Affichage des articles dont le libellé est Việt Cộng. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Việt Cộng. Afficher tous les articles

mercredi 22 novembre 2023

Bông Lau - Vắt chanh bỏ vỏ

 

Kèm theo bài là quang cảnh kinh hoàng của “Mini Tết” hay ‘Tổng Công Kích Tết Mậu Thân Lần 2” vào tháng 5 năm 1968, nơi các cuộc giao tranh đẫm máu đã xảy ra ở ngoại ô Sài Gòn và Chợ Lớn.

Hình một binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa đi giữa những xác Vi Xi nằm la liệt. Anh phải dùng khăn để bịt mũi có lẽ vì những tử thi đã bắt đầu sình thúi. Có những xác chết bị cột dây nylon màu trắng và có những cây tre để bên cạnh. Có lẽ đó là những cây đòn dùng gánh xác chết đến địa điểm tập trung để đem đi chôn cất.

Phóng lớn các xác chết Vi Xi thì thấy họ không mặc đồng phục, nên có thể kết luận đó là cán binh Mặt Trân Giải Phóng Miền Nam chớ khing phải quân đội chính quy Cộng Sản Bắc Việt (CSBV).

mardi 10 octobre 2023

Nguyễn Gia Việt - Nhìn Hamas bất ngờ tấn công Israel, nhớ Mậu Thân 68

 

Nhìn hình ảnh quân Hamas bất ngờ đột nhập đồng loạt khắp miền Nam Israel làm dân Do Thái chạy té khói, thiệt kinh khủng.

Nhưng xin nhắc cho các bạn trẻ Miền Nam biết rằng hồi năm 1968 Mậu Thân, cái cảnh tàn phá ở các đô thị Miền Nam cũng kinh hoàng vô cùng ; khi các đô thị Miền Nam cũng đồng loạt bị khách không mời mà tới "thăm viếng" ngay trong đêm giao thừa 1968.

Mậu Thân 68 "khách quý" ghé thăm, xua quân tấn công bất ngờ vào 44 tỉnh thành của Nam Việt Nam làm nhiều dân Nam Kỳ màn trời chiếu đất, nhiều người bỏ mạng.

lundi 9 octobre 2023

Dương Quốc Chính - Hamas tự sát

Hamas tấn công Israel như vậy là đòn sấm sét rồi, không kém Tết Mậu Thân với Việt Nam Cộng Hòa. Nhưng chơi thế dại quá. Vì vị thế của Hamas thua xa Việt Cộng. Chơi vậy là coi như tự vẫn chứ hay ho gì.

Bởi vì với tiềm lực quân sự của Israel, họ sẽ đè bẹp Hamas trong một tuần, e là trước khi Liên Hiệp Quốc kịp hòa giải. Đây là cơ hội gần 100 năm mới có một lần, nếu họ không tận dụng thì không còn cơ hội khác.

Lẽ thường đánh khủng bố cực khó, vì nó lẩn trong dân, không tấn công bừa bãi được, nó rạch mặt ăn vạ ngay. Bây giờ khủng bố nó lại ra mặt dùng chiến tranh tổng lực kiểu quy ước. Thế thì dễ dàng có kế hoạch tác chiến dùng vũ khí nặng san phẳng luôn cả cơ sở hạ tầng theo kiểu giết nhầm hơn bỏ sót.

vendredi 15 avril 2022

Dương Quốc Chính - Quân xâm lược ác ghê

 

Anh em bò đỏ, dư luận viên, cả anh em thiện lành lâu nay vẫn lên án đế quốc Mỹ tàn ác, để xảy ra thảm sát Mỹ Lai, giết bao người dân vô tội. Tương tự vậy với lính Hàn Quốc Rồng Xanh, Mãnh Hổ giết dân Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và còn nhiều vụ khác nữa.

Mỹ và chư hầu giết dân thường Việt Nam thế thì đúng là ác rồi, không bàn cãi gì nữa.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Mỹ nó vào VNCH phải đem theo hàng chục tỉ đô để viện trợ, kiến thiết VNCH. Hàn nó vào VNCH cũng phải làm xa lộ Đại Hàn mấy chục km. Lính hai nước đó cũng phải giúp dân VNCH nhiều việc, ảnh đầy trên mạng.

dimanche 10 avril 2022

Nguyễn Đình Bổn - Trái lựu đạn lép!

