mercredi 8 octobre 2025

Nguyễn Thông - Triều Tiên

 

Hồi bé tí, mình đã thuộc bài thơ "Em bé Triều Tiên" của Tố Hữu. Sau này lớn hơn chút, học lớp 5, lại thuộc bài, cũng thơ, thế mới chết dở, thơ nó ám vào đời, bài "Em bé Thừa Thiên", của thi bá nào thì mình quên rồi.

Ông Tố Hữu hình như chưa đi Triều Tiên bao giờ, nên năm 1951 lại càng chưa. Vậy mà vẽ được "Cho em sướng cho em ca múa/Trên đồng hoa bãi lúa/Nhịp sóng vui muôn thuở của Triều Tiên/Bé em ơi, giữa súng rền/Ngày mai tươi mát hát trên đất Triều" (tôi nhớ như thế, chả biết có đúng không).

Còn bài "Em bé Thừa Thiên" cũng khiếp, kể một em bé tỉnh Thừa Thiên ở miền Nam bị "chúng" bắt xé cờ, em liền "Ung dung em cuốn cờ vào bụng/Chỉ vào mũi súng/Chúng mày muốn xé cờ/Hãy xé xác ta đây/Mắt em cháy căm thù/Lời em như lửa đốt" khiến "Cả bầy lũ cụp tai/Chúng nhìn em, hoảng hốt". Thơ rất kinh.

Lại nói về Triều Tiên. Tôi có quen một chị, là em ruột của anh hùng Hoàng Kim Giao người Phòng. Năm 1966 chị được đi học công nghệ dệt ở Triều Tiên. Hồi tôi tới nhà chị tìm hiểu về anh Giao (để viết bài đăng báo, có đặt vấn đề phong anh hùng cho anh), nghe chị kể về Triều Tiên. Nghĩ mà thương, du học còn khổ hơn học ở nhà đang có chiến tranh.

Nhưng báo chí ta viết về Triều Tiên thì thôi rồi. Đó là thiên đường, là ước mơ của nhân loại. Thì cũng như ông Tố Hữu tưởng tượng vậy. Sau này thì hiểu, trùm nói phét phải gọi báo quốc doanh là cụ, tôn làm tổ nghề.

Không tin, mọi người cứ thử đọc một box báo ta trên báo Nhân Dân, dựa theo số liệu của báo phe ta (tờ Tin tức Liên Xô - CCCP Izvestia) năm 1957, haha. Kinh khủng khiếp.

NGUYỄN THÔNG 08.10.2025

 

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.