuynh hướng « quốc hữu hóa » của chế độ. Trong Hiến pháp 1998, chủ thuyết Mác- Lênin cũng đã biến mất. Cuối cùng, các nhà quan sát nhận thấy ý hướng minh bạch, qua việc nhìn nhận thất bại của việc phóng hỏa tiễn Unha-3. Liệu đây có phải là dấu hiệu của mở cửa ? Câu hỏi này thật khó trả lời, khi mà Bình Nhưỡng vẫn tiếp tục đe dọa Seoul.

Bài báo kết luận, tương lai của chế độ Bắc Triều Tiên vẫn còn mù mờ. Theo Narushige Michishita, thì Kim Jong Un trước mắt có khởi đầu thuận lợi, nhưng về lâu về dài, nếu không giữ được lời hứa cải thiện cuộc sống nhân dân, rất có thể người dân sẽ bất bình, gây bất ổn cho chế độ.

Biển Đông :  Mỹ chọc giận Trung Quốc ngay tại sân sau của Bắc Kinh

Tuần báo The Economist có bài phân tích về vụ tranh chấp ở bãi cạn Scarborough mà Trung Quốc gọi là Hoàng Nham, giữa Manila và Bắc Kinh. Tờ báo đề cập đến việc quân đội Hoa Kỳ và Philippines hôm 25/04/2012 đã tập trận tái chiếm một hòn đảo nhỏ của Philippines ở Biển Đông từ tay quân địch. Tất nhiên đó chỉ là tình huống giả định, đây chỉ là một nước cờ khác của ván bài trong đó Trung Quốc cho là mình sở hữu toàn bộ Biển Đông, còn Philippines và bốn quốc gia Đông Nam Á khác thì khẳng định ngược lại.

Hoa Kỳ nói là không đứng về phía nào cả trong cuộc tranh cãi giữa Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam, Brunei, Malaysia và Philippines về chủ quyền trên toàn bộ hay một phần Biển Đông - vùng biển dồi dào tài nguyên hải sản và dầu khí. Nhưng Hoa Kỳ tiếp tục lao vào một cuộc thử thách mà các bên không hề muốn nhượng bộ.

Giữa Washington và Manila có Hiệp ước phòng thủ hỗ tương, tuy nhiên hiệp ước này lại không nói rõ là người Mỹ có giúp bảo vệ phần lãnh thổ được Philippines cho là có chủ quyền hay không, nếu cũng bị Trung Quốc đòi hỏi. Cả Washington và Manila đều nói rằng kẻ thù giả định trong cuộc tập trận chung này không phải là Bắc Kinh, còn Trung Quốc chỉ trích, cuộc tập trận chung trên có thể làm tăng nguy cơ đối đầu. Áp lực càng mạnh mẽ hơn từ khi Việt Nam, một địch thủ khác đòi hỏi chủ quyền trên Biển Đông, cũng bắt đầu thao luyện chung với Hoa Kỳ từ ngày 23/4. Hoa Kỳ nhấn mạnh đây là một sự trùng hợp, hoạt động giao lưu của đôi bên đã được lên kế hoạch từ lâu.

Nhắc lại vụ đụng độ ở bãi Scarborough, The Economist cho rằng tại Biển Đông, Philipppines đã không tham gia trò chơi theo kiểu Trung Quốc mong muốn. Một báo cáo mới đây của International Crisis Group (ICG) nhận định, Bắc Kinh vốn đang đòi hỏi chủ quyền một cách nhập nhằng ở Biển Đông, hiện đang phải đối đầu với các địch thủ mới, nhất là trong bối cảnh Washington siết chặt quan hệ quân sự với một số quốc gia láng giềng của Trung Quốc.

Nhưng theo ICG, thì có nhiều định chế khác của Trung Quốc đã khai thác việc đòi hỏi chủ quyền lãnh hải cho lợi ích riêng của mình. Chẳng hạn như hải quân muốn tìm cớ chứng minh cho việc tăng ngân sách hiện đại hóa, hay các chính quyền địa phương khuyến khích ngư dân đi đánh bắt ở các vùng biển xa để thu hoạch nhiều hơn. Điều này gây trở ngại cho các bên đang tranh chấp. Bộ Ngoại giao Trung Quốc cố làm giảm nhẹ căng thẳng, nhưng thường thì tiếng nói của bộ này không đủ trọng lượng. Và sự mơ hồ trong yêu sách chủ quyền của Trung Quốc tại Biển Đông có nghĩa là các cơ quan khác có thể diễn dịch nó một cách tự do hơn là bên ngoại giao.

Cuộc chạm trán ở Scarborough đã xảy ra như ICG đoán. Bộ Ngoại giao Trung Quốc bảo vệ những người xâm nhập lãnh hải bằng lý lẽ, đó là vùng đánh cá lâu đời của Trung Quốc. Bộ này thuyết phục phía Philippines rút chiến hạm đi, thay thế bằng tàu tuần duyên, có lẽ là nhằm để cho hải quân Trung Quốc phải đứng ngoài. Sau đó Trung Quốc cũng rút đi, chỉ để lại một tàu hải giám.

Philippines hy vọng cả hai bên rồi sẽ rút hết ra khỏi khu vực, chấm dứt cuộc đối đầu. Nhưng các tàu hải giám Trung Quốc của ít nhất hai định chế vẫn quay lại, có lẽ là coi thường Bộ Ngoại giao, và có thể một số tàu đánh cá Trung Quốc cũng sẽ trở lại.

The Economist kết luận, sự nhập nhằng trong thái độ của Trung Quốc có lẽ cũng giống như sự nhập nhằng trong Hiệp ước phòng thủ hỗ tương Mỹ - Philippines : các bên liên quan phải cố mà phỏng đoán ngòi nổ đang nằm ở đâu. Tuy nhiên tờ báo nhận định, việc leo thang thử thách thường xuyên mà không ai nhường ai, là một trò chơi nguy hiểm
.
Bạc Hy Lai ngã ngựa, nhưng mô hình Trùng Khánh chưa hẳn đã chết

Cũng liên quan đến Trung Quốc, The Economist cho biết vụ Bạc Hy Lai bị thanh trừng được một số người xem là kết quả sự cạnh tranh giữa hai mô hình phát triển giữa Trùng Khánh và Quảng Đông. Nếu « mô hình Quảng Đông » là chủ trương tự do kinh tế đi kèm với các quyết định mang tính thực dụng, thì « mô hình Trùng Khánh » nhấn mạnh vai trò của của các tập đoàn quốc doanh và các giá trị xã hội chủ nghĩa truyền thống.

