lundi 23 septembre 2024

Huỳnh Ngọc Chênh - Một dân tộc sợ hãi

 

Trải qua nhiều ngàn năm lịch sử, dân tộc sợ hãi đó không sáng tạo ra được một thứ gì.

Áo quần để mặc, công cụ để lao động hầu như đều du nhập từ bên ngoài. Cái quan trọng nhất là hệ thống ký hiệu để ghi lại những gì đã nói ra để nhớ, để lưu truyền lại đời sau cũng không nghĩ ra được. Dân tộc đó đã không sáng tạo ra được chữ viết cho tiếng nói của mình.

Mà ngay cả vận dụng chữ viết có sẵn của các nền văn minh cổ đại trong khu vực để chế ra chữ viết của riêng mình cũng không tự làm được. Miến, Thái, Lào, Cam, Chăm, Triều, Nhật đã làm được điều đó khi lấy chữ Ấn hoặc chữ Tàu biến ra thành chữ viết riêng của họ, ghi chép được tiếng nói của họ.

Nguyễn Anh Tuấn - Cha của người tù

 

Đọc bài viết đầu tiên sau khi ra tù của anh Thức về việc anh bị “cưỡng bức đặc xá” và đã phản đối hành động đó ra sao ngay cả khi đang phải thụ án 16 năm tù, mới thấy hết được lòng quả cảm và sự kiên cường nơi anh.

Một số người có thể sẽ thấy khó hiểu. Ra tù sớm ngày nào tốt ngày đó, sao anh lại phản đối?

Nhưng những ai dõi theo hành trình 16 năm của anh sẽ hiểu. Đó là phản kháng của lương tri một con người, không bao giờ chấp nhận phẩm giá của mình bị rẻ rúng như một món hàng để đem ra đổi chác.

Đặng Chương Ngạn - Chúng ta sống ở đâu để an toàn ?

 

Đa số chúng ta chẳng có điều kiện, cơ hội để lựa chọn ngôi nhà của mình. Số đông sẽ ở ngôi nhà của tổ tiên, ông bà...Một số tự mua nhà cho mình, chọn điểm an cư phụ thuộc công việc kiếm sống và số tiền bạc dành dụm được.

Nhưng nếu có thể quyết định, không phụ thuộc vào công việc, tiền bạc, bạn sẽ xây cho mình ngôi nhà ở đâu?

Tôi vẫn nuôi giấc mơ có một ngôi nhà dưới chân núi, bên một con suối...

Nguyễn Hưng Quốc - Đáng lo

 

Trường đại học tôi dạy trước đây thường liên kết với các trường đại học ở ngoại quốc. Nhiều nhất là với Trung Quốc. Do sự liên kết ấy, các đồng nghiệp của tôi sang Trung Quốc khá thường xuyên.

Điều tôi ngạc nhiên: Hầu như tất cả đều thích người Trung Quốc. Họ kể người Trung Quốc rất nhiệt tình trong việc liên kết. Họ tiếp đãi các đồng nghiệp của tôi một cách hết sức ân cần. Mỗi ngày đãi ăn cả ba, bốn lần. Lần nào cũng thịnh soạn.

Những đồng nghiệp ấy cũng từng đi Việt Nam. Tôi hỏi họ về cách tiếp đón của các cán bộ ở Việt Nam. Họ ngần ngừ. Rồi chuyển sang chuyện khác. Sự im lặng của họ rất có ý nghĩa.

Nguyễn Hồng Lam - Ngớ ngẩn

 

Lần sau, nếu có phê bình hay khen chê gì đấy về các cuộc thi hoa hậu, chúng ta chỉ nên bàn về nhan sắc thôi. 

Đẹp hay không còn là chuyện cảm quan, ai thấy sao cũng được. Đừng bàn về chuyện hoa hậu chưa tốt nghiệp hay có mấy bằng, có đọc sách hay không. Vô bổ. Ngay cả Ban tổ chức, thậm chí trưởng Ban vẫn ngớ ngẩn như thường.

Hôm trước thì đọc tiếng Anh soạn sẵn pha tiếng Việt vì gã soạn văn bản ngốc, không phiên âm ngày tháng năm ra tiếng Anh. Hôm nay Trưởng Ban tổ chức vui mừng đón cơn bão lớn! Siêu bão gặp siêu ngớ ngẩn, nó chạy mất dép, chỉ khóc thành lụt, thảm họa cho người dân.

Phạm Lan Phương - Nhà sử học Nguyễn Đình Đầu và sự hào sảng của Sài Gòn

 

Tôi chỉ gặp ông Nguyễn Đình Đầu một lần, khi gọi điện thoại từ số bàn, người nhà của ông nghe máy, rồi ông bảo qua nhà đi, ông sẽ trả lời câu hỏi.