Nhìn cuộc chiến Nga xâm lược Ukraine, những ám ảnh chiến tranh thời thơ ấu lại hiện về...

Tuổi thơ của tôi nằm ngay trong vùng chiến tranh ác liệt nên ký ức kinh hoàng hằn sâu không thể xóa, dù khi ấy tôi còn rất bé bỏng.

Tôi nhớ có một đêm Việt cộng tấn công vào chi khu Đức Dục (hiện nay không còn mấy dấu tích tại huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam). Có thể nghe tiếng đạn rít trên đầu và hỏa châu sáng rực.

lundi 3 mai 2021

Trần Tiến Dũng - Nhớ cơm nắm chị tôi lo trong ngày chạy giặc 30-4-1975


Vậy là bữa trưa ngày 1-5 của 46 năm trước, tôi ăn gần hết các nắm cơm chị hai tôi chuẩn bị đồ ăn chạy giặc cho tôi vào ngày 29, 30-4. Tôi ở Sài Gòn học, lần đầu ăn cơm nắm chạy giặc, chấm muối mè.

Suốt từ trưa đến suốt đêm ngày hôm qua 30-4, lính Bắc Việt đầy vũ khí đi hàng một dài ngoằng trên đường Trần Quốc Toản, Nguyễn Văn Thoại, Tô Hiến Thành... Cả nhà tôi chạy ra chạy vô hành lang chúng cư Nguyễn Văn Thoại đứng ngó coi mặt Việt Cộng, nên không nấu cơm.

Hơn nữa tin đồn Việt Cộng sẽ pháo kích vẫn ám ảnh nên chị tôi dặn: Có lấy cơm nắm ra ăn thì ăn ít ít thôi, nhớ để dành hễ có tiếng đạn pháo thì chạy có mà ăn.

vendredi 30 avril 2021

Lê Hoàng Hải - Hồi ức về một vụ ám sát


Ba Lé uống một ly, rượu cay làm mắt ông đỏ ngầu, rồi có lẽ men cay làm ông nhăn mặt. Cả bản mặt rúm ró lại như con khỉ ăn ớt. Tôi còn chưa kịp hiểu tại sao ông có phản ứng như vậy khi nghe tôi hỏi về thời trai trẻ của ông có từng ám sát ai không.

Ba Lé là một Việt cộng có tiếng, đắp mô đường tỉnh lộ và giựt mìn cầu. Cây cầu Đúc Sập có tên đó là do ông giật sập để làm cho xe nhà binh không qua được. Nhưng nhà Ba Lé bây giờ nghèo xơ xác như cái giẻ rách. Chỉ có cái tủ thờ của ba má ông là gọn gàng sạch sẽ, còn lại thì trống hoác như cái chuồng gà mục nát. Tôi thường tới thăm để đem cho ông mấy thứ linh tinh và nghe ông kể chuyện.

Nếu ông như mấy tay cựu chiến binh khác, chắc là cũng được cái nhà cấp bốn tí tí hoặc một giò trong huyện đội này nọ. Nhưng không, Ba Lé sống như trời đày, hay nói đúng hơn ông tự đày đọa mình, không khác gì một tù nhân khổ sai trong chính căn nhà mình.

lundi 26 octobre 2020

Bùi Chí Vinh - Ký ức về tổng thống Ngô Đình Diệm


Ngày 26-10 là ngày Quốc Khánh của Đệ Nhất Cộng Hòa thời Tổng thống Ngô Đình Diệm. Cứ đến ngày này tôi lại nhớ mấy câu thơ học thuộc lòng trong sách Quốc Văn ngày xưa:

Ngày hai mươi sáu tháng Mười

Là ngày Quốc Khánh dưới trời tự do

Say sưa tiếng hát câu hò

Reo vang hạnh phúc ấm no hòa bình...