Tuy ông Bạc Hy Lai bị thất sủng, nhưng xu hướng của ông hiện vẫn được nhiều người ủng hộ. Trùng Khánh trong thời gian qua là một trong những thành phố phát triển nhanh nhất (ít nhất là 16,4% trong năm ngoái). Bên cạnh đó còn có một chỉ số vẫn đang bị tranh cãi : theo thăm dò của một số báo chí nhà nước, thì Trùng Khánh là một trong những địa phương mà người dân cảm thấy sung sướng nhất.

Một doanh nhân nước ngoài nhận xét là « Bạc Hy Lai tuy nói là cánh tả, nhưng lại hướng về cánh hữu ». Nếu tài sản nhà nước ở Trùng Khánh đã tăng gấp 6 lần từ 2003 đến 2009, thì khu vực tư nhân cũng tăng trưởng rất mạnh mẽ. Tổng sản phẩm nội địa trong năm năm gần đây đã tăng lên 60%. Các công ty quốc doanh ở địa phương phải đóng góp 15 đến 20% lợi tức cho nhà nước, và tỉ lệ này dự định sẽ tăng lên 30% vào năm 2015. Nhiều nhà kinh tế tự hỏi, liệu Trùng Khánh sẽ còn tiếp tục vung tay chi xài đến bao giờ, trong khi số nợ công hiện nay đã quá lớn, với các công trình xây dựng hoành tránh theo kiểu Bình Nhưỡng.

Tuy vậy, Trùng Khánh không phải là địa phương duy nhất thích tiêu tiền, và những ai muốn chỉ trích Trùng Khánh là lãng phí cũng phải thận trọng : 15 tỉ đô la đã được dùng vào việc xây dựng 800.000 căn hộ cho người nghèo thuê với giá rẻ. Không chỉ nhằm mang lại hạnh phúc cho dân nghèo, mà cũng góp phần tạo công ăn việc làm trong lúc kinh tế đang xuống dốc.

Những khuyết điểm của Trùng Khánh cũng thấy được ở những nơi khác : những cụm dân cư mới xây có rất ít cửa hàng, từ đó đến trung tâm thành phố phải mất đến hai giờ xe buýt. Nông dân khiếu nại là đất đai đã bị trưng thu để xây dựng mà không được đền bù thỏa đáng.

Thaksin : Lưu vong nhưng vẫn khuấy động được chính trường Thái Lan

Cũng về châu Á nhưng tại Thái Lan, Courrier International dịch lại bài viết trên tờ Today của Singapore mang tựa đề « Cuộc sống lưu vong tích cực của ông Thaksin ». Qua chuyến đi Lào và Cam Bốt, cựu Thủ tướng lưu vong muốn chứng tỏ là ông vẫn rất được lòng dân, và tờ Today đặt câu hỏi : liệu một ngày nào đó ông Thaksin có quay về được Thái Lan ?

Theo tờ báo, ông Thaksin đã thành công trong việc gây căng thẳng trên sân khấu chính trị Thái, khi lựa chọn mừng năm mới tại nước láng giềng Cam Bốt, và lợi dụng cơ hội này để tuyên bố với những người ủng hộ đã vượt biên giới sang tham dự, là ông sắp sửa trở về Thái Lan một khi ông có quyết định. Thủ tướng Cam Bốt Hun Sen đã trải thảm đỏ đón ông Thaksin, thậm chí còn tổ chức một cuộc gặp gỡ giữa Thủ tướng lưu vong với những người trung thành trong phe Áo Đỏ.

Đảng Pheu Thai của bà Yingluck, đương kim Thủ tướng và là em ruột ông Thaksin, hiện đang chiếm đa số trong Quốc hội. Thế nên không loại trừ khả năng là phe này có thể ban hành các luật để giúp ông Thaksin thoát khỏi móng vuốt của tư pháp và quay lại đất nước. Trong trường hợp đó, sẽ phải thương lượng với phe bên kia để duy trì vị trí của quân đội và hoàng gia. Tác giả tự hỏi, như vậy đường hướng của vương quốc Thái sẽ như thế nào khi có một thỏa hiệp như thế ?

Bầu cử Pháp thu hút chú ý của châu Âu

Chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ bầu cử vòng hai tổng thống Pháp. Các tuần báo Pháp tiếp tục tập trung cho đề tài này. Trang bìa của tờ L’Express đưa chân dung hai ứng cử viên, với hàng tựa « Song đấu ». Trận chiến cuối cùng đã bắt đầu, ứng viên đảng Xã hội François Hollande dẫn đầu vòng một vẫn đang có nhiều hy vọng nhất. Tổng thống sắp mãn nhiệm Nicolas Sarkozy thì vẫn chưa chấp nhận thất trận, trong bối cảnh mục tiêu hàng đầu của phe cực hữu đang lên là đánh bại ông Sarkozy.

Hình bìa của tuần báo Le Nouvel Observateur đầy ý nghĩa trên nền màu xanh nước biển, với khuôn mặt ông Sarkozy chìm ngập đến phân nửa trên mặt biển xanh, và đặt câu hỏi : « Vì sao Marine Le Pen muốn ông ấy bại trận ? ». Le Courrier International đăng ảnh biếm họa hai ứng cử viên chuẩn bị so găng đánh boxe, với câu hỏi, ai sẽ thắng ? Hồ sơ ở các trang trong của tờ báo nói về cuộc đọ sức giữa hai bên, với cái nhìn từ báo chí các nước.

