Chủ tịch một hợp tác xã nông nghiệp ở BTT. |
(AFP) Bắc Triều Tiên đang chuẩn bị cho một tang lễ vĩ đại của cố lãnh tụ Kim Jong Il, nhưng người dân ở thôn quê đang đói khổ - các nhà quan sát nhấn mạnh.
Xung quanh cái xác của lãnh tụ được đặt trong một quan tài kính, tại một lăng mộ ở Bình Nhưỡng, từ một tuần qua truyền hình của chế độ chiếu cảnh nhiều người lũ lượt đến viếng – những thành viên của giai cấp được ưu đãi, có vẻ được nuôi dưỡng đầy đủ và ăn mặc tử tế.
Nhưng bên ngoài phạm vi các máy quay phim vốn hầu như toàn tập trung vào thủ đô, nhiều người dân Bắc Triều Tiên (BTT) ở các thành phố nhỏ hơn đang phải sống trong tình trạng quẫn bách. Theo các nhân viên hoạt động nhân đạo và những người tị nạn đã trốn được khỏi nước này, người dân không đủ ăn, thậm chí có nguy cơ chết đói.
Hệ thống phân phối thực phẩm tập trung đã bị sụp đổ và thời tiết xấu làm cho nhiều vụ mùa thất bát, khiến BTT rất lệ thuộc vào viện trợ từ bên ngoài.Yeom Kwang Jin, đang sống lưu vong tại Hàn Quốc và là người trợ giúp cho các đồng hương tị nạn từ phương bắc, giải thích : « Việc phân phối thực phẩm tại Bình Nhưỡng không thể so sánh với phần còn lại của đất nước, vì đây là « tủ kính trưng bày » của BTT. Tại Bình Nhưỡng, người dân nhận được một ít lương thực, còn ở những nơi khác, việc phân phối đã hoàn toàn bị ngưng lại. Dân chúng phải xoay qua thị trường chợ đen để sống sót ».
Dưới sự cai trị của Kim Jong Il, nạn đói khủng khiếp đã giết hại nhiều trăm ngàn người BTT trong những năm 90, trong khi nước này tập trung tiền của cho việc triển khai bom nguyên tử. Ngày nay cũng thế, thực phẩm luôn thiếu thốn.
Lee Hae Young, người phụ trách Hiệp hội những người tị nạn BTT kể lại : « Không một ai có thể ăn ngày ba bữa. Người dân xoay sở bằng mọi cách để có được ít nhất một bữa ăn trong ngày. Phân nửa số bạn bè của tôi còn ở lại bên đó, hoặc đã chết đói, hoặc gần như là tàn phế, không còn có cái răng nào ».
Theo Liên Hiệp Quốc, có sáu triệu người, tức một phần tư dân số BTT, đang cần khẩn cấp viện trợ lương thực. Jonathan Dumont của Chương trình Lương thực Thế giới đã đến BTT trong năm nay. Ông nhìn thấy một em bé bốn tuổi yếu sức cho đến nỗi không đứng lên được, và các em học sinh bảy tuổi do ăn đói nên không còn hơi sức để chơi đùa với nhau ngoài trời. Ông cho biết : « Tiêu chuẩn thức ăn hàng ngày đã bị giảm xuống còn vài củ khoai tây cho mỗi người, tức chỉ bằng một phần ba so với trước đây ».
Trẻ em Bắc Triều Tiên. |
Good Friends, một tổ chức phi chính phủ có trụ sở ở Seoul khẳng định rằng nhiều người dân thôn quê chỉ ăn toàn cỏ được nấu chín, nghiền nhuyễn. Nhưng trẻ em thường không thể tiêu hóa nổi các loại cỏ dại và rơm – được trộn với bắp khi nào có được bắp – và đôi khi bị chết vì thế.
Dân chúng còn phải chịu đựng việc thiếu thốn phương tiện sưởi ấm, điều này trở thành ác mộng trong mùa đông khắc nghiệt của BTT. Một người tị nạn đang phụ trách các chương trình của Đài phát thanh mở dành cho BTT, có trụ sở tại Hàn Quốc, cho biết : « Điện chỉ có trong vòng hai tiếng đồng hồ mỗi ngày tại Bình Nhưỡng, còn ở các địa phương khác thì hoàn toàn không có điện ». Người dân có khi phải đem cả các đồ vật bằng gỗ trong nhà ra làm củi sưởi.
Trong thập niên 60, quốc gia BTT cộng sản đã từng giàu có hơn người láng giềng tư bản chủ nghĩa ở phương nam, nhưng rồi đã suy sụp trong thập niên 90, khi ông anh Liên Xô sụp đổ. Ngày nay, tổng sản phẩm nội địa tính trên đầu người ở BTT thấp hơn người anh em phương nam đến 20 lần - Hàn Quốc tăng trưởng gần như không ngừng nghỉ từ sau Thế chiến thứ hai.
Năm 2009, chính quyền BTT đã đột ngột cho đổi tiền, nhưng việc này trở thành thảm họa, làm cho người dân lại nghèo thêm. Tuy nhiên chế độ vẫn duy trì được nhờ một chính sách đàn áp hung bạo, dẫn đến việc giam giữ 200.000 người bị cho là chống đối, trong các trại tập trung « khủng khiếp » - theo Amnesty International (Ân xá Quốc tế), trong thập kỷ vừa qua. Tổ chức này khẳng định, những người tù phải ăn thịt chuột cống, thậm chí các loại hạt tìm được trong phân súc vật.
Hoàn toàn tương phản với các tấm ảnh chính thức, những hình ảnh lọt được ra ngoài BTT cho thấy các khó khăn của những con người cùng khổ bị bỏ quên ở những nơi đèo heo hút gió. Trong một băng video quay lén vào năm 2010, do một nhà báo tình nguyện BTT làm việc cho tạp chí Nhật Rimjingang thực hiện, người ta thấy một phụ nữ 23 tuổi, gầy như que tăm, đang nhổ cỏ. Khi được hỏi hàng ngày ăn gì, cô trả lời : « Không có gì cả ». Các xác không hồn của cô gái được tìm thấy vài tháng sau đó – theo tờ báo trên.