Hồi còn biên tập thơ ở báo Văn nghệ, sáng đến cơ quan tôi thích xem đống thư gửi bản thảo. Lúc nào tôi cũng mở những thư có tên người gửi mà tôi chưa nghe đến. Tôi đợi những nhà thơ mới xuất hiện. Tôi đợi những vẻ đẹp mới của thơ ca xuất hiện.
Còn thư ghi tên những nhà thơ có tên tuổi thì để sau.
Theo cá nhân tôi, một nền văn học không xuất hiện những tên tuổi mới với những vẻ đẹp mới là một nền văn học thất bại. Bạn không thể cả đời chỉ đọc Shakespeare, James Joy, Cervantes, Dostoevsky, Tagore hay Nguyễn Du...cho dù đó là những nhà văn, nhà thơ mà không biết bao giờ nhân loại mới lại có.
Bóng đá cũng vậy, nếu bây giờ Pele vẫn ra sân thì bóng đá sẽ chẳng còn những vẻ đẹp và sự bí ẩn trong các trận đấu nữa.
Việc Nhật lật đổ Tây Ban Nha, Hàn Quốc hạ gục Bồ Đào Nha, Cameroon xé lưới Brazil...đã tạo ra sự kỳ lạ của bóng đá. Vì thế bóng đá cho đến bây giờ vẫn mê dụ người hâm mộ. Còn nếu cứ đội mạnh lúc nào cũng thắng đội yếu hơn thì sự quyến rũ của bóng đá sẽ chẳng còn bao nhiêu.
Bởi thế, trong nhiều trận đấu, tôi không đợi chờ các danh thủ như Messi, Ronaldo..đến mức cực đoan. Tôi đợi chờ sự loé sáng của những cầu thủ chưa được thế giới để ý nhiều. Đó chính là sự đợi chờ đầy cảm hứng. Đó chính là bóng đá. Và cuộc sống cũng như vậy.
NGUYỄN QUANG THIỀU 03.12.2022
Ảnh : Hwang Hee Chan, người đưa Hàn Quốc bay qua đầu Bồ Đào Nha
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.