Điều khiến tôi đến gặp ông chỉ là để hỏi một câu đơn giản về Vườn Tao Đàn và sự tồn tại từ trước kia của nó. Từ cửa sổ phòng ông nhìn ra sẽ thấy những hàng cây xanh nối dài đến Tao Đàn. Ông giải thích cho tôi nơi ấy từng là vườn ươm với tên gọi khác.

Người Pháp cần biết trồng loại cây gì sẽ ổn với đô thị mà họ đang xây dựng. Cây gì có thể cho tàng mát vào mùa nắng, cây gì không phải quét lá quá nhiều vì lá rụng, cây gì có thân đặc không gãy ngang nếu mưa gió, và nhiều yếu tố khác. Đó là lý do vườn có nhiều loại cây lạ và đặc biệt, là để thể nghiệm với thổ nhưỡng địa phương của đô thị này.

Nguyễn Hồng Lam - Giác thư tan rã

 

Trong quan hệ chính trị ngoại giao, chỉ có duy nhất một điều không thể thay đổi được theo thời gian và mục đích, đó là địa chính trị.

Tối 20/09, lúc 22:43, trên trang Fresh News, trong mục Breaking có một tin không nhiều người chú ý nhưng rất đáng chú ý, nhan đề: "Cambodia Decides to End Its Participation in the CLV-DTA: Foreign Ministry" (Campuchia quyết định chấm dứt hợp tác trong CLV - DTA).

Theo đó, Campuchia đã chính thức thông báo đến Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Việt Nam Bùi Thanh Sơn: quốc gia này chính thức rút khỏi cơ chế hợp tác cấp cao tam giác phát triển Campuchia-Lào-Việt Nam (Cambodia-Laos-Viet Nam Development Triangle Area /CLV - DTA).

Hoàng Linh - Từ thiện kiểu "biết bố mầy là ai không?"

 

Theo báo Dân Trí : Tối 18/09, một tài khoản chia sẻ thông tin lên mạng xã hội và cho rằng đã bị chặt chém tại một nhà hàng ở Yên Bái.

Tài khoản này cho biết, đoàn từ thiện gồm 12 người lên Yên Bái để cứu trợ bà con sau lũ lụt. Tới trưa, đoàn dừng chân tại nhà hàng và dùng bữa.

Cụ thể, nhóm 12 khách đã gọi 4,5 kg cá lăng sông (900.000 đồng/kg), 2 đĩa thịt rang (180.00 đồng/đĩa), 9 lon bia (25.000 đồng/lon), 6 lon nước ngọt (15.000 đồng/lon) và 2 tô cơm (20.000 đồng/tô).

Hà Phan - Mượn hoa cúng Phật!

 

Hồi trước, nhiều khi có thiên tai dịch bệnh tôi cũng kêu gọi quyên góp hỗ trợ đồng bào đang gặp tai ương, khốn khó. Nhưng rồi đến ngày nhận ra rằng mình cầm tiền, quà của người khác đi trao thì người nhận toàn cám ơn, nhắc đến mình chứ hầu hết không nhớ nhà tài trợ chính!

Đấy là chưa kể, nếu được ca ngợi, tung hô, khen là người tốt, có lòng hảo tâm đại đa số mình hưởng chứ người bỏ ra tiền của đích thực chẳng mấy ai hay! Trong khi đó mình chỉ bỏ công kêu gọi tìm chỗ trao là chính.

Có thể người cho đi họ chẳng cần nhận lại những lời cám ơn, ngợi ca hay abcd gì đấy nhưng mãi rồi tôi ngày càng áy áy cứ nghĩ đến tích mượn hoa cúng Phật. Gần đây tôi cảm thấy sức mình làm được gì thì tự bỏ công sức, tiền túi ra làm.

Trung Sơn - Chuyện đi cứu trợ

 

Bão lụt dầm dề làm mình nhớ miền núi. Một dạo mình cũng năng đi lắm, thế rồi tự nhiên hết xèng, thành ra tự thôi lâu lắm rồi.

Lúc này tai họa từ lụt bão cũng qua cái đận đau thương, kể lại vài chuyện đi cứu trợ ở miền núi vui vui cho các cụ cùng nghe.