Le Courrier International cho biết, báo chí cánh tả châu Âu hy vọng nếu ông François Hollande thắng cử, thì sẽ không cùng chủ trương thắt lưng buộc bụng như bà Angela Merkel. Tuy nhiên các báo này cũng không ảo tưởng về phương tiện hạn chế của ông. Một số báo cũng cho là nếu ông Hollande thắng là vì không có chọn lựa nào khác, lợi điểm của ông là do ông Sarkozy đang bị mất lòng dân.

Ngược lại, tờ The Economist, thì chạy tựa “Monsieur Hollande khá nguy hiểm”, với tấm ảnh ứng viên đảng Xã hội Pháp đang vén mức màn nhìn ra. Theo tờ báo, thì nếu ông François trở thành Tổng thống sắp tới của nước Pháp, thì sẽ rất tệ hại cho Pháp quốc và cho cả châu Âu. Đó là vì Pháp và Đức vốn là hai đầu tàu của Liên hiệp châu Âu. Pháp đóng một vai trò quan trọng trong việc giữ thăng bằng trong cuộc khủng hoảng hiện nay, giữa Bắc Âu thận trọng và Nam Âu chi xài, giữa các chủ nợ và con nợ. Nếu Pháp là nước kế tiếp trong danh sách các nước khu vực đồng euro gặp khó khăn, thì đồng tiền chung sẽ khó mà sống sót.

tags: Bắc Triều Tiên - Châu Á - Chính trị - Điểm báo 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120429-mua-xuan-gia-tao-o-binh-nhuong
 

vendredi 27 avril 2012

Bốn nông dân Văn Giang được thả sau khi ký cam kết không khiếu kiện

Cảnh sát cơ động hùng hậu đối đầu với những người dân tay không.
Bài đăng : Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 
Theo tin từ người dân ở huyện Văn Giang tỉnh Hưng Yên, hôm nay có 4 trong số 20 người dân bị công an bắt trong vụ cưỡng chế đất hôm 24/04/2012 đã được được thả, sau khi ký cam kết sẽ không khiếu kiện. Những người không chịu ký hiện vẫn bị giam giữ.

Được biết, để được trả tự do, các nông dân trên phải ký khống vào ba tờ giấy trắng, và làm thêm một tờ cam kết sẽ không khiếu nại tiếp.

Trừ một vài bài báo hiếm hoi chỉ trích vụ cưỡng chế, báo chí chính thức hầu hết chỉ đưa lại tin theo chính quyền Văn Giang là « hoàn thành cưỡng chế giải phóng mặt bằng tại xã Xuân Quan ». Cổng thông tin điện tử tỉnh Hưng Yên nói rằng trước đó « số đối tượng quá khích đã kích động hơn 100 người dân dựng lều bạt gần khu vực giải phóng mặt bằng ». Sáng 24/4, « lực lượng hỗ trợ thi công đã tuyên truyền vận động (…) nhưng vẫn còn khoảng 200 người dân cố tình chống lại ».

Tuy nhiên thông tin về vụ cưỡng chế đã lan truyền rất nhanh trên mạng. Dư luận trong nước hiện đang rất xôn xao vì chính quyền huy động một lực lượng lên đến 3.000 cảnh sát mặc đồng phục lẫn thường phục, trật tự mang băng đỏ cùng nhiều xe ủi, sử dụng cả hơi cay để tấn công vào những người dân đang bám trụ trên cánh đồng để giữ đất. Cũng theo thông tin trên mạng, thì dân chúng đã thu nhặt được một số trái nổ tại phần đất bị cưỡng chế.

Theo báo Người Cao Tuổi, thì quyết định cưỡng chế của Ủy ban huyện Văn Giang là không đúng luật, không vì lợi ích của nhân dân mà chỉ phục vụ « lợi ích nhóm » trong đó có chủ đầu tư dự án. Phóng viên của báo này bị cản trở không cho vào chụp hình, phải cải trang và nhờ dân hỗ trợ mới chụp được các hình ảnh về vụ cưỡng chế.

Nhà báo Huy Đức nhận định, nếu Luật Đất đai năm 1993 quy định « Trong trường hợp thật cần thiết, Nhà nước thu hồi đất để sử dụng vào mục đích quốc phòng, an ninh, lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng… », thì Luật Đất đai năm 2003 lại định nghĩa « lợi ích quốc gia » là « những dự án đầu tư phù hợp quy hoạch, được cơ quan thẩm quyền xét duyệt », tức ngang hàng với lợi ích của các nhà đầu tư địa ốc. Việt Nam không có Tối cao Pháp viện để nói rằng điều này là vi hiến, cũng không có tư pháp độc lập để nông dân kiện chính quyền, nên họ đành phải kháng cự dù nhiều rủi ro.

Một cựu đại sứ cho rằng việc huy động lớn một lực lượng vũ trang để cưỡng chế, lại xảy ra sát thủ đô Hà Nội, là một chiều hướng nguy hiểm, và chắc chắn lòng dân sẽ không yên. Một bài báo đã bị gỡ xuống trên tamnhin.net đặt câu hỏi về hậu quả xã hội và chính trị trong tương lai.

Trang vneconomy.vn hôm nay trong bài báo « Nhộn nhịp đầu tư bất động sản tại Văn Giang » cho biết, công ty tư nhân Việt Hưng rao bán giá căn hộ dự án Ecopark khoảng 20 triệu đồng/m2 và biệt thự, nhà phố là 45 triệu đồng/m2. Bên cạnh đó tại Văn Giang còn có hàng loạt dự án đầu tư địa ốc khác, nhờ ở rất gần Hà Nội và thuận tiện về giao thông.

Trả lời RFI Việt ngữ hôm nay 27/04/12, một người dân Văn Giang cho biết về tình cảnh của một phụ nữ có con nhỏ còn bú, đành phải ký cam kết sẽ không khiếu nại để được về với con.



