VQ : Mỗi năm đến ngày này tôi đăng lại bài này để
nhắc nhớ những cái tên mà người Việt không được phép lãng quên. Chỉ thay con
số: đã 46 năm Trung Quốc cướp Hoàng Sa của chúng ta.
Vậy là Trung Quốc
đã cướp Hoàng Sa của chúng ta 45 năm. Xem lại ảnh này lần nào cũng rưng rưng:
Chị Ngô Thị Kim Thanh 28 tuổi một tay ngăn nước mắt ?
một tay bấu chặt con trong bụng tại lễ truy điệu chồng, Hạm phó chiến hạm Nhật
Tảo Nguyễn Thành Trí. Chị đã làm khai sinh cho con như một lời gửi gắm: tên
Nguyễn Thanh Triết, tự Hoàng Sa. Hoàng Sa cũng là lời thề chung của người Việt.
Tôi đã gặp và đã
viết về một trường hợp khác đặt tên con tên đảo, nay xin nhắc lại.
Năm 1993 tôi ra
Trường Sa. Nghề phóng sự/bút ký dạy tôi phải kiểm tra kiến thức về nơi sắp đến
viết. Và tôi chợt nhận ra trong đầu tôi cũng như trong tủ sách cá nhân chẳng có
gì đáng kể về hai quần đảo cửa ngõ Biển Đông của Tổ quốc.
Chưa hết, trước
khi xuống tàu ra Trường Sa, tôi qua đêm tại Nha Trang, và tôi đã nhận được bài
học lớn.
Trên bãi biển Nha
Trang, tôi tình cờ gặp người thầy cũ hồi còn ngồi ghế giảng đường Đại học Sư
phạm Huế trước bảy lăm. Ông là một giảng viên thỉnh giảng đến từ Học viện Hải
quân quân đội Sài Gòn. Về nước sau khi tốt nghiệp tiến sĩ hải dương ở Nhật thì
ông bị động viên.
Chỉ hai giờ môn
nhiệm ý “Con người và môi trường sống”
ông đã để lại trong tôi hai lời dặn có sức nặng đặc biệt: “Du khảo địa lý cho ta thấy được, sờ nắn được lịch sử, cho ta tình yêu
nước rất cụ thể”. Và “Anh chị sinh
viên hãy dùng từ đất nước thay cho từ sông núi, giang sơn vốn là khái niệm Tổ
quốc của lục địa Trung Hoa, nơi có núi cao sông dài. Việt Nam ta đất tới đâu
biển theo tới đó, đất nước mới là khái niệm Tổ quốc của người Việt”.
Tất nhiên vị thầy
cũ không thể nhận ra tôi, một trong hàng trăm sinh viên dự buổi giảng của ông
20 năm trước. Tôi tự giới thiệu và xin ông được cho tham khảo tài liệu về biển
đảo Việt Nam trước khi ra Trường Sa. Ông vui vẻ nhận lời, lại còn mời về nhà.
Vào đến sân tôi
gặp hai cậu trai sinh đôi ra chào khách. Ông giới thiệu tên từng em: Đây Quang
Ảnh, đây Hữu Nhật… Rồi cúi hôn bé gái trên xe đạp ba bánh vừa trờ đến, ông
tiếp: Còn đây Duy Mộng, cách hai anh đến mười tuổi, là thời gian tôi ở trại cải
tạo…
Về khách sạn, tôi
chong đèn đọc bản dịch luận án của ông. Lần đầu tiên tôi xúc động bởi những
trang văn khoa học. Lần đầu tiên tôi được khai ngộ về biển đảo Tổ quốc.
Rồi tôi giật mình
xấu hổ khi đọc đến Quang Ảnh, Hữu Nhật và Duy Mộng là tên ba đảo lớn thuộc quần
đảo Hoàng Sa. Tôi đã vô tâm nghe lướt qua khi người thầy cũ trang trọng giới
thiệu tên những đứa con…
Liên tục hai năm
1815, 1816 vua Gia Long đã cử Suất đội thủy quân Phạm Quang Ảnh đưa đoàn khảo
sát ra Hoàng Sa. Liên tục những năm 1833, 1834, 1835, 1836 vua Minh Mạng đã cử
các Suất đội Phạm Hữu Nhật, Lê Duy Mộng, Trương Phúc Sĩ, Phạm Văn Nguyên cùng
Đội Hoàng Sa ra Hoàng Sa, Trường Sa cắm trụ chủ quyền, dựng bia, lập miếu,
trồng cây, đo đạc, vẽ bản đồ…
Các vua Nguyễn về
sau đã lấy tên những người có công đặt tên cho các đảo. Những cái tên Việt Nam
của người Việt Nam.
Rồi gần hai trăm
năm sau, tôi gặp một người Việt đặt tên con tên đảo, những hòn đảo đau đáu chờ
ngày trở về với đất mẹ Việt Nam.
Khép sách lại,
bên ngoài mặt trời vừa nhô lên mặt biển Nha Trang, tôi bâng khuâng viết vào
nhật ký, cũng là khắc vào ký ức:
HÃY NHỚ LẤY NHỮNG
CÁI TÊN KHÔNG ĐƯỢC PHÉP LÃNG QUÊN!
VĨNH QUYỀN
19.01.2019
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.