Với câu hỏi thứ gì đáng giá nhất trong các món hàng cứu trợ, các cụ sẽ trả lời thế nào? Thực phẩm lúc đói, áo quần lúc lạnh, thì đúng rồi, nhưng gì nữa? Nơi không có điện thì cần bếp ga bình ga, nơi có mạng thì cần thẻ cào điện thoại nữa,... Thật ra khi bị lũ cuốn trôi hoặc bị lấp mất hết cả thì thứ gì cũng cần, nhưng người đi cứu trợ không thể nào mang hết lên được nên đôi khi không còn biết thứ gì là cần nhất nữa.

Huy Nguyễn - Dàn dựng cả bi kịch thiên tai để bán hàng

 

Linh Nhi là một người "sáng tạo nội dung số". Linh Nhi phát video livestream quay cảnh lũ quét có gắn logo Nghệ An màu xanh với tiêu đề "thương tâm lắm mn ạ".

Hình ảnh được share nhiều, comment nhiều và đa số các comment lo lắng cảm thương. Thực chất đây là một video cũ được Linh Nhi dùng thủ thuật livestream để thu hút sự chú ý của công chúng, tăng like, tăng follower.

Không có trận lũ nào đang xảy ra như thế cả.

Chương trình phát thanh RFI ngày 23.09.2024


 

dimanche 22 septembre 2024

Phúc Lai - Vài gạch đầu dòng về cuộc xâm lược Ukraine của Nga Putox ngày 22/09/2024

 

1. “154.19” là giá một tá trứng gà (rúp) ở Mục-tư-khoa cập nhật ngày hôm qua, 21/09/2024.

Thời điểm tháng Mười hai năm 2023, giá trứng là 140 rúp/tá, tăng gấp đôi so với trước chiến tranh (tháng Hai năm 2022). Mặt bằng lương hưu trung bình ở Nga là 20.780 rúp, tương đương 5 triệu rưỡi tiền Việt Nam.

Để so sánh tiếp, giá trứng trên quy ra tiền Việt Nam là 3.400 đồng/quả, trong khi giá ở các chợ Hà Nội là 1.800 đến 2.000 đồng/quả, chắc là trứng gà công nghiệp. Riêng chợ gần nhà tôi trứng gà ta là 3.000 đồng/quả. Link tham khảo.

Đặng Sơn Duân - Dấu hiệu để kỳ vọng

 

Mặc dù không phải là chuyến thăm chính thức, nhưng phái đoàn của Tổng bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm trong chuyến đi Mỹ lần này hết sức hùng hậu, dường như là lớn nhất từ trước đến nay.

Với sự tham gia của bốn ủy viên bộ chính trị quan trọng, gồm phó thủ tướng thường trực, bộ trưởng quốc phòng và bộ trưởng công an và trưởng ban tuyên giáo trung ương. Các vị trí quan trọng khác trong đảng, chính phủ, quốc hội không cần kể.

Đáng chú ý là bộ trưởng quốc phòng Phan Văn Giang vừa mới thăm Mỹ cách đây không lâu vẫn có mặt trong phái đoàn lần này. Đây là một bộ khung mà người ta chỉ nhìn thấy trong những chuyến thăm cấp cao nhất đến Trung Quốc trước đây.

Hà Phan - Một số tín hiệu cởi mở

 

Dù sao thì những tín hiệu tốt trước chuyến đi, cả người trở về lẫn người ra đi, cũng đem lại hy vọng về những điều mới mẻ cùng các chuyển biến tích cực.

Mỗi hành động chắc chắn đều gắn liền với mục đích, mà với thông tin chưa đầy đủ chúng ta cũng có chỉ có thể đồn đoán hay suy luận.

Riêng mình, tôi thấy nhiều nhân vật bất đồng được trả tự do, hay CEO các tập đoàn tư nhân lớn dễ nói những đề xuất thiết thực, và Quân đội dừng diễu hành diễu binh nhân 80 năm kỷ niệm thành lập để dồn lực giúp dân sau bão lũ... là những dấu hiệu đáng ghi nhận, cởi mở hơn!

Hoàng Quốc Dũng - Tại sao ông Tô Lâm trích Lênin và Lê Duẩn ?

 

Trong Bài viết của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước về đổi mới mạnh mẽ phương thức lãnh đạo, ông Tô Lâm trích Lênin « Khi tình hình đã thay đổi và chúng ta phải giải quyết các nhiệm vụ thuộc loại khác, thì không nên nhìn lại đằng sau và sử dụng những phương pháp của ngày hôm qua ».

Có lẽ ông phải trích Lênin để cho đừng có thằng nào cãi. Nhưng Lênin có một tỉ câu tại sao lại trích câu này ? Có lẽ ông cũng muốn nói dẹp luôn ông Trọng đi để sang một chuyện khác, và có thể sâu xa hơn là dẹp luôn chủ nghĩa xã hội ???

