mercredi 30 avril 2025

Lê Học Lãnh Vân - Sức mạnh quốc phòng của Việt Nam

 

1) Kỷ niệm Năm Mươi Năm Thống Nhất Đất Nước có diễu binh lớn. Tôi hiểu cuộc diễu binh này cùng với hàng vạn drone hé mở cho thấy năng lực quốc phòng của đất nước. Tất nhiên có năng lực phô ra, có năng lực giấu kín.

Thế mạnh lớn nhất của quốc phòng là lòng dân. Khi :

“Nhân dân bốn cõi một nhà, dựng cần trúc ngọn cờ phấp phới

Tướng sĩ một lòng phụ tử, hòa nước sông chén rượu ngọt ngào”

(Bình Ngô Đại cáo)

mardi 29 avril 2025

Mai Bá Kiếm – Đất ôm anh đưa về cội nguồn


Mỗi năm cứ vào dịp 30/4, tôi, Khang (Không quân) và Trung (Bộ binh) rủ nhau đi thắp nhang ở Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa (năm 2006 đổi tên thành Nghĩa trang nhân dân Bình An).

Trước tiên chúng tôi thắp nhang ở Nghĩa Dũng đài, sau đó thắp nhang từng khu mộ đặt tên theo mẫu tự (năm sau thắp nhang ở khu mộ khác). Năm nay, tôi điện Khang và Trung đều từ chối vì bận, tôi rủ đứa em tên Kim, chẳng liên quan "bên thua cuộc" nhưng sẵn lòng đi viếng.

Sở dĩ tôi nặng lòng với các anh đã nằm xuống tại nghĩa trang này, vì tôi có hai ngày gác linh cữu Châu Minh Nhạn, bạn đồng khóa 3/72 Thủ Đức. Số là tháng 11/1972, khóa 3/72 dừng huấn luyện, đi về các chi khu tuyên truyền Hiệp định Paris. Nhạn về một chi khu ở miền Tây, bị du kích phục kích, bắn chết.

Phạm Tường Vân – Hòa giải không phải là một lệnh trên máy tính


Tôi đánh giá cao bài phát biểu mạnh mẽ, thể hiện quyết tâm hòa hợp hòa giải dân tộc của tổng bí thư Tô Lâm, để khép lại quá khứ, hướng đến một tương lai thịnh vượng, hùng cường. Kể cũng hơi muộn. Nhưng thà muộn còn hơn không bao giờ.

Tôi sinh ra lớn lên ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa, nhưng tôi khác bạn bè và gia đình mình rất nhiều bởi 30 năm sống giữa lòng Sài Gòn. Công việc và khát khao giải mã những điều chưa biết đã cho tôi cơ may được xúc chạm với phần tinh hoa nhất của thành phố này.

Tôi nhớ ngày đầu đặt chân tới đây, đó là mùa hè năm 1994. Trên đường từ ga xe lửa về tới nhà người họ hàng, người chở tôi dừng lại để ghé vào một cửa hàng sách cũ. Tôi vô cùng choáng ngợp khi tìm thấy những bộ hiếm hoi về văn chương, triết học phương tây đã được dịch sang tiếng Việt từ thập niên 60-70, những tác gia mà giới được xem là sành sỏi nhất thủ đô thời đó có khi còn chưa nghe tới tên gọi. Những cuốn sách, những lời đề tựa nắn nót của người mua dành cho chủ nhân cuốn sách khiến tôi hình dung ra một Sài Gòn cực kỳ hoa lệ trên phương diện tinh thần.

Phạm Thành Nhân - Bị dzợ mắng


Hông, hông phải tui bị dzợ mắng (vụ đó bả mắng quài, quen rồi, hông cần biên tút). Dzợ tui mắng nguyên giới truyền thông (mà tui có 20 năm cống hiến) mí ghê.

Số là sáng nay, tự nhiên dzợ nhắn : “Ba, em nghĩ chuyện này mà em hông rảnh nói. Ba giỏi nói thì nói đi, cho người ta sửa”. Rứa là tui rửa tai lắng nghe lời dzợ huấn thị. Nàng rằng thực ra mấy nay mà chị em rần rần vụ trai đẹp, chồng ơi chồng hỡi, rụng trứng rụng nụ… thiệt ra là lỗi của truyền thông đó.