Nông dân Văn Giang 1
27/04/2012
by Thụy My
« Đứa cháu này mới sinh cháu được18 tháng, bây giờ cháu vẫn chưa cai sữa. Thế mà bắt mẹ nó đi hai đêm thì cháu bé khóc cứ lả người đi, nhân dân rất là thương xót. Sáng hôm qua chồng và bà mẹ chồng mang cháu bé, cùng với dân đến huyện, xin cho cháu được gặp mẹ để cháu được bú, không thì nó cứ khóc khản hết cả tiếng ai cũng thương. 

Thế mà công an huyện dứt khoát không cho gặp, bảo là xuống dưới tỉnh mà tìm ! Họ còn bắt cả người chồng, giữ cả xe, nhốt vào đến lúc về Xuân Quan điều tra xem là có đúng là chồng nó không rồi mới thả, trong tiếng khóc nức nở của cháu bé và của bà cụ mẹ chồng nó. Ai cũng chảy nước mắt. Mà chúng nó dã man thế, như thế này là vi phạm nhân quyền quá lớn. 

Cháu bé vẫn chưa cai sữa mẹ, mà chúng nó vẫn cố tình bắt giữ, tách mẹ với con. Bây giờ mẹ ở trong nhà tù tức sữa, con ở ngoài thì khát sữa, thế là cuối cùng phải nuốt nước mắt đi ký vào một cái giấy là không đi đấu tranh nữa. Và ký vào ba tờ giấy khống thì được thả về để cho mẹ con gặp nhau, được cho con bú. Chị đó tên là Nguyễn Thị Thu ở xã Xuân Quan ».

Người dân này cũng nói rằng lực lượng cưỡng chế đã cho đào hào sâu bao bọc xung quanh, và như vậy nông dân đã vĩnh viễn mất đất.
« Nhìn thấy cái cảnh mà nó phá tan hoang, cây cảnh đổ ngổn ngang, máy xúc vùi xuống đất như thế, rồi nó đào biệt lập ngay cái chỗ 72 hecta đất đấy họ đào những cái hào vừa sâu vừa rộng để người dân không thể qua đấy được. Họ đào như thế có nghĩa là đất đấy họ đã chiếm lĩnh được, và người dân sẽ vĩnh viễn mất cái chỗ đất ấy. Nó đau xót đến như thế.
Người dân xây dựng nên chính quyền, bây giờ chính quyền đè bẹp người dân, vậy thì còn gì là chính quyền nữa, còn gì là pháp luật của nhà nước nữa ! Dân bây giờ thật sự là rất bàng hoàng, sững sờ, khi bộ máy chính quyền nhà nước bây giờ lại đến mức độ như thế. Chứ còn cướp của người ta rồi, không được sống đàng hoàng thì thôi họ sẽ chấp nhận đi làm thuê làm mướn thôi ».
Còn một nông dân khác có em gái hiện đang bị giam giữ, cho biết bà con đang đùm bọc giúp đỡ cho người con của chị này đang học cấp ba.



Nông dân Văn Giang 2
27/04/2012
by Thụy My
« Em của tôi tên là Nguyễn Thị Vinh, thôn Bến xã Phụng Công. Bây giờ cô em gái tôi hiện đang bị tạm giam tại trại giam của công an tỉnh Hưng Yên. Người nhà không được tiếp xúc, do đó cũng không nắm được tình hình ở bên trong như thế nào cả. Cô em gái tôi hoàn cảnh rất khó khăn, có được một người con, chồng thì không có, cháu đang đi học cấp ba. 

Hôm xảy ra vụ cưỡng chế thì cô có dắt cái xe đạp không lên đấy, thì thấy họ đang trên đường lên Xuân Quan cưỡng chế. Người dân chúng tôi cũng có khuyên họ, thì có xảy ra xô xát giữa công an và người dân. Cô em tôi bị bắt đưa về huyện Văn Giang – công an huyện, xong chiều 24 chuyển tới công an tỉnh. 

Hiện nay đứa cháu con của cô ấy thôi thì cũng tạm thời được một số bà con chòm xóm ở đấy lá lành đùm lá rách. Trong lúc khó khăn thì họ cũng quyên góp nhau ít nhiều hỗ trợ cháu, và gia đình chúng tôi cũng đón cháu về nuôi. 

Em của tôi thì sống bằng nghề làm ruộng thôi. Chúng tôi hầu hết ở đây là vùng nông nghiệp, mỗi một người được một sào đất. Bây giờ tỉnh Hưng Yên ra quyết định thu hồi, đâm ra chúng tôi không còn đất nữa. 

Năm 2003 có chuyển đổi cơ cấu là được dồn ruộng để chuyển sang làm nghề cây cảnh, thì cuộc sống cũng tương đối đang phát triển. Đến năm 2004 tỉnh Hưng Yên ra quyết định thu hồi toàn bộ phần đất canh tác của người dân. Làm nông nghiệp mà hiện nay không còn đất nữa thì không biết tương lai của các con, các cháu chúng tôi mai sau sẽ sống bằng cái gì ? Thực tế chúng tôi đã tám năm đi khiếu kiện từ trung ương tới địa phương nhưng tất cả đều không thụ lý giải quyết ».

Ông nói thêm, đất nông nghiệp của Văn Giang trồng cây cảnh mang lại hiệu quả kinh tế rẩt cao, nay bị tịch thu người dân không biết lấy gì để mưu sinh.

« Cây cảnh thì mức thu hoạch rất khá, bình quân đầu người từ đứa trẻ đến cụ già, cứ mỗi tháng là chúng tôi được một triệu và trên một triệu, thì cuộc sống đang phát triển rất là tốt đẹp. Nếu không có cái dự án này là chúng tôi đã được đón cái Anh hùng lao động trong thời kỳ đổi mới rồi. Địa phương chúng tôi là một trong những địa phương điển hình của cả tỉnh Hưng Yên và của toàn quốc về làm ăn kinh tế.

