dimanche 13 avril 2025

Bùi Chí Vinh - Vài suy nghĩ về chuyện Thích Nhất Hạnh được đặt tên đường ở Mỹ

 

Tình cờ trên mạng thấy thành phố New York chính thức có đường Thích Nhất Hạnh. Vậy là sao ?

Vậy là tôi "nể" nước Hoa Kỳ quá chứ sao. Còn nhớ trước 1975, không ai khác mà chính là Thích Nhất Hạnh đã bô bô lan truyền ra thế giới chuyện quân đội Mỹ ném bom giết gần hết xứ Bến Tre, với con số 300.000 nạn nhân trong Tết Mậu Thân (trong khi thời điểm năm 1968 đó thì thị xã Bến Tre chỉ có 70.000 dân).

Ấy thế mà Thích Nhất Hạnh không hề xin lỗi, không hề đính chính như bất cứ một người nào có liêm sỉ và lòng tự trọng. Thậm chí hôm nay Hoa Kỳ còn tri ân ông ấy bằng cách đặt tên đường. Tổng Thống cao bồi Trump chắc không biết chuyện này, chứ còn lâu ông mới giang tay đại lượng trước một kẻ vu khống trơ tráo như vậy.

Và cá nhân tôi cũng từng đại lượng với Thích Nhất Hạnh không kém lão "xì trum". Năm 1985 chị Nguyễn Thị Nghĩa tức Chín Ngân (vợ anh Năm Nghị) đang làm sếp Liên Hiệp Hợp Tác Xã Mua Bán Thành Phố (tiền thân của hệ thống Coop Mart bây giờ). Chị giới thiệu tôi xuống Cửa Hàng Tổng Hợp Thương Nghiệp Hợp Tác Xã Thành Phố tại 32 - 34 Tháp Mười, Quận 6 làm việc vì không chịu nổi cảnh bấp bênh chìm nổi của tôi.

Một hôm trong giờ hành chánh tôi bị giám đốc cửa hàng là Bảy Định triệu tập lên văn phòng để gặp đồng chí Sáu Khôi, Trưởng phòng Bảo vệ An Ninh Văn Hóa (tức PA 25) của Sở Công An Thành Phố. 

Anh Sáu Khôi thì tôi chẳng xa lạ gì, cũng từ gốc Thành Đoàn như tôi, thuộc thế hệ đàn anh và chuyển qua ngành công an từ rất sớm. Anh làm việc với tôi bằng khuôn mặt khá trầm trọng. Đại khái anh cho tôi biết thơ tôi được đăng trên báo chí hải ngoại hơi bị nhiều và "Công An Văn Hóa" phát hiện tôi vừa lãnh một thùng quà thuốc Tây của nước ngoài nhằm mục đích "trả công" cho những bài thơ đã đăng.

Coi, quả thật vừa qua tôi có nhận một gói bưu phẩm từ trên trời rớt xuống ghi tên người gửi là "Bùi Thị Chín gửi từ Cali, USA". Sau khi tham khảo với mẹ hiền vốn dĩ là bà mẹ "gia đình có công với cách mạng" mẹ tôi đồng ý cho tôi ra chợ trời thuốc Tây Tân Định bán với giá 1 chỉ vàng, vì bà nghĩ rất đơn giản rằng "đã là họ Bùi thì chắc là bà con với gia đình tôi".

Chuyện chỉ có vậy, còn thơ ư ? Tôi là một thằng thi sĩ gần như trung tâm và chủ lực đọc thơ trong bàn nhậu trước đủ dạng quần hùng, trong đó có cán bộ lãnh đạo lẫn nhân dân đủ kiểu. Gặp người tri âm hoặc kẻ tâm đầu ý hợp về thơ, tôi sẵn sàng chép tay bài thơ vừa đọc mà họ ưa thích. 

Qua truyền khẩu, họ có thể thuộc lòng bằng trí nhớ hoặc bằng bản chép tay. Và nếu họ vượt biên hay đi xuất cảnh hợp lệ thì chuyện sử dụng những bài thơ của tôi đăng báo chí hải ngoại thiết nghĩ cũng là chuyện phổ biến bình thường. Có khi sự phổ biến ấy góp phần vinh danh và không làm thui chột các tài năng xuất chúng trong nước.

Vì vậy tôi có nói với anh Sáu Khôi rằng "nếu Việt kiều Bùi Thị Chín gửi tiếp một thùng đồ nữa thì tôi vẫn nhận, bởi nhà nước chưa hề tặng quà hay trả lương hay bồi dưỡng cho một gia đình có tới 5 người làm cách mạng như gia đình tôi".

Tôi đã phải làm bản tường trình về những lần đọc thơ giang hồ, những bài thơ chống bất công xã hội đã làm, những mối quan hệ với các thi sĩ văn nhân trí thức. Bởi Sáu Khôi nói như đinh đóng cột : "Bùi Thị Chín không phải họ Bùi mà là Cao Thị Ngọc Phượng, vợ của Thượng tọa Thích Nhất Hạnh. Nhiệm vụ Cao Thị Ngọc Phượng (hoặc Nhất Hạnh) là chuyển lửa về quê nhà, đón thuyền nhân vượt biên. Việc chọn gửi gói thuốc Tây cho Bùi Chí Vinh và vài văn nghệ sĩ nổi tiếng khác là nhằm ly gián hoang mang nội bộ".

Bút sa gà chết, Sáu Khôi dám nói ra thì phải dám uốn lưỡi bảy lần. Cũng từ hôm đó tôi quyết định chấm dứt luôn việc làm ở Cửa Hàng Thương Nghiệp Hợp Tác Xã Thành Phố. Sau này Sáu Khôi có vẻ hối hận? mời tôi đến nhà dự tiệc sinh nhật trước khá đông quan chức. Tôi đứng lên đọc tặng anh Sáu hai câu khiến mọi người cười ra nước mắt :

Sáu Khôi có một Khối Sâu

Bò ra lúc nhúc làm rầu nhân dân ! 

Riêng ông Thích Nhất Hạnh hiện nay được Mỹ đặt tên đường dù ông vu khống nước Mỹ, thì nếu ông còn sống chắc chắn tôi sẽ gặp để cám ơn ông về thùng thuốc Tây đã làm tôi mang họa. Bên cạnh đó, tôi sẽ đọc ông nghe bài thơ Phật Sống, để ông biết thế nào là một "thiền sư siêu đẳng" đang được tôn thờ ở Việt Nam. Chứ không phải loại "thiền sư dỏm" có vợ con đùm đề, đầy "tham sân si" muốn làm giáo chủ "Tân Phật giáo toàn cầu". Bài thơ đó như sau:

PHẬT SỐNG

Các ngươi bàn về tu luyện

Đứa Đại thừa, đứa Tiểu thừa

Đứa nào cũng sắp thành Phật

Chỉ mình ta còn gươm khua

            Đời này nói đến hơn thua

            Biết bao giờ cho hết chuyện

            Ta thấy các ngươi yêu chùa

            Cũng là tự thân bảo hiểm

Nhưng tu như vậy còn kém

Biết khôn lựa gốc bồ đề

Có người tu hang Pắc Pó

Sau này thành Phật sướng ghê !

BÙI CHÍ VINH 13.04.2025

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.