Thời ấy chúng tôi đi học trong túi chỉ có 5 cắc mà xài hoài không hết, là bởi vì vô trường đã được cho ăn bánh mì phô mai, uống sữa nóng miễn phí nên tiền lúc nào cũng dư. Càng nghĩ về ngày Quốc Khánh càng tiếc thương Tổng thống Ngô Đình Diệm biết bao. Nay tôi trích lại một chút kỷ niệm về ông trong hồi ký Giai Thoại Của Thi Sĩ, để hiểu cách ông đối xử với kẻ thù chính trị và con cái họ như thế nào...

lundi 12 février 2018

Tuấn Khanh - Nghệ thuật chôn sống


Huế, Tết Mậu Thân 1968. Ảnh Catherine Leroy

Vài ngày sau khi có lá thư được cho là của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường phát đi, khẳng định rằng ông không có mặt ở Huế vào Xuân Mậu Thân 1968, sự kiện này đã làm bùng phát nhiều lời bàn trên các trang mạng, báo chí…

Cũng có không ít người đứng ra, nói rằng nếu như vậy thì cần giải oan cho ông Tường khỏi vũng máu nhầy nhụa của cuộc thảm sát thường dân ở Huế. Cuộc thảm sát mà không có sự che đậy nào có thể làm mất hết mùi tanh của máu, của nỗi đau và sự kinh hoàng về cái gọi là “quân cách mạng” vào thời điểm đó, ở Huế.

Hoàng Hưng - Mậu Thân, Hoàng Phủ Ngọc Tường và…



Thật sự viết gì về chuyện này cũng sẽ gặp rắc rối từ các phía. Nhưng nhiều ngày gần đây, càng đọc Facebook càng mất ăn mất ngủ vì đề tài này. Hơn thế nữa, còn liên tục nhận được những email từ Mỹ “truy sát” đến cả con cái của mấy nhà văn bị kết tội là “đao phủ Huế” (tôi đã phản đối, mà vẫn bị nhận tiếp). Thật đau lòng! Buộc lòng phải viết đôi dòng tâm sự ngắn gọn.

1. Việc nhà nước tổ chức kỷ niệm, ăn mừng rầm rộ 50 năm Mậu Thân quá là vô chính trị, phản lại ngay những lời đẹp đẽ “xóa bỏ hận thù, hòa giải, hòa hợp”… Trong khi “nhiệm vụ chính trị” lúc này rõ ràng là đoàn kết toàn dân lo chấn hưng đất nước, đối phó với giặc Tàu. Khơi lại “chiến thắng, căm thù Mỹ-Ngụy” làm gì? Không hiểu nổi!!!

Mạnh Kim - "Tại sao tôi bị giết?"



Người dân Huế hoảng sợ chen nhau tại một khu tập trung (3-2-1968; Bettman/CORBIS)

Đã định bụng không viết thêm gì về sự kiện Mậu Thân thì hôm nay đọc được bức thư của ông Hoàng Phủ Ngọc Tường gửi ông Nguyễn Quang Lập cậy đăng. Việc ông Tường có mặt ở Huế hay không thật ra không quan trọng. 

Ông có mặt hay không thì chiến dịch thảm sát vẫn xảy ra theo đúng kế hoạch sắp sẵn từ trước. Ông có mặt hay không thì danh sách nạn nhân cần được “tiêu diệt” cũng đã nằm trong túi áo đám sát thủ được phân công đi giết người. Ông có mặt hay không thì đống xương trắng của hàng trăm nạn nhân ở Khe Đá Mài vẫn trơ những hốc mắt kinh ngạc bàng hoàng như thể họ muốn hỏi, vào ngày đó; và muốn được trả lời, sau 50 năm, rằng “Tại sao tôi bị giết?”.

Nguyễn Trung Bảo - Mậu Thân oan khuất



Huế, Tết Mậu Thân 1968. Ảnh Catherine Leroy

Muốn comment dưới cái note tự bạch của ông Hoàng Phủ Ngọc Tường bên Facebook nhà văn Nguyễn Quang Lập mà nghĩ hay về đây viết, để tránh ồn ào tranh cãi. 

Xuyên suốt bài viết của ông Tường, là lời phân trần việc ông không có mặt tại Huế trong sự kiện Mậu Thân 1968 như nhiều lời cáo buộc lâu nay. Và ông thừa nhận ông đã không trung thực khi trả lời phỏng vấn trong bộ phim tài liệu do Mỹ sản xuất. 

Lời cuối cho câu chuyện quá buồn



Huế, Mậu Thân 1968. Ảnh Catherine Leroy
Hoàng Phủ Ngọc Tường

Tôi đọc cho con gái chép một bài viết nhỏ này, xin gửi tới bà con bạn bè thương mến, những ai yêu mến, quen biết và quan tâm đến tôi. Còn những kẻ luôn đem tôi ra làm mồi nhậu cho dã tâm của họ như ông Liên Thành và bè đảng của ông ta, tôi không muốn mất thời giờ đối đáp với họ. Dĩ nhiên bài viết này không dành cho họ.