Nàng kể, thời em còn sinh hoạt Đoàn Thanh niên hay như anh sinh hoạt Hướng đạo, thậm chí trong những cuộc biểu tình hay tại các sự kiện cổ động… luôn luôn sẽ phải có một leader - một nhân tố kích thích, điều phối, dẫn dắt. “Ba để ý đi, đi ủng hộ đá banh chẳng hạn, cứ có ai đó hô lên “Việt Nam vô địch” chẳng hạn là tự nhiên đám đông sẽ hô theo “Việt Nam vô địch”, đúng hong ?” - nàng nói.

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 29.04.2025


Tin sáng

1. Sáng sớm dậy đi bộ, liếc mạng, đập vào mắt là chuyện hai bác vào Sài Gòn dự lễ, nửa đêm bày mâm... thịt chó trên xe giường nằm máy lạnh, he he.

Chó luộc đùm lá chuối trong, giấy báo ngoài, còn... bốc khói. Giềng, sả lá mơ có đủ. Mắm tôm trong cái ly nhựa, vắt chanh, cho chút rượu đánh tơi bọt nổi tưng bừng, nồng nàn xe. Rượu trong chai nhựa, hai bác bày cỗ ngay đường luồn (chú ý luồn chứ not luồng như rất nhiều báo hay viết). Tất nhiên mới được vài miếng thì bị nhà xe và khách phản đối quyết liệt, thế mà bác vẫn cố vài miếng mới chịu tiếc rẻ gói lại.

Lại nhớ thời bao cấp. Cái xe Ba Đình hoặc Hải Âu của Liên Xô, ghế 3 người thì nhét 5, ngồi nửa mông. Đã thế ai cũng hút thuốc, toàn thuốc đen, nặng khé cổ, mù mịt. Vào tới Sài Gòn phải ba, bốn ngày, đàn ông cũng hôi chứ đừng nói đàn bà, chỗ nào cũng nồng nặc mùi... Phan Thiết. Thì bèn. À tin này liên quan : "Phát hiện tinh tinh cũng 'nhậu nhẹt' để kết thân".

2. "Vụ sản xuất, tiêu thụ sữa bột giả : Bắt 4 người liên quan việc 'chạy án'"- Có rất nhiều điều để nói về cái tin này. Có người chạy án tức có người chịu ... chạy án. Có người tin tức là có cớ để họ tin, vân vân, cơ khổ ạ. Đã đưa cho người chạy 150.000 đô để... chạy.

Võ Khánh Tuyên – Đứa con và những đứa con

1. Hồi trước, đã từng nghe câu chuyện một phụ nữ Việt vượt biển, một đứa con rơi xuống biển. Dù đau đớn đến tột cùng vì mất con, nhưng nghĩ đến những đứa con còn lại bên mình, người phụ nữ ấy đã mạnh mẽ gạt nước mắt, dồn sức tiếp tục hành trình lo cho chúng.

2. Vụ người cha hành động bộc phát ở Vĩnh Long, từ ban đầu tôi chỉ đặt mối quan tâm của mình ở những điều uẩn ức của các cơ quan thụ lý vụ việc, ở sự thực thi công lý của một đất nước có luật pháp.

Riêng hành động của người đàn ông đó, tôi không tán thành, xét cả về mặt pháp luật và cả về đối tượng bị hành xử là gã tài xế xe tải. Bởi suy cho cùng, cũng chẳng hay ho gì, cho dù có thể sẽ đánh động đến chuyện buộc các cơ quan thụ lý phần nào đó cân nhắc kỹ hậu quả. Bất quá nếu có sai sót, thì vài nhân vật bị xử lý, rồi xin lỗi quấy quá là xong. Dư luận lãng quên ngay.

Hoàng Nguyên Vũ - Loại phụ huynh côn đồ và vô đạo này cần khởi tố ngay !


Hà Văn T (hiện các báo đang viết tắt tên), phụ huynh của một học sinh lớp 4, trường tiểu học và trung học cơ sở Tân Thắng (Quỳnh Lưu, Nghệ An) đã lao vào lớp học lớn tiếng, hành hung cô giáo Kim N, giáo viên chủ nhiệm.