Một sào đất đầu tiên các vị giả được 13,5 triệu. Từ năm 2004 nhân dân đi khiếu kiện, họ tăng lên tới 19,8 triệu, rồi lên 36 triệu, và đến bây giờ là được 48 triệu, kể cả hỗ trợ công ăn việc làm, tiền đất và toàn bộ các khoản cộng lại chỉ là 48 triệu trên một sào đất. Người dân bây giờ mà nhận cái tiền đền bù một sào đất này được hơn bốn chục triệu mà mất đất vĩnh viễn, thì chắc chắn là người dân chúng tôi không có nghề nghiệp gì để mà sinh sống ».

tags: Việt Nam - Xã hội 
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20120427-bon-nong-dan-van-giang-duoc-tha-sau-khi-ky-cam-ket-khong-khieu-kien

Philippines : Cuộc tập trận chung với Hoa Kỳ nhằm tăng cường phòng vệ

Bài đăng : Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 
 
Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Voltaire Gazmin hôm nay 27/04/2012 tuyên bố, cuộc tập trận chung với Hoa Kỳ nhằm biểu thị quyết tâm chống lại ngoại xâm. Lời tuyên bố này cho thấy tình hình tranh chấp lãnh hải giữa Manila và Bắc Kinh vẫn đang leo thang.
 
Kết thúc 12 ngày tập trận chung hôm nay, Bộ trưởng Gazmin cho biết đã có hơn 6.000 quân nhân được huy động. Trong bản tuyên bố, ông đề cập đến Hiệp định phòng thủ hỗ tương ký kết năm 1951 giữa Hoa Kỳ và Philippines và nói thêm : « Hoạt động tập trận này biểu thị một quyết tâm dứt khoát cùng hỗ trợ chống lại sự tấn công của bên ngoài, và từ những kẻ thù của độc lập và tự do ».

 Cuộc tập trận trên đây diễn ra trong bối cảnh tranh chấp lãnh hải giữa Philippines và Trung Quốc tại Biển Đông, cụ thể là khu vực bãi Scarborough gần đảo chính Luzon của Philippines, mà Bắc Kinh gọi là đảo Hoàng Nham. Tàu chiến của cả hai bên đã hiện diện tại khu vực này từ ba tuần qua.

Cả Philippines lẫn Hoa Kỳ đều tuyên bố rằng đây là cuộc tập trận thường niên đã được ấn định từ lâu, không liên quan gì đến vấn đề bãi Scarborough. Tuy nhiên, Manila thường sử dụng các cuộc tập trận để nhấn mạnh quan hệ đồng minh với Washington, trước những đe dọa của Bắc Kinh tại Biển Đông.

Một tờ báo chính thức của Nhà nước Trung Quốc trong bài xã luận đã kêu gọi một cuộc chiến tranh quy mô nhỏ với Philippines để kết thúc hồ sơ Scarborough. Tân Hoa Xã trích lời phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Trung Quốc hôm qua nói rằng : « Lực lượng vũ trang Trung Quốc có nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của quốc gia ».

Trung Quốc đòi hỏi chủ quyền trên toàn bộ Biển Đông cho dù vùng biển này nằm gần Philippines và các quốc gia Đông Nam Á khác, cách rất xa lục địa Trung Quốc. Philippines khẳng định bãi Scarborough thuộc chủ quyền của mình vì nằm trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý theo luật quốc tế. Manila đề nghị đưa vấn đề ra Liên Hiệp Quốc, nhưng Bắc Kinh đã từ chối.

tags: Biển Đông - Châu Á - Hoa Kỳ - Philippines - Quốc tế 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120427-philippines-cuoc-tap-tran-chung-voi-hoa-ky-nham-tang-cuong-phong-ve
 

Pakistan trục xuất các bà vợ của Oussama Ben Laden về Ả Rập Xê Út

Bài đăng : Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ sáu 27 Tháng Tư 2012 
 
Hôm nay 27/04/2012, ba người vợ góa và 11 đứa con của trùm khủng bố Oussama Ben Laden đã bị Pakistan trục xuất sang Ả Rập Xê Út. Vợ con của Ben Laden đã bị chính quyền Islamabad giam giữ từ một năm qua, sau cái chết của người sáng lập tổ chức Al Qaida.

Từ Islamabad, thông tín viên RFI Nadia Blétry cho biết thêm chi tiết :

« Các bà vợ góa của Oussama Ben Laden và 11 đứa con của ông ta đã rời Pakistan sáng nay, trên một chuyến bay đặc biệt đến Ả Rập Xê Út. Hai trong số ba bà vợ là người Ả Rập Xê Út, người vợ thứ ba gốc Yemen. Riêng bà này sau đó sẽ được đưa về nguyên quán cùng với năm đứa con.
Với việc trục xuất các bà vợ góa của Ben Laden, Islamabad hy vọng hồ sơ Al Qaida ở Pakistan sẽ lật sang một trang mới, một hồ sơ mà đất nước này không hề muốn công khai hóa.

Ngày 02/05/2011, lực lượng đặc nhiệm Mỹ đã hạ sát Oussama Ben Laden trên lãnh thổ Pakistan, trong một thành phố có nhiều gia đình quân nhân, chỉ hai thủ đô có hai giờ đi xe. Sự kiện này được Pakistan xem là một sự nhục nhã, làm xấu đi hình ảnh của nước này trên trường quốc tế.

Hôm nay các bà vợ góa đã tìm lại được tự do, gần một năm sau cái chết của người sáng lập Al Qaida. Nhưng trước đó họ đã trải qua 10 tháng bị quản thúc không lý do cụ thể, rồi 45 ngày bị giam giữ khi bị công nhận là có tội cư trú bất hợp pháp tại Pakistan.

Trong thời gian bị giam giữ, các cuộc thẩm vấn đã giúp thu thập được một số chi tiết về cuộc sống của Oussama Ben Laden. Người vợ trẻ nhất đã tiết lộ, kẻ thù số một của nước Mỹ đã sống tại bốn thành phố khác nhau của Pakistan, và chính bà này đã hai lần sinh con trong bệnh viện công dưới một cái tên giả.

