mardi 21 janvier 2020

Trần Tiên Sinh - Về miền Tây…


Hình ảnh này không có gì lạ lẫm khi vào dịp Tết ta.

Miền Tây vẫn như ngày nào, vẫn là một con đường độc đạo. Không cao tốc, không đường xe lửa. Dẫu miền Tây Nam Bộ là vựa lúa của cả nước. Là cá tôm, trái cây xuất khẩu bốn mùa.

Nếu bạn đi ngược ra phía Bắc, đặc biệt là vùng mạn ngược, thì ắt sẽ ngạc nhiên về hệ thống đường bộ ở đây. Những đường cao tốc phẳng lì, thẳng tắp, vắng bóng xe cộ lưu thông qua lại, những đàn gia súc thảnh thơi dạo bước. Những con đường thênh thang dẫn về thủ đô và ngược lại, nói về sự hiệu quả trong đầu tư và giao thương thì chính là sự lãng phí quá lớn.

Cao tốc Nội Bài-Lào Cai vắng vẻ.
Hay như Saigon hôm nay - Thành phố lớn nhất nước, lại là nơi cống nạp cho trung ương lớn nhất nước. Một đô thị hơn 10 triệu dân, nhưng hạ tầng giao thông quá kém cỏi. Hệ thống metro hầu như là con số 0 tròn trĩn, kéo dài và nợ khủng. 

Người ta không hề tính đến chuyện quy hoạch phải đi trước cả trăm năm cho một thành phố lớn. Giờ là lúc phải hứng chịu bao hệ quả về xê dịch, ô nhiễm, ngập nước...

Quan đầu tỉnh chỉ biết đánh bóng tên tuổi qua việc vớt bèo dạt tép, quét rác ngày xuân, và không ngớt ví von phải bằng chị bằng em này nọ. Chấm hết.

Những chuyến phà ở Miền Tây một thời đi vào thơ ca nhạc họa, ngỡ đã dẹp bỏ, đi vào quá vãng. Hôm nay người ta lại phải phục dựng dậy, để đưa rước khách (?)

Ôi chao sao mà da diết, thụt lùi thê thảm làm vậy?

Ngu lắm miền Tây ơi !

TRẦN TIÊN SINH 21.01.2020

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.