Chưa dừng lại hành vi ấy, hắn còn lôi cô giáo ra ngoài sân trường mưa tiếp tục hành hung và ép cô giáo đứng ngoài mưa.

Vụ việc xảy ra chiều 28/04, trước mặt tất cả các học sinh đang ở trường !

Chương trình phát thanh RFI ngày 29.04.2025


 

Lâm Bình Duy Nhiên - Lương tâm ở đâu trong sự vĩ đại tuyên truyền ?

 

Những ngày này, các “bậc trí thức” trong nước hay phát biểu, mang hơi hướng “cấp tiến”, về ngày 30/4/1975. Nhưng tựu trung, họ vẫn không thoát khỏi sự tẩy não từ nửa thế kỷ qua: Chiến thắng của Bắc Việt là không thể chối bỏ và thất bại của Việt Nam Cộng Hòa là tất yếu…

Họ đưa ra sự hy sinh của chiến sĩ Bắc Việt để có được ngày “lễ vĩ đại” ấy. Họ cũng không quên, như ra vẻ bao dung, nhắc về những người lính Việt Nam Cộng Hòa đã nằm xuống !

Nhưng tuyệt nhiên, họ không đá động đến những tội ác tàn bạo sau cái ngày “lễ” mà họ tự hào. Những hệ lụy đau thương như hàng trăm ngàn quân nhân, công chức của “chế độ cũ” phải bị tù đày trong những “trại cải tạo”, thực chất là những nhà tù trá hình của cộng sản Việt Nam.

Nguyễn Thông - Mỹ vẫn bị đánh trên sân khấu

 

Tôi nói thật, lúc thuế má nước sôi lửa bỏng như thế này mà vẫn chọn bài, lên sân khấu hát vang "Nghe nao nức trong lòng thủ đô ta sục sôi đánh Mỹ" "Diệt đế quốc Mỹ, phá tan bè lũ bán nước"... thì khác gì chặn đường hội đàm của ông đặc sứ Nguyễn Hồng Diên.

Rồi "nó" để bụng, "nó" không thèm bàn bạc, giao thương hữu nghị nữa. "Nó" cứ chém đinh chặt sắt, hai bên thiệt hại mấy cũng mặc, áp thuế lên tận trời, rồi lại đổ cho nó không biết điều.

Rốt cục chỉ nhân dân, doanh nghiệp là thiệt.

Đỗ Trung Quân - Một cuộc gặp với ông Võ Văn Kiệt

 

Đấy là buổi tối nào đó của năm 2006, tôi được nhắn ăn tối trò chuyện thân mật với cụ Sáu Dân - Võ Văn Kiệt, mà Thanh niên xung phong thường gọi là Chú Sáu.

Tôi ngạc nhiên, nhưng người thu xếp nói cứ đến, anh là cựu thanh niên xung phong, không xa lạ gì với cụ Sáu.

Cuộc trò chuyện về vấn đề "Hòa giải - Hòa hợp" và nhiều vấn đề khác nữa, nhưng trời sinh tôi có một "ưu điểm" không bao giờ nhớ được chức danh các nhân vật từ thấp đến cao. Những vấn đề chính trị, kinh tế thường nghe tai này qua tai khác, hôm sau chỉ nhớ mang máng hoặc quên béng như con cọp quẹt tai vào lá.

Đặng Chương Ngạn - Một người cha thực thi "công lý" hoang dã!

Tự chế súng, tìm đến kẻ đã cán chết con gái mình, bắn chết rồi tự tử.

Đó là câu chuyện khủng khiếp vừa xảy ra ở Trà Ôn, Vĩnh Long. Ông Nguyễn Vĩnh Phúc mang theo một khẩu súng tự chế đến tiệm vật tư nông nghiệp tìm người đàn ông tên Nguyễn Văn Bảo Trung, 33 tuổi. Bắn một phát vào đầu nạn nhân rồi bỏ đi bộ về thị trấn Trà Ôn. Đi được 200 mét, đưa súng lên đầu tự tử.

