Kỷ
niệm ngày Bức tường Berlin sụp đổ, kéo theo chủ nghĩa cộng sản trên toàn cầu,
đăng lại bức hình lịch sử chụp cuối năm 1986 với đầy đủ hàng lãnh đạo các nước
đang tôn sùng Mác-Lê (thiếu Đặng Tiểu Bình).
Từ
trái qua phải :
J.
Kadar (Hung), N.Ceaucescu (Rumani), Honecker (Đông Đức), Gorbatchev (Liên bang
Xô Viết), Trường Chinh (Việt Nam), Jaruzelski (Ba Lan), Castro (Cuba), Jivkov
(Bulgaria), Husak (Tiệp), Batmonkh (Mông Cổ).
Ở
chốt đèo Chuối vào Lâm Đồng, Tuổi Trẻ cho hay "App xài không hết nhưng nơi này vẫn bắt khai báo y tế bằng
giấy"!
Mấy
ngày trước, tôi đi máy bay. Dù đã có thẻ xanh, khai báo y tế qua cả PC Covid
lẫn VNEID, nhưng hai nhân viên của Vietnam Airlines vẫn hỏi thông tin để họ
dùng bút bi viết lại trên giấy!
Thời
4.0, liên thông, hiện đại ghê gớm cùng app này ứng dụng nọ rồi cũng chơi thủ
công vậy đó! Tôi vẫn chẳng hiểu sao họ không lấy thông tin từ các app mà đẻ
việc chi cho khổ thế?
Cả
một hệ thống cầm quyền, cứ mở mồm ra là tán tụng cách mạng 4.0, khoa học công
nghệ then chốt, kinh tế số, xã hội số, điện tử điện sinh này nọ. Nghe thì khiếp
lắm, nhưng thực tế hỡi ôi.
Nói
chi điều xa xôi, chỉ nêu chuyện gần, cụ thể. Hầu như ai cũng biết, cứ đi tàu
bay hoặc thậm chí chỉ vào siêu thị mua củ su hào, người ta đều đè dân ra khai
báo y tế.
Cũng
có vẻ hợp lý bởi đang dịch bệnh căng thẳng, dễ lây lan, cần truy vết khi có
chuyện. Nhưng vấn đề là kẻ có quyền trong tay, từ ông bảo vệ siêu thị tới bà
nhân viên hãng tàu bay, cứ cắm đầu cắm cổ máy móc hành hạ người khác.
Xin
đề xuất với Tuyên Giáo kết hợp Sở Giao thông Hà Nội phát động cuộc THI THƠ-CA
về đường sắt Cát Linh - Hà Đông.
Với khí thế tưng bừng phấn khởi, nô nức của
nhân dân đón mừng ngày khai trương con đường sắt trên cao, lần đầu tiên xuất
hiện ở Thủ đô, sẽ là cảm hứng dâng trào cho thi ca bùng nổ.
Nouveau
Riche (có thể dịch là « Trọc phú mới ») là chữ dùng để mô tả những
người giàu sụ nhưng được cảm nhận như là những người phô trương và thiếu tánh
lịch lãm. Đặc điểm này có vẻ mô tả khá đúng những người giàu sụ ở Việt Nam ngày
nay.
Có
lần tôi về Bến Tre và đi ngang qua một biệt thự rất lớn giữa một cánh đồng.
Hàng xóm của ngôi biệt thự là những căn nhà lá thô sơ, rách nát, rất tiêu biểu
cho một làng quê nghèo ở miền Tây. Ngôi biệt thự đó có thể nó đẹp, nhưng nó
xuất hiện không đúng chỗ, và do đó làm cho nó xấu. Nói lịch sự theo tiếng Anh
là « bad taste ».
« Bad
taste » là khái niệm không dễ định nghĩa nhưng rất dễ nhận ra. Một người
làm nghề lao động nghèo nhưng tậu một chiếc siêu xe hàng trăm ngàn USD có thể
xem là « bad taste ». Tương tợ, trong một đất nước mà đa số dân chúng
còn rất nghèo, nhưng xuất hiện những trọc phú tiêu ra hàng trăm triệu đồng cho
một chai rượu Tây hay một bữa ăn (cho dù là do người khác tài trợ) vẫn có cái
gì đó bad taste.
Nguyễn
Duy Linh, con ông này, nhận hối lộ 5 tỉ và 4 triệu đô-la. Mức án 14 năm là quá
nhẹ.
Cái
này gọi là ngạo mạn cộng sản. Chỉ những người vô học và ngu dốt mới có sự ngạo
mạn ấy. Xin hỏi ông: Đảng lãnh đạo, cả ông và con ông cũng lãnh đạo, sao có thể
hạ mình thành lưu manh để làm cái chuyện đốn mạt là ăn hối lộ? Hai bố con ông
mới đúng là phản động.
