mercredi 27 août 2025

Dạ Ngân - Liều mạng so Sài Gòn với Hà Nội trong đại lễ

 

+ Sài Gòn dịp 50 năm, là nửa thế kỷ. Không có cái mốc nào như vậy nữa. Bảy mươi năm ư, không để làm gì, 100 năm càng không với ý nghĩa Kết thúc chiến tranh. Năm mươi năm Việt Nam một dải, hướng tới hòa giải thực sự và cũng thực sự hòa bình.

Năm mươi năm dài khủng khiếp. Nếu tính Cuộc chiến thứ ba ở hai đầu đất nước sau 1975, và nếu tính từ khi thôi bị Cấm vận 1995 thì đất nước ta chỉ mới thực sự thoát hiểm 30 năm thôi. Thật thần kỳ, đáng được làm Đại lễ. Tôi luôn thấy may mắn rằng mình còn khỏe mạnh để nhập vào ngày Hội ấy.

Tôi nhập qua tivi, qua iPhone, iPad, laptop, đủ thứ phương tiện để xem và đọc trên đó. Khu Thanh Đa tôi vắng hẳn từ ngày 29, người buôn bán nhắc “Các cô các chị mua trữ đi nghen, tụi em nghỉ bán để lên trung tâm, sau 30 mới bán lại”. Thong thả và hồ hởi. Hotel Sài Gòn cháy phòng, Nhà nghỉ cũng hết chỗ, dân từ Bắc – từ Trung – từ các tỉnh đổ về, những người sống ở nước ngoài đổ về, đúng là trẩy hội. Không ít gia đình thuê ô tô đến, cùng nhau vạ vật trên vỉa hè mấy ngày đêm.

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 27.08.2025

 

Tin sáng

1. "Viện Nghiên cứu Hán Nôm lên tiếng về trường hợp TS Hoàng Phương Mai"- Một cái viện toàn trí thức, nhưng cái thông báo về số phận một con người hết sức dửng dưng, vô cảm, vô trách nhiệm, như nói chuyện một chiếc lá rơi tận... Châu Phi.

Mà đây là những trí thức khoa học xã hội. Ôi nhân tính, ôi trí thức, ôi khoa học, ôi phận người...

2. Một đề nghị hết sức hợp lý : Anh Trần Khánh Khư, Nguyên du kích thành cổ, nguyên trưởng ban quản lý Di tích Thành Cổ Quảng Trị viết thư ngỏ gửi Đạo diễn phim "Mưa đỏ" :

"Tôi bỗng nảy sinh một ước muốn, giá như bà con nhân dân xung quanh khu vực Thành Cổ Quảng Trị - những người đang ngày đêm thờ cúng các anh hùng liệt sĩ, cũng được xem miễn phí bộ phim này ngay tại chính Di tích Quốc gia đặc biệt Thành Cổ Quảng Trị.

Nguyễn Đình Bổn - Muốn đi ngược nhưng mà ngu ngang ngược !

 

Đó là bài viết của tay bác sĩ gì đó, đã thú nhận không coi hết đoạn phim, không biết gì về võ thuật, chỉ coi múa võ trên... phim kiếm hiệp mà bày đặt bàn về võ đạo với vô đạo. Đúng là ngáo chữ.

Ai coi cũng thấy rõ cái tên xăm trổ mất nết kiếm chuyện trước (nói về đồ lót thể thao của cô) và cô gái đã tính bỏ đi nhưng bị tên này đấm vào vùng đầu. Cô gái đã tự vệ chính đáng.

Thậm chí khi bảo vệ can, lần thứ hai cô đã quay lại xe nhưng hắn quá khiêu khích. Khi đánh nhau, tay xăm trổ vẫn chống cự quyết liệt, vừa trả đòn vừa chửi thề. Nếu cô gái không có võ thì bầm giập với nó rồi.

Phạm Thành Nhân - Ta hả hê vì điều gì ?

 

Qua nay rất nhiều anh chị em bày tỏ sự vui mừng, hả hê với đoạn clip cô gái xinh học MMA đập tả tơi chàng trai xăm trổ.

Cũng có một số bạn đặt câu hỏi ngược : Sao đàn ông quánh phụ nữ thì bị chê cười mà phụ nữ quánh đàn ông thì lại được ngợi ca ?

Câu hỏi ấy dễ trả lời. Là bởi lâu nay phụ nữ mặc định được/bị xem là phái yếu, dễ bị ăn hiếp, thường xuyên bị này nọ kia nên khi họ vùng lên và làm được thì những lời khen không có gì lạ.