Câu chuyện có nguyên cớ từ một vụ tai nạn giao thông vào tháng 9 năm 2024. Nguyễn Văn Bảo Trung đã cán chết con gái Nguyễn Ngọc Bảo Trân 14 tuổi của ông. Nhưng công an cho rằng lỗi chính do nạn nhân nên không truy tố.

Nguyễn Văn Quynh - Phát súng ở Vĩnh Long

 

Tôi từng bào chữa cho Đặng Văn Hiến. Phát súng trên cao nguyên. Hôm nay lại là Phát súng ở Vĩnh Long.

Sáng nay, tôi nghe điện thoại gia đình Phúc báo tin vừa xảy ra chuyện nổ súng và Phúc (Cha của bé Bảo Trân sinh 2010 bị xe tải cán chết đúng ngày nhập trường 04/09/2024. Người mà tôi trợ giúp pháp lý miễn phí từ đó tới nay).

Tôi nghe tin dữ này chưa biết cụ thể ra sao, nhưng cảm thấy có lỗi vô cùng, tôi chưa thể giúp gia đình bé Bảo Trân - Công bằng pháp luật và đạo đức xã hội. Thật đáng tiếc, lại một mạng người nữa phải chết cùng con gái rứt ruột của mình chỉ vì công lý chưa được thực thi đúng nghĩa cho người nghèo, yếu thế (Việc này tôi đã khiếu nại và kiến nghị, sẽ công khai khi phù hợp).

Tạ Duy Anh – Ký ức về chiến tranh

 

Khi chiến tranh hai miền chấm dứt, tôi mới 16 tuổi. Trong một bài trả lời chị nhà báo người Mỹ gốc Việt, tôi nói rằng, nếu chiến tranh không chấm dứt năm 1975, mà chỉ cần kéo dài thêm hai năm nữa, chưa chắc tôi đã còn cơ hội nói chuyện với chị.

Đó là sự thật. Vì thế, tôi nói tiếp trong bài phỏng vấn :

"Tôi rất ghét nói dối, ghét những kẻ cơ hội muốn tranh thủ tình cảm cả hai phía khi né tránh nói thật ý nghĩ của họ về sự kiện 30/4. Với tôi, đó là một ngày không thể nào ngủ được vì những cảm xúc quá mãnh liệt. Sung sướng đến tột độ ! Không thể không sung sướng khi chúng tôi đã quá mệt mỏi với cảnh đang đêm bị bố mẹ dựng dậy, lôi xềnh xệch ra khỏi nhà. Nhưng tôi vui mừng còn vì thoát cảnh phải ra trận cầm súng.

lundi 28 avril 2025

Dương Quốc Chính - NVL


Hôm qua mình thấy tổng bí thư có bài phát biểu trên báo, hùng hồn và cởi mở trong việc hòa giải và hướng tới tương lai.

Mình thì ủng hộ nhiệt liệt ý tưởng đó của tổng bí thư, chỉ e là anh em lính lác của tổng bí thư lại không ủng hộ mình. Đau lòng chỗ đó !

Thế nên tổng bí thư tiền nhiệm Nguyễn Văn Linh mới phải có nick name Nói và Làm và loạt bài báo Những việc cần làm ngay. Sức ỳ quán tính của việc tuyên truyền nó nặng như đoàn tàu, không dễ mà cản được, trừ người cầm lái (tàu) vĩ đại. Nên việc đổi mới tư duy như trong bài nói chuyện cần phải được luật hóa một cách chính thức, để điều chỉnh những kẻ cố tình kìm hãm sự thay đổi. Bằng không, nó chỉ là dân túy.

Văn Công Hùng – Ghi chép ngày 28.04.2025

Tin sáng

1. Nhà cháu đọc lại cái bài của ông Tô Lâm, phát hiện thêm điều nữa, ông không sử dụng chữ "tài tình" khi nói về sự lãnh đạo của đảng nữa. Lâu nay sau cụm từ "sự lãnh đạo" bao giờ cũng có "tài tình, sáng suốt của...", giờ chỉ còn sáng suốt.

Cũng có thể nhà cháu đọc sót, già rồi, nhưng tới giờ vẫn không thấy.