Ông
còn phản động cả việc đưa thằng con ăn cắp vào bộ máy công quyền và nâng nó lên
thành phó tổng cục trưởng tổng cục tình báo quốc gia.
Sáng
ngày 06/11/2021, Tòa án Hà Nội đã tuyên phạt cựu Phó Tổng cục trưởng Tình báo
Nguyễn Duy Linh mức án 14 năm tù giam. Không khác với đề nghị của
Viện Kiểm sát là từ 13-15 năm tù, quá khác với nhận định có thể “tử hình” của
báo chí khi khởi tố vụ án.
Tuy
đó cũng là một “sự kiện lịch sử” chống tham nhũng khi một nhân vật có thể gọi
một cách khôi hài là “trùm tình báo”, với một gia thế đầy quyền lực suốt bao
năm mà vẫn phải xộ khám, nhưng chắc vẫn gây thất vọng cho bao người hằng tin
vào sự nghiêm minh ít nhiều của pháp luật.
Một
phiên tòa kỳ lạ, được báo hiệu ngay từ trước khi Nguyễn Duy Linh bị bắt.
Có
lẽ các bạn chưa chú ý, nhưng hôm nay là ngày mà con số ca nhiễm nCov ở Việt Nam
đã vượt qua cái mốc 1 triệu. Chính xác là 1.007.367 người. Nhưng chẳng hiểu sao
trang web chánh thức của Bộ Y tế ghi nhận 968.684 người.
Phân
tích chi tiết cho từng tỉnh/thành cho thấy về con số tuyệt đối, thì thành phố
Hồ Chí Minh dẫn đầu với gần 436.000 ca nhiễm.
Theo
sau là Bình Dương, Đồng Nai, Long An, Tiền Giang, An Giang, Tây Ninh, Kiên
Giang, Đồng Tháp và Khánh Hòa. Số ca nhiễm ở 10 tỉnh thành này chiếm 90% tổng
số ca nhiễm của cả nước.
Trong
góc độ cá nhân người viết, đợt bùng dịch thứ 5 mới thực sự là thước đo lớn về
khả năng thích nghi với biến cố lớn của người Việt.
Chủ
tịch UBND thành phố Hồ Chí Minh Phan Văn Mãi nói, ông nhận được nhiều ý kiến
cho rằng khi tình hình dịch đang tăng lên mà thành phố lại cho mở ra nhiều dịch
vụ.
Nhiều
quận huyện đã đổi màu xanh sang vàng, vàng sang cam. Nhiều ổ dịch mới được phát
hiện. Thành phố đánh giá lại việc bán ăn uống tại chỗ, hiểu đơn giản, có đóng
ăn uống tại chỗ không.
Với
tôi, đợt bùng dịch thứ 5 tại Việt Nam đã chính thức bắt đầu.
Hai
huyện Nhà Bè, Cần Giờ đã chuyển qua vùng cam sáng nay. Hóc Môn xuất hiện ổ dịch
mới. Bình Tân chỉ tính riêng tuần qua tôi tư vấn riêng cho người quen thôi đã
hơn chục ca F0 tự chữa tại nhà. Quận 12, huyện Bình Chánh cũng tăng số ca v.v…
Nhiều
tỉnh có số ca ngang và vượt xa Bắc Giang giai đoạn bùng dịch đợt 4 đến vài lần.
Mình
là dân văn nghệ chánh hiệu, dù nói đủ thứ chuyện trên đời nhưng đề tài mình
quan tâm nhất vẫn là văn hóa nghệ thuật. Dưới nhãn quan của mình thế sự như một
bàn cờ, mọi thứ chỉ là hư danh vô thường.
Vì
là người "thơ thẩn" nên ít quan tâm đến chánh trị chánh em, về kỹ
thuật giao thông cầu đường càng mù tịt luôn.
Thế
nhưng hôm qua tới giờ đọc các bài báo phản ảnh ngày khai trương đường sắc Cát
Linh - Hà Đông với cụm mà nhiều tờ báo hay dùng nhất là "người dân háo hức"...tự nhiên mình mắc cỡ. Mắc cỡ bởi
cụm từ này bị lạm dụng một cách quá đáng.
Như
ngài đã biết, người dân Việt Nam là những tâm hồn ngây thơ. Vì ngây thơ nên
đảng bảo sao thì họ làm vậy, không dám cãi. Vì ngây thơ nên 30/4 và 1/5 vừa rồi
họ mới ùn ùn du lịch, để sau đó dịch bịnh bùng phát.