Nhưng một năm sau khi trùm khủng bố bị giết chết, vẫn còn nhiều câu hỏi đặt ra về cuộc trốn chạy của Ben Laden, đã sống yên ổn trên 10 năm tại Pakistan ».

tags: Ả Rập Xê Út - Al Qaida - Châu Á - Pakistan - Quốc tế - Theo dòng thời sự - Trung Cận Đông 
 
http://www.viet.rfi.fr/quoc-te/20120427-pakistan-truc-xuat-cac-ba-vo-cua-oussama-ben-laden-ve-a-rap-xe-ut
 

jeudi 26 avril 2012

Đảng Cộng sản Trung Quốc đang thanh trừng nội bộ

Bạc Hy Lai
Bài đăng : Thứ năm 26 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ năm 26 Tháng Tư 2012 
Nhật báo cánh tả Libération hôm nay có bài viết của thông tín viên tại Bắc Kinh mang tựa đề « Tại Trung Quốc, Đảng Cộng sản đang mạnh tay thanh trừng ». Tờ báo cho biết, sau khi loại Bạc Hy Lai, đến lượt người lãnh đạo tình báo Chu Vĩnh Khang đang nằm trong tầm ngắm.

Bức màn vẫn chưa sụp xuống trong trận chiến dữ dội để giành quyền lực, đang diễn ra trong bóng tối của thượng đỉnh quyền lực Bắc Kinh. Sau khi kỷ luật ông Bạc Hy Lai, thành viên Bộ Chính trị hôm 15/3, nay đến lượt người đồng minh có chức vụ cao hơn ông Bạc là Chu Vĩnh Khang cũng có nguy cơ mất chức. Báo chí Hồng Kông dẫn « các nguồn tin nội bộ » đã cho biết như trên.

Là người đứng đầu ngành tình báo, Bí thư Ủy ban các vấn đề luật pháp và chính trị, cựu Bộ trưởng Công an lãnh đạo việc đàn áp các nhà ly khai, ông Chu Vĩnh Khang, 69 tuổi, là một trong chín ủy viên thường vụ Bộ Chính trị, cơ quan quyền lực tối thượng của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Cơ quan này vào mùa thu năm nay sẽ phải thay thế 7 thành viên và chỉ định tân Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước thay cho ông Hồ Cẩm Đào.

Nhưng vào tháng Ba, « sự chuyển giao quyền lực nhẹ nhàng » đã biến thành một cuộc đấu đá : Bạc Hy Lai, ứng viên đầy hy vọng được đẩy lên Thường vụ Bộ Chính trị, đã bị cách chức vì « vi phạm kỷ luật nghiêm trọng ». Vợ ông là bà Cốc Khai Lai thì bị báo chí chính thức lên án là thủ phạm đã sát hại doanh nhân người Anh Neil Heywood – người giúp gia đình họ Bạc rửa tiền, vào tháng 11 năm ngoái. Một ủy ban điều tra của đảng đã được gởi đến Hồng Kông để đánh giá gia sản bất hợp pháp của Bạc Hy Lai. Tuy nhiên theo tờ South China Morning Post thì không chỉ có thế: cuộc điều tra còn nhắm đến số tiền bẩn của ông Chu Vĩnh Khang và gia đình.

Tài sản ngầm của các ông hoàng đỏ

Vị quan chức lớn đã làm việc trong ngành dầu khí trước khi thành thủ lãnh tình báo trong Bộ Chính trị, rất có thể đã tích lũy được một gia sản rất lớn. Tham nhũng tuy về mặt chính thức thì bị trừng phạt nhưng trên thực tế vẫn ngầm được chấp nhận nếu kín đáo, theo một nhà báo ở Bắc Kinh « thực ra tham nhũng không phải là sai phạm bị quy cho Chu Vĩnh Khang hay Bạc Hy Lai». Ông Chu bị trừng phạt vì là người duy nhất trong số chín ủy viên thường vụ bênh vực cho Bạc Hy Lai, trong cuộc họp mật đầu tháng Ba để quyết định số phận ông này.

Quá vội vã khi muốn thăng tiến, Bạc Hy Lai đã bôi xấu nhiều nhân vật được Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo tiến cử, nên hai nhà lãnh đạo này từ lâu đã muốn loại trừ ông Bạc. Cũng nguồn tin trên cho biết : « Chu Vĩnh Khang phạm sai lầm là phản đối lại chủ trương đã được đưa ra ».

Theo trang web thông tin Boxun tức mạng Bác Tấn Tân Văn, thì Chu Vĩnh Khang đã nói với Bạc Hy Lai nhận định về người được chỉ định làm nhân vật số một tương lai - ông Tập Cận Bình, là « một người kém cỏi, không có khả năng lãnh đạo một nước Trung Quốc hùng cường ». Trang web đặt tại Mỹ vốn rất thông thạo về cuộc khủng hoảng thượng đỉnh quyền lực ở Bắc Kinh, hôm thứ Sáu tuần rồi đã là mục tiêu tấn công dữ dội của các tin tặc bí ẩn…mà theo Bác Tấn, thì chính là tình báo Trung Quốc.

Là đồng minh lâu đời của Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang đã đề nghị ông Bạc kế nhiệm chiếc ghế của mình trong đại hội đảng lần thứ 18 vào mùa thu, để rồi sau đó nhắm đến chức vụ Tổng bí thư Đảng. Đây là một bàn đạp thuận lợi, vì nhờ kiểm soát ngành tình báo, ông ta dễ dàng lập ra hồ sơ về các kẻ thù.

Cuộc đấu tranh giành quyền lực ở Trung Quốc hiện đang nhắm vào « gia sản đen » của các nhà lãnh đạo. Bỗng chốc các vụ gian lận tài chính, nhận hối lộ, lạm dụng chức vụ để ban phát chức quyền cho người thân được phơi bày ra ánh sáng. Theo mạng Bác Tấn, thì cuộc điều tra chống tham nhũng do Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng điều hành, hiện đang nhắm vào con trai của Chu Vĩnh Khang là Chu Bân, bị nghi là đã tham nhũng hàng chục triệu euro. Chu Bân sở hữu 18 cơ ngơi ở Bắc Kinh, trong đó có một dinh cơ được ước tính trị giá 25 triệu euro, và vô số tài khoản ở ngoại quốc.