2. "Bỏ gắn số thứ tự, loạt địa phương ở Bình Định đặt tên xã, phường gắn với lịch sử"- Khà khà bõ công dân tình (có nhà cháu) lên tiếng. Nó chứng tỏ dân vạn đại và vĩ đại. Mà những việc đơn giản thế nhưng vẫn phải... cuối cùng mới nghe he he. Như thế hình như chỉ còn một, hai tỉnh chi đó cương quyết cương quyết cương quyết. À tỉnh này có ông giám đốc sở nội vụ từng như này : "Đặt tên xã, phường mới gắn số thứ tự 1,2,3,4,5,6,7, Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh Bình Định nói "không chỉnh sửa"".

3. "Vụ án ma túy ở Quảng Ninh : Bắt tạm giam bạn gái Bùi Đình Khánh vì che giấu tội phạm"- Cô bé vừa xinh vừa trẻ. Khổ, tiền (ma túy) dẫn đây mà. Thì bèn.

Huỳnh Ngọc Chênh – Tui tin ông Tô Lâm nói ra từ lòng thành

Sau câu nói đi vào lịch sử của ông Võ Văn Kiệt “Có triệu người vui thì cũng có triệu người buồn”, thì hôm nay nghe bài phát biểu của ông Tô Lâm nhân kỷ niệm 30/4 là một bước tiến rất lớn trong công cuộc hòa hợp hòa giải dân tộc.

Để có một bước tiến lớn, trên lời nói, từ thời ông Kiệt đến thời ông Lâm phải mất đến mấy chục năm. Một thời gian quá dư để làm lành mọi vết thương một cách tự nhiên không cần trị liệu, nếu như không bị những nhát dao bồi chia rẽ cố tình và liên tục chém vào vết thương từ phe chiến thắng.

Ông Kiệt là người có tâm, nhưng rất tiếc không có toàn quyền để những ý tưởng tiến bộ của ông biến thành hiện thực. Tuy nhiên lời nói ở trên là nhát chém đầu tiên vào thành trì phân biệt địch ta cực đoan của phe bảo thủ để đến ngày hôm nay, tư tưởng hòa giải nhân bản ấy đã phát nên lời chính thức từ một người có toàn quyền là ông Tô Lâm.

Lưu Trọng Văn – Không được chậm trễ phút giây nào nữa

Trong bài viết của tổng bí thư Tô Lâm dịp 30.4 này, gã đặc biệt quan tâm đoạn viết mang tính Vận nước sau đây.

Đất nước cần người lãnh đạo nói rõ ràng, dễ hiểu, thẳng thắn những chỉ dẫn thực tiễn của mình, thay vì những mớ lý luận ngoại lai khuôn mẫu lạc hậu đẩu đâu mà Dân đã quá ngán bấy lâu nay.

Và điều rất quan trọng mang tính thuyết phục khi và chỉ khi trong từng lời nói của người lãnh đạo về Vận nước phải tràn cái Khí vì Đại nghĩa - cái mà nhiều năm rồi rất thiếu vắng trên các diễn đàn chính trị quốc gia.

Hoàng Nguyên Vũ - Ai chịu trách nhiệm ?


- 144 ngàn tấn dầu ăn ; 118 tấn bột canh ; 363 tấn hạt nêm ; 1.220 tấn bột ngọt đã tiêu thụ, cùng với 71 ngàn lít dầu ăn ; 22 tấn hạt nêm ; 9 tấn bột canh ; 40 tấn bột ngọt đang bị tạm giữ… của công ty Famimoto, đều là giả. Công ty này bán các hàng giả trên cho người lao động, dân nông thôn…

- Hàng chục tấn thực phẩm chức năng của hơn 900 nhãn hiệu bị phát hiện khi đang được các đối tượng đưa đi Nam Định tiêu thụ, cũng là hàng giả. Đó mới chỉ là con số “bị phát hiện”. Các sản phẩm tập trung chủ yếu vào người lớn tuổi, trẻ em và phụ nữ mang thai.

- Hơn 200 thực phẩm chức năng của Herbitech, trong đó có 2 thực phẩm dành cho trẻ em đề kháng kém, biếng ăn, cũng giả.

Chương trình phát thanh RFI ngày 28.04.2025