Từ Đá Đông, tàu nhổ neo thẳng hướng Phan Vinh,
Ngang qua Châu Viên, mịt mùng đêm tối.
Biển lặng lẽ, vài ánh sao le lói,
Trăng hạ tuần nhòe lệ buồn đau.
Tôi cúi đầu đứng trước mũi tàu,
Tưởng nhớ các anh linh liệt sĩ.
Chết mà không mộ chí,
Mắt mở trừng, máu thắm đỏ Biển Đông,
Ở Hoàng Sa, Gạc Ma, Vành Khăn…
Thăm Trường Sa mà không thể ghé Gạc Ma nên lòng nhức nhối.
Ngàn lần xin các anh tha lỗi.
Hoàng Sa và bảy đảo Trường Sa bành trướng cướp lâu rồi.
Chúng là kẻ thù truyền kiếp, đểu cáng, tanh hôi,
Vẫn leo lẻo láng giềng, anh em, hữu nghị.
Nghe trong gió những linh hồn mồ côi dũng sĩ,
Lang thang chưa có chốn về.
Sóng biển Đông đang vang vọng lời thề
“Nợ máu phải trả bằng máu”
Nếu đời nay chưa đòi xong thì đời con, đời cháu.
Phải giành lại bảy đảo Trường Sa,
Phải giành lại Hoàng Sa.
Tôi mơ một lần đưa con đến đó,
Thắp nén nhang tưởng nhớ các anh và thả những đóa hồng tươi đỏ,
Nói với con rằng “Biển đảo này là của Việt Nam”.
Phải sống đẹp như các anh từng sống!
Phải chiến đấu như các anh oai dũng!
Nguyện ước này cháy bỏng suốt đời cha. .
Viết trên tàu HQ 960 đêm 23.4.2013
NGUYỄN VĂN MỸ (Tác giả gởi cho trang Thụy My)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.