Là Bí thư Thành ủy Trùng Khánh, Bạc Hy Lai có lương chính thức là 10.000 nhân dân tệ, tương đương 1.200 euro. Nhưng theo điều tra của Bloomberg, thì gia tài của gia đình họ Bạc tối thiểu phải là 105 triệu euro. Bloomberg cho biết thêm, qua việc « sử dụng các tên đi mượn để gây khó khăn cho việc lần ra dấu vết », bốn người chị em vợ của Bạc Hy Lai, con trai đầu Bạc Vọng Tri và người anh Bạc Hy Vĩnh, đã lập ra nhiều công ty ở nước ngoài. Bạc Hy Vĩnh kiểm soát nhiều công ty ở quần đảo Caraïbes, và sở hữu các hộ chiếu mang các tên Li Xueming, Brendan Li và Li Xiaobai…

Libération kết luận, việc phanh phui này khiến chính quyền Bắc Kinh đang ở thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục thanh trừng, thì Bộ Chính trị vốn được xem là « đại diện cho nhân dân Trung Quốc » sẽ lộ rõ là một câu lạc bộ các nhà triệu phú quý tộc. Nhiều nhà quan sát cho rằng một ngày nào đó, các bằng chứng này sẽ được công khai. Do vậy, để giữ thể diện một ban lãnh đạo đảng « đồng thuận », có thể ông Chu Vĩnh Khang sẽ thoát nạn, được hạ cánh an toàn trong đại hội mùa thu này.

Medvedev, nhà cải cách bất lực của Nga

Nhìn sang nước Nga, nhật báo Le Figaro mô tả chân dung của « Medvedev, nhà cải cách bất lực ». Thông tín viên của tờ báo tại Matxcơva nhận định, khi rời điện Kremlin, Tổng thống Nga để lại sau lưng một đất nước đầy thất vọng. Trong suốt năm năm, ông ta chỉ là một công cụ trong tay Vladimir Putin.

Bản tổng kết năm năm làm Tổng thống có thể tóm tắt lại bằng câu nói sau đây của ông Dimitri Medvedev với Tổng thống Mỹ Barack Obama ngày 26/3 tại Seoul. Khi được yêu cầu linh hoạt hơn trong việc thương lượng hồ sơ lá chắn chống tên lửa, chủ nhân điện Kremlin đã trả lời là « sẽ chuyển thông tin này cho Vladimir Putin ».

Với câu nói này đã được ghi âm lại, nhân vật quan trọng nhất của Nhà nước Nga, sẽ chấm dứt nhiệm kỳ vào ngày 7/5 tới, đã xác nhận là quyền lực hoàn toàn nằm trong tay ông Putin. Hồi mới nhậm chức, ông Medvedev đã từng mang lại hy vọng cho những người muốn cải cách. Trẻ trung hơn, hiện đại hơn Putin, ông Medvedev tấn công vào nạn tham nhũng và quan liêu bàn giấy, tỏ ra cởi mở với các nhà đầu tư nước ngoài. Vào giữa nhiệm kỳ, những người ủng hộ ông mơ đến một nhiệm kỳ tổng thống thứ hai cho Medvedev. Nhưng đến cuộc khủng hoảng Libya, thì Medvedev bắt đầu bị loại ra khỏi cuộc chơi.

Tại Liên Hiệp Quốc, ngày 17/03/2011, ông Medvedev đã quyết định bật đèn xanh cho việc can thiệp quân sự vào Libya, bất chấp sự chống đối của ông Putin và phe cứng rắn trong chính phủ. Phe này coi ông là ngây thơ và bất cẩn, và những người bảo thủ tất nhiên là đứng về phía Putin. Ông Medvedev trở nên cô đơn, nhất là khi đại hội đảng Nước Nga Thống nhất hôm 24/9 đề cử ông Putin làm ứng viên tổng thống.

Một đại biểu đảng Nước Nga Công lý nhận xét : « Medvedev không có khả năng hoàn tất những cải cách dân chủ. Đứng sau cái bóng của Putin quá lâu, ông ta không thể thoát ra nổi ». Nay thì Thủ tướng tương lai Medvedev vẫn hứa hẹn « hành động vì tự do » nhưng nhìn nhận chiến dịch chống tham nhũng mang lại « rất ít thành công ». Giờ thì người ta chỉ lắng nghe ông một cách lơ đãng.

Chạy theo cực hữu Pháp để kiếm phiếu : Cứu cánh không thể biện minh cho phương tiện

« Cứu cánh không thể biện minh cho mọi phương tiện ». Đó là tựa đề của bài xã luận đả kích Tổng thống Sarkozy trên tờ Le Monde. Trong bài báo dữ dội này, Le Monde phản ứng một cách gay găt chưa từng thấy về tuyên bố của ông Sarkozy, là sở dĩ bà Marine Le Pen, chủ tịch đảng cực hữu có thể ra tranh cử, đó là vì tương hợp với nền Cộng hòa.

Bài xã luận mở đầu bằng nhận xét, Tổng thống nước Pháp, theo định nghĩa, là Tổng thống của mọi người dân Pháp, đại diện cho toàn bộ các tập thể của quốc gia. Như vậy cũng hợp lý khi các ứng cử viên cho chức vụ này hướng về tẩt cả các cử tri, và đương nhiên trong đó có cả cử tri của đảng Mặt trận Quốc gia (FN) cực hữu. Và nhất là số 6,4 triệu người này đã bỏ phiếu cho bà Marine Le Pen hôm 22/4.

Ngay sau hôm có kết quả vòng một, cả François Hollande và Nicolas Sarkozy đều tranh thủ số cử tri cực hữu. Ứng viên đảng Xã hội thì nói rằng việc bầu cho phe cực hữu là do muốn bày tỏ « sự phẫn nộ xã hội », cố thuyết phục các cử tri này là chính phe tả mới bảo vệ được cho họ. Còn ứng viên đảng UMP cánh hữu cho rằng cử tri cực hữu là tiếng nói của một « nước Pháp thiệt thòi », và ông muốn « lắng nghe ».