Hoàng Nguyên Vũ - Xăm với chả trổ, tưởng thế nào

 

Xăm trổ hùng hổ, thấy cô gái bước ra thì chê bai ăn mặc, bo đì sam sung. Cô gái phản đối thì quay qua tác động vật lý. Ôi, xăm trổ oai phong lẫm liệt và nam tính quá cơ.

Nhưng nào ngờ, cô gái cũng dân võ, nướng xăm trổ không sót bếp nào từ bếp ga bếp điện đến bếp lò. Nhìn xăm trổ bị nướng trong phòng ông bảo vệ mà thương quá.

Nhưng thương là thương cho anh thợ xăm, hẳn khi xăm anh muốn gửi nhiều thông điệp oai lực vào cơ thể của xăm trổ. Nhưng anh nhầm chưa, anh đã gửi tâm huyết vào một cái bọc rác ở xó đường, đau cho anh chưa hử ?

Chương trình phát thanh RFI ngày 27.08.2025


 

mardi 26 août 2025

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 26.08.2025

 

Tin sáng

1. Tin nóng nhất lúc này là bão đã vào và rất may mắn, hình như là, chưa có thiệt hại về người. Tất nhiên cây cối nhà cửa ruộng vườn thì có. Vấn đề là cái món "hoàn lưu sau bão". "Bão số 5 suy yếu thành áp thấp nhiệt đới, Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ còn mưa lớn hôm nay".

 À đây, có một người chết ở Hà Tĩnh, tỉnh bị nặng nhất ạ : "Đến 19 giờ tối 25-8 của Cục Quản lý đê điều và Phòng chống thiên tai, bão số 5 làm 1 người chết tại Hà Tĩnh do bị ngã khi sửa chữa nhà, 8 người ở Hà Tĩnh và Quảng Trị bị thương. Có 621 nhà tốc mái, 144 nhà ngập tại Hà Tĩnh. Về nông nghiệp, ngập 16.346 hecta lúa, 611 hecta rau màu và 2.058 hecta cây ăn quả và 4.443 cây xanh gãy đổ. Ngoài ra có 22 cột điện ở Hà Tĩnh bị gãy đổ. 60/69 xã ở Hà Tĩnh bị mất điện".

2. "30/30 vẫn trượt, 'bội thực' điểm thưởng khiến 30 điểm 'nhiều như mưa'"- Ahuhu năm nào cũng thế, và khó thế mà vẫn diễn ra. Đây nữa : "Điểm cộng gây chênh lệch, chuyên gia cho rằng cần minh bạch công thức tính".

Đặng Chương Ngạn – Một chút Trương Huy San

 

Đúng ra, tôi và Trương Huy San phải là chỗ thân tình, có thể ôm vai bá cổ vì quê ở gần nhau, biết nhau từ hồi San mới về làm báo Tuổi Trẻ. Trương Huy San lại chơi rất thân với ông chú tôi, họ cùng là đồng đội bên Cam với nhau…

Nhưng, đến giờ, tôi không có một bức ảnh nào chụp chung với tác giả Bên thắng cuộc, dù khi Trương Huy San nổi tiếng thì có bao nhiêu người mang ảnh ra khoe.

Tính tôi vậy, dù đồng hương, khi họ nổi tiếng tôi ít khi đến gần…

Chương trình phát thanh RFI ngày 26.08.2025


 

lundi 25 août 2025

Lê Đức Dục – Ông Bảy Nên, 25-08-2025

 

Hôm nay việc rời cương vị người đứng đầu TPHCM ra Hà Nội nhận nhiệm vụ Thường trực Tiểu ban văn kiện đại hội 14 của ông Bảy Nên lại thành trend trên mạng xã hội.

Hầu hết đều bày tỏ tình cảm và dành cho ông nhiều điều tốt đẹp, [điều khá hiếm với mạng xã hội].

Còn tôi mỗi khi nghe ai nhắc đến ông Bảy Nên, tôi lại nhớ đến ông với lẵng hoa mừng thọ 90 tuổi của nhà văn, nhà văn hóa Nguyên Ngọc. Lẵng hoa giản dị với dòng chữ : "Cháu Nguyễn Văn Nên chúc mừng sinh nhật lần thứ 90 bác Nguyên Ngọc".

Lưu Nhi Dũ - Chúc mừng ông Trần Lưu Quang

 

Chấm dứt mọi đồn đoán này nọ, ông Trần Lưu Quang chính thức được Bộ Chính trị phân công làm Bí thư Thành ủy TPHCM.

