Như một người Việt Nam có lương tri, tôi không bao giờ tán
thành việc sử dụng các sự kiện có tính chất lịch sử hoặc có ý nghĩa tâm lý đối
với xã hội, hoặc tên tuổi những người anh hùng ; để quảng bá cho thương
hiệu của cá nhân hoặc công ty nào đó.
Chỉ riêng cái việc họ bỏ tiền giúp đỡ, tài trợ… là đủ để xã
hội và người được giúp đỡ ghi nhận rồi. Nhưng nếu cố dấn lên để bắt người nhận
phải cầm bảng hiệu tên công ty toe toét chụp ảnh đưa lên báo chí, sẽ biến sự
kiện tài trợ thành sự đánh đổi thô bạo, hoặc đúng hơn là sự cưỡng duyên một
cách lố bịch.