Ông Tô Lâm cũng lại trích Lê Duẩn : « Không bao giờ được lung lay trước những khó khăn, thử thách của cách mạng ». Tại sao lại trích dẫn Lê Duẩn. Tôi nhớ rõ, Lê Duẩn tuyên bố « hợp tác với Liên Xô là hòn đá tảng trong quan hệ ngoại giao của Việt Nam ».

Tuấn Khanh - 200 tỉ đô cho cuộc xâm lược : "Tên hề" đã làm Putin rơi lệ

 

Theo những ước tính sơ bộ, hiện Nga đã hao tốn hơn 200 tỉ Mỹ Kim cho cuộc chiến xâm lược Ukraine. Đỉnh cao của những ngày chiến trận buộc phải tung nhiều quân lực và vũ khí, Nga đã phải chi đến hơn 300 triệu Mỹ kim một ngày.

Cuộc chiến khởi đầu với ý định đánh nhanh, thắng nhanh và làm giàu từ một vùng đất không phải của mình đã thực sự thất bại thảm hại. Việc duy trì cuộc chiến tranh xâm lược của Nga bây giờ chỉ thuộc về danh dự chứ không còn phải để chiến thắng.

Hơn 200 tỉ đó, nếu ưu tiên dùng để xây dựng nước Nga, cải cách kinh tế, thúc đẩy phát triển... thì hai năm qua nước Nga ắt đã có những bước đột phá đáng kể về vị trí cường quốc rồi. Tiền thuế của người dân Nga bị đốt vô tội vạ vào suy nghĩ kiêu ngạo điên rồ của Putin, mà bây giờ thật khó để rút lại.

Lê Xuân Nghĩa - Dường như mọi thứ đều đang chống lại đồng chí Putin kính mến

 

1. Tên lửa đạn đạo xuyên lục địa hạt nhân RS-28 "Sarmat" khiến cả thế giới sợ hãi của Nga đã thất bại thảm hại, khi phát nổ ngay miệng Silo phóng. Vụ nổ đã phá hủy toàn bộ bãi phóng và để lại một hố lớn.

Sự việc này xảy ra vào khoảng ngày 20 hoặc 21 tháng 9 và được vệ tinh của Planet Labs ghi lại hình ảnh. Đây là lần thất bại thứ tư liên tiếp của RS-28 "Sarmat".

Tuy nhiên, Nga vẫn luôn tuyên bố tên lửa đã sẵn sàng chiến đấu.

Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 22.09.2024

 

Tin sáng

1. Bộ Quốc phòng quyết định rất nhân văn và hợp lòng dân ạ: "Không tổ chức diễu binh, diễu hành kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam"- Chứ không như bác nào đấy từng nói không bắn pháo hoa là dân thiệt thòi.

2. "Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm và Phu nhân đã đến New York, Mỹ"- Cám ơn những cuộc đi con thoi liên tục của ngài, và cám ơn sự đặc xá trước hạn mấy tháng của ngài cho hai tù nhân Trần Huỳnh Duy Thức và Minh Hồng. Còn mấy người nữa, hy vọng sau chuyến đi về ngài mần luôn ạ.

3. "Tài xế bỏ lại ô tô đi bộ về nhà, thoát khỏi thảm họa lở núi ở Cao Bằng"- Vụ này rất kinh và cũng rất nhiều điều cần bàn, lát nhà cháu về sẽ viết sâu cho ngày mai ạ. Nhà cháu  cũng từng ngủ đêm giữa đường tối mịt vì tắc đường, nhưng so với mịt mù này chỉ là muỗi.

Bông Lau - Quà kỷ niệm

 

Chiều tối nay đi ăn nhà bàn cầm theo vài món quà mọn cho mấy người bạn Lê Dương Pháp và em Vệ Binh Quốc Gia.

Nhưng không thấy họ đâu cả mặc dù lính Lê Dương Pháp và Vệ Binh ăn trong nhà bàn rất đông. Có lẽ họ ăn sớm rồi về trước, hay họ đã thuyên chuyển đi nơi khác. Đợi mai coi còn gặp họ không. Quà tặng chỉ là mấy cái huy hiệu của một đơn vị chống khủng bố khét tiếng ở Trung Đông. 

Anh em ở đây đi đâu cũng nghĩ đến người ở nhà và mang về vài vật lưu niệm. Không những zậy mà còn thích lụm mót linh tinh làm của riêng nữa. Mình đi Ukraine thì lụm miểng đạn, đào lấy đất đem dìa như cái anh Trung Sĩ già trong phim Saving Private Ryan đi tới đâu đào lấy đất bỏ vào hộp sắt có nhãn ghi chú đàng quàng.