Nguyễn Thanh Nghị - Phó bí thư thường trực Thành ủy, được phân công làm trưởng Ban Chính sách, chiến lược Trung ương, cũng hợp lý vì chức và hàm đó cũng quá khủng rồi, thăng tiến cũng quá nhanh rồi…

Ông Nguyễn Văn Nên được phân công nhiệm vụ mới làm ủy viên thường trực Tiểu ban Văn kiện Đại hội XIV của Đảng ; đồng thời phân công theo dõi, chỉ đạo Đảng bộ TPHCM cho đến Đại hội XIV của Đảng.

Lưu Trọng Văn – Không nơi nào an toàn bằng đứng ở phe Dân

 

Trước khi gặp văn nghệ sĩ trí thức trong đó hầu hết là những tên tuổi cộm cán có tư duy độc lập, ông Nguyễn Văn Nên suy nghĩ rất nhiều. Sẽ nói gì ?

Ông ra sông Sài Gòn nhìn ngắm dòng sông hồi lâu, rồi ngắm nhìn bức tượng Trần Hưng Đạo nơi ông đã quyết định trả lại chiếc Lư hương về vị trí của nó- vị trí của Lòng Dân, ông nghĩ đến Dòng chảy và nơi Hội tụ của các dòng chảy.

Và rồi ông đã nói về tôn trọng sự khác biệt, tôn trọng tư duy độc lập và dòng chảy ấy.

Nguyễn Hoài Bắc - Về lại Thủ đô !


 

Đúng thôi, đến tuổi thì nghỉ theo quy định của bộ luật lao động, quy định của công chức Việt Nam.

Thú thật trong lòng tôi rất quý trọng ông Nguyễn Văn Nên, nguyên Bộ trưởng Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, nguyên Chánh văn phòng Trung ương Đảng, nguyên Bí Thư thành phố Hồ Chí Minh. Hôm nay (25/08/2025) ông được Bộ Chính trị điều về Hà Nội làm Thường trực Tiểu ban Văn kiện Đại hội 14 của Đảng.

Ngày ấy tôi hay đến thăm ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Chính phủ Trương Vĩnh Trọng tại nhà riêng đường Chùa Một Cột nên được gặp gỡ ông dăm lần. Và đôi ba lần ngồi ăn cơm với Phó Thủ tướng và ông Bẩy Nên ở nhà khách 35 Hùng Vương, Ba Đình, Hà Nội.

Trần Trung Đạo – Cuba nghèo, do Mỹ cấm vận hay cơ chế chính trị ?

 

Hai đảng cộng sản Việt Nam và Cuba là hai anh em từng chia ngọt sẻ bùi trong suốt thời kỳ Chiến Tranh Lạnh, từng đổ máu cho tham vọng của các đảng cộng sản đàn anh. Cuba đổ máu ở Angola, Nicaragua, cộng sản Việt Nam đổ máu ở Miên, Lào.

Ngày 28 tháng 9, 2009, ông Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nước Việt Nam, thăm Cuba và tại đây ông phát biểu : “Việt Nam Cuba, như là trời đất sinh ra, một anh ở phía Đông, một anh ở phía Tây, chúng ta thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới. Cuba thức thì Việt Nam ngủ, Việt Nam gác thì Cuba nghỉ.” Nhiều người nghĩ ông Nguyễn Minh Triết ví von một cách vô duyên nên cười mai mỉa mà quên đi ý nghĩa rất thật trong câu nói của ông. Ông nói đúng.

Giờ đây trong cảnh chợ chiều, những tên lái buôn quốc tế đã phá sản hay bỏ đi, hai anh em canh cánh một mối lo cho tương lai chủ nghĩa xã hội còn xa hơn đường lên sao Hỏa. Nhìn lại hai đảng, thân thể già nua, bệnh hoạn, hai cánh tay tuyên truyền và trấn áp một thời gân guốc đang mỗi ngày thêm run rẩy và yếu dần. Trí nhớ còn tốt nhưng chỉ nhớ những chuyện đáng quên đi.

Dương Quốc Chính - Quang Thông Minh Được Lộc

 

Ba đồng chí có cùng một mối liên hệ là Tây Ninh.

Bác Tô Quyền làm công an ở Tây Ninh thời gian dài thời chống Mỹ, ở gần Trung ương Cục. Gia đình bác Nên ở gần Trung ương Cục, truyền thống cách mạng. Bác cũng làm công an, lính bác Quyền được độ 2 năm, nhưng gia đình bác chắc quen biết bác Quyền từ xưa.