Năm nay tôi 81 tuổi, và tôi biết, còn chẳng mấy hồi nữa phải về trời. Những gì tôi đã viết, đã nói, đã làm rồi trời đất sẽ chứng nhận. Dầu có nói thêm bao nhiêu cũng không đủ. Tốt nhất là im lặng bằng tâm về cõi Phật. Duy nhất có một điều nếu không nói ra tôi sẽ không yên tâm nhắm mắt. Ấy là câu chuyện Mậu Thân 1968. Vậy xin thưa:

mardi 6 février 2018

Susan Nguyen - Ngày giỗ Ba



 
Hôm nay ngày giỗ Ba! Mới đó mà cũng gần 50 năm rồi. Mỗi lần giỗ Ba, nhang khói ngập trời cả thành phố Huế. 

Gần 6.000 anh linh, nạn nhân của một cuộc tàn sát đẫm máu, vất vưởng đâu đây trên những bãi cát vùng Diên Đại, Xuân Ổ, Xuân Đại, Phú Thứ. Những oan hồn lẩn khuất quanh sân trường Gia Hội, Kiểu Mẫu. Những người vô tội bị xử tử ngay tại nhà, trước mặt người thân. Những vị bác sĩ từ tâm người Đức bị sát hại sau chùa Từ Đàm, và hàng ngàn người dân vô tội ở vùng Phủ Cam bị lùa xuống khe Đá Mài. 

Huế, Tôi và Mậu Thân – Quái Điểu Tiểu Đoàn 1 TQLC



(Nguyễn Văn Phán) Từ Cai Lậy về thủ đô, nhập ngay vào đánh giải tỏa trại Cổ Loa của Thiết Giáp và Xóm Mới Gia Ðịnh xong xuôi, Quái Ðiểu Tiểu đoàn 1 Thủy Quân Lục Chiến về nằm dọc đường Ngô Tùng Châu. Mười hai giờ khuya họp Tiểu đoàn, 2 giờ sáng có mặt tại Tân Sơn Nhất, 4 giờ sáng lên máy bay đi, đi đâu không biết.

Ðồ khô và tái trang bị không lãnh kịp. Cứ lên phi trường rồi hay. Ðó đây những loạt pháo kích, những loạt đại liên rời rạc, những đốm hỏa châu trên bầu trời. Tôi để lại đằng sau một Sài Gòn mang nặng bộ mặt chiến tranh. Những chiếc máy bay C.13O khổng lồ nuốt gọn 8OO Quái Ðiểu và đưa chúng tôi lên cao trong đêm tối mịt mùng.

Mậu Thân Huế - Câu chuyện của Nguyễn Thị Thái Hòa



(DânLàm Báo 01/10/2012) - Tôi xin tường thuật lại chi tiết những cái chết đau thương của ông nội tôi, ba người anh, cùng một người bạn của họ, như là một nhân chứng còn sống sót sau Tết Mậu Thân.

Như là tiếng kêu oan cho gia đình tôi, cho linh hồn của những người thân trong gia đình, gia tộc tôi cách riêng, và cho những người dân Huế nói chung. Thay cho tất cả những ai bị sát hại trong tết Mậu Thân 1968 bây giờ còn kẹt lại Việt Nam không có cơ hội để nói lên những oan khiên mà họ đã gánh chịu bởi Đảng CSVN, và bè lũ khát máu giết hại dân lành vô tội như anh em Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Thị Đoan Trinh...

Mạnh Kim - Không có nén nhang nào cho Mậu Thân!



Một vở kịch do Sân khấu kịch Hồng Vân thực hiện. Hơn 400 đầu tư liệu “50 năm - một mùa xuân lịch sử” được ra mắt. Một cuộc “tọa đàm giao lưu nhân chứng lịch sử” mang tên "Thành Đoàn tham gia chiến dịch Xuân Mậu Thân 1968" được thực hiện.

Một chương trình cầu truyền hình về “bản hùng ca Mậu Thân” được tổ chức (có sự tham gia của Trần Hiếu, Quang Thọ, Tạ Minh Tâm, Thanh Thúy, Anh Bằng, Hạ Trâm…)… Chương trình “kỷ niệm Mậu Thân” thậm chí kéo dài đến mùng 5 Tết (với cái gọi là giao lưu nghệ thuật "Đường chúng ta đi”)...