Theo Le Monde, vấn đề nặng nề, gây tổn thương và hầu như sỉ nhục đối với mọi người cánh hữu cũng như cánh tả của nước Cộng hòa Pháp, là Tổng thống mãn nhiệm từ hai ngày qua đã bước qua ranh giới từ sự cảm thông sang việc làm tổn hại thanh danh. Đã hẳn rằng hôm qua ông Sarkozy khẳng định sẽ không có thỏa hiệp với Mặt trận Quốc gia, không có nhân vật nào trong đảng này được cho làm bộ trưởng nếu ông thắng cử - mà Le Monde cho rằng đây là điều tối thiểu. Có điều, ông Sarkozy đã sử dụng ngôn ngữ, sự cường điệu, ý tưởng hoặc đúng hơn là những ám ảnh của bà Le Pen ; và như vậy đã khơi thêm tâm lý sợ hãi thay vì giảm nhẹ.

Tờ báo nhận định, đây là một sai lầm chính trị. Tuy Marine Le Pen đã làm dịu nhẹ đi hình ảnh của đảng cực hữu, nhưng chủ trương của đảng này vẫn không hề thay đổi : lạc hậu, dân tộc chủ nghĩa và bài ngoại. Cho đến nay, các chính khách cánh hữu đều không thừa nhận các ý tưởng trên. Trong suốt nhiều năm, cựu Tổng thống Chirac luôn nhắc nhở là Cộng hòa Pháp quốc đảm bảo sự bình đẳng cho mọi người « không phân biệt nguồn gốc, chủng tộc hay tín ngưỡng » theo như Hiến pháp.

Bên cạnh đó, còn là một sai lầm về đạo đức. Cứu cánh không thể biện minh cho mọi loại phương tiện, cuộc bầu cử không thể giúp hợp pháp hóa những chủ trương vô đạo đức, trừ phi muốn bán linh hồn cho quỷ.

Le Monde kết luận, cuối cùng, đây là lời thú nhận cho sự bất lực. Hồi năm 2007, Nicolas Sarkozy đã thuyết phục được là ông sẽ mang lại câu trả lời cho một « nước Pháp thiệt thòi » này. Năm năm sau đó, sự quay lại lãnh địa của phe cực hữu cho thấy ông Sarkozy vẫn chưa làm được điều đó.

Phát hiện một bản thảo khác của « Hoàng tử bé »

Trên lãnh vực văn chương, phụ trang của Le Figaro tiết lộ về « Bản thảo chưa được biết đến của tác phẩm Hoàng tử bé » của nhà văn Antoine de Saint-Exupéry. Được hai chuyên gia phát hiện trong số thư từ và bút tích do một nhà sưu tập giao phó, bản thảo này được ước lượng có trị giá từ 40 đến 50.000 euro.

Đó là những dòng chữ viết tay rất khó đọc, được viết trên giấy pơ-luya mỏng dính, là bản thảo chưa từng xuất hiện của chương 17 và 19 cuốn Hoàng tử bé, tác phẩm Pháp bán chạy nhất và được dịch ra nhiều thứ tiếng nhất kể từ năm 1943 đến nay. Bản thảo này có thể được viết ra từ năm 1941, và như vậy còn cổ hơn bản thảo mà Thư viện Quốc gia Pháp đang lưu giữ. Công ty Artcurial sẽ đem bán đấu giá bản thảo trên đây tại Paris vào ngày 16/5 tới.

tags: Châu Á - Chính trị - Tham nhũng - Trung Quốc - Điểm báo 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120426-dang-cong-san-trung-quoc-dang-thanh-trung-noi-bo

Bắc Triều Tiên sắp thử hạt nhân lần thứ ba

Bài đăng : Thứ ba 24 Tháng Tư 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 24 Tháng Tư 2012 

Hãng tin Reuters hôm 24/04/2012 dẫn nguồn tin thân cận với chế độ Bình Nhưỡng và chính quyền Trung Quốc cho biết, việc chuẩn bị cho vụ thử hạt nhân lần thứ ba hầu như đã hoàn tất, và Bắc Triều Tiên sắp sửa tiến hành thử vũ khí nguyên tử.

Khi được hỏi về thời điểm thử hạt nhân, nguồn tin trên vốn đã loan báo vụ thử nghiệm nguyên tử đầu tiên của Bắc Triều Tiên năm 2006 chỉ vài ngày trước đó, đã trả lời là: “Sắp tới lúc rồi. Công tác chuẩn bị hầu như đã hoàn thành”. Nguồn tin cũng cho biết thêm: “Bắc Triều Tiên có thể suy nghĩ lại nếu Hoa Kỳ chấp nhận ký kết một hiệp ước hòa bình” – một hiệp ước đã được Bình Nhưỡng đòi hỏi từ lâu.

Bắc Triều Tiên đã lớn tiếng đe dọa sẽ trả đũa, sau khi Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc lên án việc phóng tên lửa Unha-3. Được xem là một vụ bắn hỏa tiễn tầm xa ngụy tạo, tuy mục tiêu về mặt chính thức là nhằm đưa một vệ tinh quan sát lên quỹ đạo, việc phóng tên lửa ngày 13/4 đã thất bại.

Theo báo chí Hàn Quốc, Bắc Triều Tiên sẽ tiến hành thử hạt nhân lần thứ ba trong vòng hai tuần nữa.

Hiện còn chưa rõ Bình Nhưỡng sẽ sử dụng nhiên liệu plutonium hay uranium được làm giàu. Nếu là uranium, thì đây sẽ là lần đầu tiên. Từ lâu đã bị nghi ngờ là tìm cách làm giàu uranium, Bắc Triều Tiên cách đây hai năm mới chịu thừa nhận đã làm công việc này. Việc làm chủ kỹ thuật cho phép Bình Nhưỡng làm phong phú thêm kho vũ khí, và đơn giản hóa việc hoàn chỉnh giàn phóng tên lửa tầm xa.

tags: Bắc Triều Tiên - Châu Á - Nguyên tử - Quân sự 
 
http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20120424-bac-trieu-tien-sap-thu-hat-nhan-lan-thu-ba