Anh Quang cũng đi lên từ Tây Ninh, lính bác Nên, gia đình cũng ở gần Trung ương Cục chỗ bác Quyền hoạt động. Nên có lẽ anh Quang là người được bác Nên giới thiệu kế nhiệm ? Anh cũng từng là phó bí thư thường trực Thành ủy TPHCM.

Đặng Bích Phượng - Khi nào nên tự hào dân tộc ?

 

Nghe tiếng còi ủ, kèm theo những mệnh lệnh có phần gắt gỏng của cảnh sát, nhà em ngó ra cửa sổ, thấy dân tình lố nhố đứng bên đường, ngóng xem đoàn xe diễu binh chầm chậm đi qua.

Nhà em quay vào bếp làm nốt mấy việc, vừa làm vừa tự hỏi : Chẳng lẽ, mình không có lòng tự hào dân tộc ?

Hồi bà chị làm thủ tục đi chơi mấy nước châu Âu, bị nó hoạnh họe nhiều thứ quá, thì thấy bực mình. Cuối đời, mới dám đi xem đất nước của bọn tư bản giãy chết một lần, chứ có ở lại méo đâu mà chúng nó phòng bị kinh thế ? Lúc đó chỉ thấy lòng tổn thương dân tộc, chứ chả thấy tự hào dân tộc đâu !

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 25.08.2025

 

1. Đúng như râm ran mấy hôm nay, anh Nên chuyển, Nghị chuyển, anh Quang về trấn thủ Sài Gòn.

Đa phần mọi người đều nghĩ tốt về anh Nên, nhà cháu cũng, ngay từ đầu thấy cái kiểu cười hiền hiền... (Tự cắt bỏ một đoạn he he...). Lần nữa thì uống rượu với ảnh, cũng với mấy văn nhân báo chí. Ảnh tới cụng ly với nhà cháu đúng kiểu... anh Bảy hihi.

Thôi chúc anh về lo việc nhà chu toàn (à tất nhiên vẫn còn chút trọng trách cho tới đại hội, biết thế hihi). Một quan, khá lớn, nghỉ mà nhiều người yêu, thương như thế thì đấy chính là... hồng phúc của dân tộc, nhà cháu mượn lời chị Quyết Tâm ứng vào trường hợp này.

Bông Lau – Phòng Thông Tin

 

Hình như đây là đường Tự Do khi còn được phép đi hai chiều. Bên trái có lẽ là Tòa Nhà Quốc Hội vì thấy mấy cái hàng rào sắt sơn màu trắng đỏ. Không biết hình chụp năm nào ?

So sánh với Hồ Chí Minh City hiện nay thì Sài Gòn năm xưa khiêm tốn gấp ngàn lần, và mình yêu sự khiêm tốn đó.

“Phòng Thông Tin” là cơ quan thông tin loan báo tin tức của chính phủ hay nôm na là tuyên truyền. Nhưng tại sao không dùng chữ “cơ quan”, “trụ sở”, hay “ủy ban” cho oai cho có uy thế. Cả một khu vực rộng lớn ấy không thấy có một lá cờ vàng ba sọc đỏ. Và có cần thiết phải khoe khoang điều đương nhiên không ? Sài Gòn đẹp vì sự khiêm cung ấy.

Nguyễn Thông – « Yêu nước » ?

 

Nói ngay, tôi cực kỳ ghét mấy trò hình thức, nên những ngày qua dù thiên hạ ồn ào vẫn thấy bình thường.

Yêu nước yêu dân không có nghĩa cứ phải mặc áo đỏ ra giành một chỗ ven đường ngắm người, ngắm máy bay.

Đừng thấy đỏ mà tưởng chín. Ông Trọng nói vậy chứ không phải tôi.

Phạm Thành Nhân – Bí ẩn

  

Bạn đăng hình, hỏi : Với đôi dép như thế kia thì liệu có thể đi bộ đường trường ?

Trả lời luôn : KHÔNG

Để đi bộ đường trường, nhất là với khoảng cách tận 500 km, người ta cần giày chuyên dụng, nền tảng thể lực cực tốt và đã rèn luyện môn đi bộ trong thời gian dài.

Ở đây là ba mẹ con chưa từng đi bộ đường trường, qua ngày thứ hai chân đã phồng thì toàn bộ hành trình sau đó khả năng là... tưởng tượng ; hoặc đi bằng cái gì đó khác chứ nói đi bộ thì giáo tui hông tin đâu.