Rừng người biểu tình tại trung tâm Saigon ngày 10/06/2018. |
Không thể phủ
nhận 43 năm từ khi Đảng Cộng sản nắm quyền cai trị toàn bộ đất nước, ngày 10/06/2018
là lần đâu tiên có một sự phản ứng mạnh mẽ và rộng khắp của người dân đối với
một chính sách đầy nguy hại được đưa ra từ Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN).
Mục tiêu phản ứng
của người dân không chỉ nhằm vào sự an nguy, chủ quyền của một quốc gia mà còn
nhắm thẳng vào sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng. Cùng với mối nghi ngại về khả
năng giữ vững chủ quyền, khi xuất hiện một dự luật mà người dân đều thấy mối lo
vô cùng lớn về sự vẹn toàn của Tổ quốc, tính chính danh và uy tín của ĐCSVN đã
xuống thấp nhất từ khi họ nắm được chính quyền; dù trước đó đã phục hồi chút ít
sau cuộc chiến đốt lò của Tổng bí thư (TBT) Nguyễn Phú Trọng.
Những chính sách
kinh tế vô cùng yếu kém và tình trạng tham nhũng không thể tệ hơn, rồi sau đó
đổ mọi hệ quả lên đầu nhân dân với những món nợ công khổng lồ, những khoản thuế
phí phi mã. Người dân, cùng với sự thức tỉnh bằng internet, đã nhận thấy rằng
họ cần một sự thay đổi. Và họ cần và có thể làm gì đó để thay đổi, thay vì chờ đợi một sự thay đổi mang tính ban
ơn từ chính quyền độc tài, với những người lãnh đạo có lẽ chỉ quan tâm đến
quyền lực và túi tiền của họ nhiều hơn là lợi ích của người dân hay lợi ích đất
nước.
Điều chúng ta dễ
dàng nhận ra là so với những lần biểu tình trước, sự đàn áp của lực lượng công
quyền đã giảm đi chút ít. Điều này có thể do nhiều nguyên nhân.
Thứ
nhất, không tính đến Hà Nội khi số lượng
người tham dự biểu tình quá ít ỏi, thì với số lượng người tham gia tại nhiều
địa điểm của Sài Gòn khiến những người chỉ huy an ninh vô cùng bối rối trong
phương án xử lý. Đàn áp được một số lượng người dân
xuống đường rất đông là không dễ, chưa tính đến khả năng nhận lại hiệu
ứng ngược tồi tệ.
Thứ
hai, Dự thảo Luật đặc khu chứa đựng
nhiều vấn đề cực kỳ nguy hại, mà nhiều người công khai chỉ trích là “bán nước”. Cộng thêm uy tín xuống quá thấp của Chính quyền cộng sản trong thời
gian gần đây, họ sẽ rất liều lĩnh nếu đàn áp thẳng tay những người biểu tình.
Điều đó làm củng cố hơn luận điểm “bán
nước” mà nhiều người đã công khai lên án họ.
Người dân Việt
Nam, với lịch sử vệ quốc ngàn năm với kẻ thù phương Bắc, tinh thần đối kháng
với sự xâm lấn của Trung Quốc được tạo nên từ trong lời ru, trong câu ca dao
đầu đời, không dễ gì mất đi được. Vì thế, họ có thể quen với một chính thể tham
nhũng, vơ vét hay độc tài, nhưng họ sẽ chẳng bao giờ
tha thứ cho kẻ bán nước. Đặc biệt, đối với kẻ thù ngàn năm đô hộ từ thủa
chân đất hồng hoang.