Bây
giờ dịch bịnh đang hoành hành. Ấy vậy mà ngài cho phép dân chúng ùn ùn kéo nhau
lên đường tàu Cát Linh-Hà Đông.
Người
ta sẵn sàng kéo người ngồi trên xe riêng xuống bằng được để khai báo y tế dù họ
không xuống địa phương đó. Người ta sẵn sàng kéo một người duy nhất ở trong nhà
đi xét nghiệm, cách ly; thậm chí là khởi tố vụ án, khởi tố bị can chỉ vì người
dân không chịu đi cách ly...
Thế
nhưng, người ta cũng sẵn sàng kéo cả chục nghìn người lên những chuyến đi vô
bổ. Chỉ đi cho biết là nó không phải là những đống sắt vụn mà nó vẫn biết chạy,
thậm chí chạy nhanh hơn cả... xe đạp.
Như
vậy, có thể hiểu được rằng, người ta “thả rông” cho dân hay nhốt kín họ trong
nhà, đôi khi không phải chỉ vì lo lắng cho dân mà vì mục đích của người đề xuất
ra chính sách ấy là trên hết. Họ làm đúng, họ sẽ khoa trương cho thiên hạ biết;
họ làm sai, họ sẽ tìm cách giấu tiệt đi.
Nhà
cai trị ít nhiều đã thành công trong việc dùng phương tiện báo chí truyền thông
tâng bốc đường sắt Cát Linh-Hà Đông, dụ khị được khá đông dân chúng leo lên nó.
Từ
khóa của hai ngày qua là "háo hức". Chưa bao giờ báo chí tivi thể hiện
sự đĩ thõa đến thế.
Dân
chúng, những người "háo hức", tò mò, vô tư mau chóng quên rằng con
đường dài 13 cây số ấy đã đội vốn lãng phí gấp 3 lần so với ban đầu. Tiêu tốn
gần 1 tỉ đô (Mỹ) từ chính tiền thuế mà họ đóng góp, suốt mười mấy năm qua gây
quá nhiều tai tiếng.
Cho đến
hôm nay, thành phố đã bước vào cuộc sống "Bình thường mới" đã hơn một
tháng. Đã cho phép nhà hàng, quán ăn, cửa tiệm mở cửa. Thế nhưng không khí của
các nơi ấy vẫn chưa được bình thường.
Vẫn vắng
khách ra vào, không khí như một tờ báo nhà nước đã mô tả là "ảm đạm".
Báo chí thông tin các quán nhậu bình dân có vẻ đông khách hơn những nơi khác,
chắc là bán bia chui.
Tuy
nhiên, mấy ngày qua tui bắt đầu lê la hàng quán thì nhận xét của tui là quán xá
đang ở trong tình trạng ế ẩm toàn diện. Nhất là ở các nhà hàng, quán ăn dành
cho khách trung lưu trở lên. Quán xá vỉa hè còn có năm bảy bàn, còn có người ngồi
chứ mấy địa điểm kha khá thì nhân viên phục vụ ngồi ngáp gió.
Tập Cận Bình ra nghị quyết về lịch sử để thống trị toàn đảng
Courrier International nhận định « Tập Cận Bình muốn khống chế đảng Cộng Sản Trung Quốc ». Hội
nghị Trung ương sẽ khai mạc vào ngày 08/11 tại Bắc Kinh mang tính quyết
định, và tổng bí thư Tập muốn áp đặt quan điểm về lịch sử đương đại,
trong đó ông ta đứng trên tất cả.
RFI : Kính chào ông
Walde, rất cảm ơn ông đã nhận trả lời RFI Việt ngữ. Thưa ông, ông đánh
giá thế nào về việc Việt Nam phòng, chống Covid-19 khi đợt dịch thứ tư
bùng phát?
Ông Marko Walde :
Thực sự Việt Nam đã chống chọi tốt với dịch bệnh trong ba đợt đầu. Đến
đợt dịch thứ tư, tình hình có đôi chút khác biệt. Biến thể Delta gây bất
ngờ, hoang mang cho các cấp, các ngành. Trong tình hình rất thiếu các
lý thuyết dịch tễ, phương tiện và vật liệu y tế chống dịch, tôi thấy
rằng Chính phủ Việt Nam và các cơ quan khác lúc đầu có cập rập. Tuy
nhiên, không chỉ Việt Nam, nhiều quốc gia dù có kinh nghiệm chống dịch
cũng đang bối rối. Nhưng may mắn là, Việt Nam đã dần « thích nghi » với
tình hình mới và đưa ra những quyết định quan trọng.