Thứ ba, có thể là thuyết âm mưu, nhưng dựa trên những cơ sở
hợp lý là phe công an đang phản công lại TBT Nguyễn Phú Trọng. Cuộc chiến chống
tham nhũng của ông Trọng thời gian qua nhắm vào lực lượng vũ trang nhiều, đặc
biệt là công an. Những lùm xùm về việc Bộ trưởng Tô Lâm liên quan đến vụ AVG
hay vụ án Vũ Nhôm có dính dáng đến Cựu Bộ trưởng Công an, hiện giờ là Chủ tịch
nước Trần Đại Quang. Vụ án đánh bạc do các tướng công an bảo kê hay đề án quy
hoạch Bộ công an, rõ ràng, phe cánh công an trong nội bộ ĐCS đang yếu thế. Vấn
đề Trung Quốc, mà mối quan hệ nồng ấm của TBT Nguyễn Phú Trọng với Tập Cận
Bình, hay việc Phạm Minh Chính, cánh tay phải của ông Trọng, có những mối liên
hệ khá đặc biệt với Trung Quốc.
Một ví dụ cụ thể
là diễn giả chính trong các cuộc hội thảo về đặc khu Vân Đồn thời ông Chính làm
Bí thư Quảng Ninh, chính là bà Đào Hiếu Đào, một người làm chính sách lâu năm
tại đại học Thâm Quyến. Điều bất ngờ ít người biết, bà Đào Hiếu Đào, chính là
kiến trúc sư trưởng của Tập Cận Bình trong chính sách “Một vành đai- Một con đường” với ý đồ bành trướng qua nhiều khu
vực mà Việt Nam là địa điểm quan trong (bạn có thể tự kiểm chứng điều này nếu
search trên mạng từ khóa “Prof Tao YiTao
One Belt One Road” hoặc “Prof Tao
Yitao Road Initiative”).
Tạo ra làn sóng
phản đối Trung Quốc trong dân, đồng thời đưa ra những mối liên hệ khăng khít
giữa ông Trọng và những người thân tín của ông, là một cách để cảnh cáo đối thủ
trong cuộc chiến phe nhóm trong nội bộ ĐCSVN. Còn nữa, công an cũng muốn chứng
tỏ rằng với tình hình phức tạp như thế, vai trò của họ phải được Đảng thừa nhận
đúng mực và thay vì “còn Đảng- còn mình”
thì họ thể hiện rằng, “không có công an thì không còn đảng”.
Rõ ràng, các tập
đoàn như Sun Group, FLC, VinGroup,...đã đầu tư rất nhiều tiền bạc và công sức
vào 3 đặc khu trên giấy này. Ngoài ra, nhiều cá nhân có mối quan hệ trong chính
quyền do biết trước chính sách đã dồn tiền mua đất đai tại 3 đặc khu này với mong
muốn khi thông qua Luật đặc khu, họ sẽ vớ bẫm.
Tuy nhiên, khi
gặp phải sự phản ứng khủng khiếp từ người dân như thế, các nhóm và cá nhân lợi
ích này là kẻ lo lắng còn hơn cả Bộ Chính trị. Và rõ ràng, với nguồn lực tài
chính cùng mối quan hệ khăng khít với thế lực cầm quyền, họ sẽ không từ bỏ tham
vọng của mình. Họ sẽ trở lại, và dùng nhiều chiêu trò, bùa phép khác nhau để
tìm mọi cách thông qua Luật đặc khu và nhận những món lợi khổng lồ.
Nhưng điều đó sẽ
không dễ như họ tưởng tượng, khi đối mặt với họ là sức mạnh và quyền lực đã dần
hình thành từ phía nhân dân khi chứng kiến cuộc biểu tình lần này. Nếu quá liều
lĩnh và tham lam, không khéo, cả chính những nhóm lợi ích và cả đảng cộng sản
nơi các nhóm lợi ích bám chân vào, sẽ mất cả chì lẫn chài. Và khi đó, tài sản
của các nhóm lợi ích với phần lớn là đất đai, nhà cửa và tài sản trên đất, đâu
thể bê sang nước ngoài như tiền đô la có thể chuyển dễ dàng qua các hệ thống
ngân hàng và kinh doanh rửa tiền được.
Những cuộc biểu
tình xảy ra đồng loạt trên cả nước đều diễn ra ôn hòa, êm ả ở các thành phố
lớn. Tuy nhiên, theo dõi thấy xuất hiện ở Phan Rí có hành động tấn công lại cảnh
sát cơ động của người dân. Không rõ có sự việc dàn dựng hay khiêu khích của bên
nào, nhưng nếu đem so sánh, thì một điều nghi ngại không nhỏ của cá nhân người
viết là khả năng xảy ra va chạm, bạo động ở các địa phương tỉnh lẻ cao hơn ở
các thành phố lớn rất nhiều. Điều này do nhiều nguyên nhân.
Ở các thành phố
lớn, những người dẫn dắt hoặc mật độ tham gia của tầng lớp trí thức nhiều hơn.
Họ là những người đủ bình tĩnh can ngăn nếu có mâu thuẫn hoặc va chạm xảy ra.
Và nếu có bị đánh, thì họ cũng chấp nhận và về tố cáo điều đó trên Facebook,
mạng xã hội thay vì tìm cách đáp trả. Nhưng ở các địa phương, nơi trình độ dân
trí thấp hơn thì khả năng va chạm bạo lực với lực lượng công quyền là rất dễ.
Ở nông thôn, nơi
cộng đồng sống cùng có nhiều mối quan hệ gắn bó về gia đình dòng họ, họ không
dễ đứng yên xem người thân mình bị công an đánh đập. Thêm một điều quan trọng
nữa, là nghiệp vụ đối phó với các cuộc biểu tình của công an ở tỉnh lẻ là khá
thấp. Phần nhiều trong số công an tỉnh lẻ trình độ hạn chế do nạn con ông cháu
cha nhồi nhét vào. Quen với thói quen coi thường dân thiếu hiểu biết, chỉ quen
dùng bạo lực thay vì tìm hiểu, nghiên cứu hiệu ứng đám đông một cách đầy đủ.
Vì thế, ở những
vùng dân trí chưa cao và thói quen đàn áp mạnh của công an, sẽ dễ dàng xảy ra
chuyện bạo lực từ cả người dân và công an. Không như trước đây, nếu có đàn áp
thì chỉ cùng lắm khu vực đó biết. Bây giờ, chỉ trong tích tắc, những khoảnh
khắc đàn áp đã lan tràn trên mạng xã hội và cả thế giới biết đến. Nếu thay vì
sợ hãi, người dân lại càng bị ức chế hơn. Điều này là rất nguy hại. Vì có thể,
chỉ một nơi bạo lực xảy ra là có thể ảnh hưởng đến cả một loạt cách cuộc biểu
tình ôn hòa và đẹp đẽ khác.
Nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân 2 xả khói bụi. |
Riêng vụ việc ở
Phan Rí, thì có nhiều nguyên nhân khác nữa.
Nhà báo Lưu TrọngVăn đã đề cập một nguyên nhân tại bài viết này. Nhà báo nói lên nỗi bức xúc của
người dân khi tàu thuyền đánh cá của họ liên tục bị tàu Trung Quốc đâm chìm hay
ngư dân bị bắt đòi tiền chuộc.
Và nguyên nhân
quan trọng nhất, Phan Rí là trung tâm của huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận, Nơi
đây đặt nhà máy Vĩnh Tân 2. Nhà máy này gây ô nhiễm khủng khiếp. Ba năm trước
người dân đã chặn đường và có xảy ra bạo lực với công an một lần. Tuy vậy,
chính quyền Bình Thuận không coi đây là một bài học. Thay vì giải quyết bức xúc
người dân, họ chọn cách bỏ tù người dân và tiếp tục cho dân ăn bui thay cơm.
Những bức xúc dồn nén như một cái lò xo khủng khiếp, và đến ngày bung ra thì vô
cùng tai hại.
FB TRỊNH ANH TUẤN10.06.2018
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.